Nữ phụ chạy trốn
Chương 66 : uống máu
Hà My không ngờ Trần Quốc Anh lại có thể trắng trợn một câu phủ nhận hết tất cả. Chủ tịch Trần Thịnh, người đứng đầu Hắc Ưng xét ở phương diện nào cũng không thể tin nổi dám làm mà không dám nhận, anh có thể bao năm thương trường ở hắc bạch lưỡng đạo thanh danh lừng lẫy tuy tà ác nhưng phong độ hơn người chưa một lần thất tín hay biết sợ điều gì? Bây giờ đi lừa gạt một cô gái sự thật phơi bày vẫn còn chối được.
- Trần Quốc Anh cái tên hèn nhát lật lộng!
Quốc Anh mặc kệ là cô xù lông hay xù gai nhọn dùng lực kéo con nhím kia vào lòng ngực rắn chắc. Môi lạnh áp lên hai cánh anh đào đỏ hồng tìm kiếm tư vị ngọt ấm. Hà My bất ngờ bị tấn công tay chỉ kịp theo phản xạ giơ lên chống đẩy nhưng động tác vẫn chậm hơn Trần Quốc Anh nên chỉ đưa lên tới ngang hạ bộ anh đã bị ôm vào đôi tay nhỏ vừa khớp ép sát chạm trúng vật nam tính nóng bỏng. Mặt cô đỏ ửng cảm nhận vật kia qua lớp vải bông đang hùng dũng muốn ra trận chiến. Hà My vội dịch tay lên trên một chút rích dính ở đầu ngón tay khiến đôi mày mảnh khẽ nhíu lại. Ánh mắt ma quỷ của Quốc Anh chợt gian tà kéo tay cô đưa lên miệng chưa kịp thắc mắc cacao trên ngón tay đã được liếm sạch sẽ mà cơ hồ anh vẫn chưa thõa mãn lưỡi ướt át vẫn đảo quanh mút nhẹ ngón tay nhỏ như món ngon cực phẩm say mê thưởng thức. Hà My ngượng ngùng rút tay thành công thoát khỏi cái miệng đang truyền miên đến sắp nuốc luôn tay cô.
- Anh...tôi vẫn còn chưa tính xong nợ với anh đừng có làm càng.
Anh không nhiều lời nhấc bổng cô lên ôm đến giường lớn áp người lên trên Hà My giữ chặt hai tay đang làm loạn của cô.
- Vợ à! Anh cũng chưa từng nói gạt em chuyện gì. Do em nghĩ quá nhiều sao giờ lại đổ lỗi cho anh? Ngoan chúng ta làm chuyện nghiêm túc trước rồi nói tiếp.
Dứt lời anh liền chiếm đoạt môi thơm ngọt ngay lúc Hà My vừa há miệng định nói gì đó. Linh hoạt tìm đến lưỡi nhỏ mềm mại điên cuồng quấn lấy.
Hà My trong lòng bực tức lại bị Trần Quốc Anh độc đoán muốn cô, khẽ hừ một cái coi như anh tự tìm đường chết.
Anh kêu lên một tiếng ai oán bụm tay lên miệng tưởng chừng lưỡi mình như lìa ra. Con mèo nhỏ này khi nổi giận ra tay thật độc ác. Vị tanh của máu tràn khắp khoang miệng. Hà My nhân lúc tay anh buông ra muốn vùng dậy nhưng lại mưu kế bất thành. Anh kìm chặt cô kéo hai tay gầy lên đỉnh đầu bàn tay to khỏe giữ lại tay kia bóp quai hàm Hà My buột cô hé miệng. Môi bạc phủ xuống cho dòng máu đang chảy rót vào miệng cô. Cô trợn to mắt muốn phun ra anh ngay lập tức dời tay bóp mũi nhỏ mất oxi cô buột phải há miệng hớp không khí máu thuận lợi đi xuống cổ họng. Máu tươi ấm nóng nên vị tanh cũng không quá nồng nhưng vẫn là không chịu nổi cảm giác này. Nhận thấy cô đã uống xuống máu mình Quốc Anh đạt được mục đích hài lòng tách môi ra khỏi. Hà My thét lên một tiếng kinh tai không tin nổi chính mình lại đi uống máu người.
- Trần Quốc Anh đồ biến thái!
Quốc Anh nuốt xuống phần máu vẫn còn rỉ ra trong miệng nhếch môi cười ma mị. Anh không nỡ cắn lại cô đành cách này trừng phạt.
- Vợ yêu không phải em đang muốn máu của anh sao? Anh là giúp em toại nguyện.
Anh với giọng trêu ngươi mà nói rồi cuối xuống chiếc cổ trắng trơn hôn lên. Hà My lại mở miệng mắng chưởi không yên. Vừa lúc chạm tay lên nhũ phong qua lớp áo thì ngoài cửa phát ra âm thanh khó nghe muốn mặc kệ cũng không được. Chính xác là tiếng đập cửa, đập như đòi mạng chứ không phải lịch thiệp gõ cửa. Đôi mắt chim ưng càng hẹp dài trong lòng thầm phun câu "Chết tiệc!". Lần này lại là ai đến phá đám? Có phải hay không mỗi lần anh sắp ăn Hà My liền có kẻ đến cản trở.
(Xin lỗi Quốc Anh ngươi vẫn là nên nhịn vì ta không thích cho ngươi ăn =))))
Lưu Thế Hiển bên ngoài như đứng trên chảo dầu đang soi. Nam Tuấn Kỳ vừa gọi nói Hà My đang gặp nguy hiểm kêu anh lập tức đến phòng 198 tìm cô. Nguyễn Hà My từ bao giờ lại có nhiều kẻ thù như vậy vốn cho rằng xung phong bảo vệ cô sẽ có thể hưởng an nhàn ai biết được nhọc công hơn việc của Nam Thành mà còn bị hành hạ thể xác lẫn tinh thần. Đập cửa hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh Thế Hiển bắt đầu không thể chờ đợi. Anh lùi về sau vài bước lấy đà dùng sức "Rầm" một cái. Cửa chỉ hơi lung lây còn Lưu Thế Hiển ôm chân khóc không ra nước mắt đúng là khách sạn 5 sao cửa rất chắc. Hậu quả của việc bên cạnh Hà My bị cô thường xuyên đầu độc bằng phim thần tượng là đây. Phim và đời đúng là một trời một vực đáng lẽ họ phải để kèm dòng chữ "Không thử dù chỉ một lần" trong mấy phân cảnh ảo tưởng sức mạnh nguy hiểm này.
(Phải thừa nhận rằng ta quá mềm yếu không nỡ xuống tay ngược =(()
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
4 chương
4 chương
176 chương
24 chương
78 chương