Nữ Phụ Báo Thù
Chương 43
Trương Hạo Đình là một người phái hành động, thấy Mạn Dao không có ý định từ chối, bèn trực tiếp vội tới tiền trảm hậu tấu, ngay trước mặt Mạn Dao gọi điện thoại thông báo cho thư ký, đi chuẩn bị phòng làm việc sát vách.
Bên kia điện thoại thư ký để điện thoại xuống, có chút không tin tưởng lỗ tai của mình, chủ tịch vậy mà lại ra lệnh như vậy. Thân là thư ký giỏi của chủ tịch, sự thay đổi của chủ tịch trong khoảng thời gian này cô đều nhìn ở trong mắt, rốt cuộc là người nào may mắn được lọt vào mắt xanh của chủ tịch như vậy!
Thời gian vị thư ký này ở lại bên cạnh Trương Hạo Đình đã bảy năm, đã gả làm vợ người ta, cô đã sớm không có ý nghĩ đẹp đẽ không thiết thực, chỉ xem Trương Hạo Đình thành một ông chủ mà đối đãi. Phản ứng lại từ trong kinh ngạc lúc đầu, thư ký bèn vội thông báo người bộ phận hành chính đi chuẩn bị thu dọn xong phòng làm việc bên cạnh trong thời gian ngắn nhất.
Bộ phận hành chính nhận được điện thoại của thư ký cũng sững sờ như nhau, kế tiếp tin tức cho là trợ lý đặc biệt bên cạnh chủ tịch sắp tới cũng truyền ra rất nhanh ở trong cả cao ốc Lý Âu, vào lúc Mạn Dao còn không biết, trong công ty đã lưu truyền đủ loại trong - màn và truyền thuyết về Mạn Dao.
Buổi sáng thứ hai, Mạn Dao dậy thật sớm chuẩn bị đến công ty của Trương Hạo Đình thực tập. Vị trí của biệt thự nhà họ Lý cũng không dễ bắt xe, lại không muốn để cho người nhà họ Lý biết chuyện đến nhà họ Trương thực tập sớm như vậy, Mạn Dao cố ý lựa chọn dậy sớm, định đi bộ đến chỗ có xe trước, không ngờ mới vừa đi ra khúc quanh không xa biệt thự nhà họ Lý, đã thấy một chiếc xe quen thuộc đậu ở nơi đó.
"Trương Đổng, làm sao anh ở chỗ này?" Bởi vì muốn đến công ty đi làm, tự nhiên muốn công và tư rõ ràng, thân là trợ lý đương nhiên sẽ không gọi tên ông chủ của mình. Trương Hạo Đình nhìn bóng dáng đi tới cách đó không xa, mở cửa xe đi ra.
"Nơi này không tiện bắt xe, anh thuận đường đưa em đi làm." Vừa nói vừa đẩy cửa xe ra, để Mạn Dao ngồi lên. Thuận đường, Mạn Dao đương nhiên sẽ không tin tưởng loại lời nói dối này, nhà Trương Hạo Đình và mình hoàn toàn là hai phương hướng, không biết người này đã đợi ở nơi đó bao lâu!
"Cho em, anh dặn dò đầu bếp làm bữa ăn sáng, đoán em dậy sớm như thế, vậy chắc cũng chưa ăn rồi." Đợi đến xe khởi động, Trương Hạo Đình lấy ra một hộp đựng thức ăn từ bên cạnh, đưa tới trên tay Mạn Dao.
"Nhân lúc còn nóng ăn đi, nếu chỗ nào không ngon, ngày mai anh bảo đầu bếp kia cải thiện một chút." Mở hộp đồ ăn ra, nhìn tất cả đồ ăn sáng trong này đều là thức ăn mình thích nhất, Mạn Dao gắp lên một cái bánh bao hấp, bỏ vào trong miệng.
"Mùi vị rất ngon, về sau không cần đặc biệt mang bữa sáng cho em, sáng sớm em giảm cân, không cần ăn cơm." "Thích là tốt rồi, những thứ này cũng chỉ là bảo đầu bếp làm thêm một phần, không có gì phiền phức, ngày mai em có thể ra cửa trễ một chút, anh sẽ đón em ở chỗ này."
Nhìn đôi môi Mạn Dao cắn bánh bao hấp, đã dùng qua bữa sáng nhưng không biết vì sao anh cũng muốn ăn, cầm lên một đôi đũa khác, cũng gắp lên một cái bánh bao ở bên trong hộp đồ ăn đặt ở trong miệng, không biết có phải là ảo giác hay không, rõ ràng là dùng bữa sáng giống nhau, nhưng mùi vị của cái bánh bao này còn mỹ vị hơn một chút so với mình ăn. Hôm nay ăn bữa sáng trước giờ, thật là một quyết định ngu xuẩn.
"Đây sẽ là phòng làm việc của em, em xem nơi nào không thích hợp, anh thông báo thư ký giúp em đổi một chút, về sau em làm việc ở nơi này là được rồi." Ra ngoài từ trên xe đỗ lại, hai người trực tiếp dùng thang máy đặc biệt, đi thẳng đến tầng cao nhất. Hôm nay là lúc trợ lý mới tới, ngay từ trước lúc Trương Hạo Đình chưa tới, mấy thư ký của tổ thư ký cũng đã chờ ở nơi này, thấy cửa thang máy mở ra, chỉ thấy ông chủ của mình dẫn theo một mỹ nữ đi ra.
Đây chính là bạn gái ông chủ, trợ lý đặc biệt trên danh nghĩa của chúng ta, nghe được lời Trương Hạo Đình nói, thư ký đứng đầu vội đẩy cửa phòng làm việc ra, để hai người đi vào. Đây có phải quá xa hoa rồi hay không, nhìn bài trí trong phòng làm việc, nghĩ đến mục đích mình tới chỗ này, Mạn Dao trở nên có chút xấu hổ.
"Tôi giới thiệu một chút cho mọi người, đây chính là trợ lý đặc biệt mới tới Lý Mạn Dao, sau này cô ấy chủ yếu phụ trách công việc của điện ảnh và truyền hình Tường Vũ, công việc của cô ấy chủ yếu là báo cáo với tôi. Mạn Dao là người mới, mọi người chăm sóc nhiều một chút."
"Ông chủ, chúng tôi biết. Nếu như không có chuyện gì, chúng tôi sẽ đi ra ngoài trước." Có thể ở trong phòng thư ký của Trương Hạo Đình, bản lĩnh quan sát lời nói và sắc mặt của mấy thư ký này đương nhiên khỏi phải nói, sau khi chào hỏi với Mạn Dao, bèn chủ động nhắc tới rời đi, để thời gian cùng một chỗ lại cho ông chủ và bạn gái của anh.
"Dưới cờ tập đoàn chúng ta trừ mấy công ty đặc biệt ra, còn lại đều làm việc ở trong cao ốc này. Tầng mười chính là chỗ điện ảnh và truyền hình Tường Vũ, bởi vì tình hình ở chỗ bọn họ có nghệ sĩ, chỗ bọn họ cũng có một cái thang máy chuyên biệt nối thẳng, anh đã dặn dò thư ký thông báo giám đốc chỗ bọn họ, về sau nếu lúc anh không có ở đây, em có thể bàn bạc với anh ta, còn tiếp nhận kịch bản và kế hoạch của công ty, anh ta cũng sẽ bàn giao với em."
Vốn là trước khi Mạn Dao tới đây chỉ muốn trộn lẫn qua ngày, thuận tiện chờ người kia xuất hiện, nhưng bây giờ nhìn phòng làm việc này nghe Trương Hạo Đình dặn dò, có lẽ cô có thể thừa dịp trong khoảng thời gian này, làm ra một ít thành tích, cũng coi như không phụ lòng danh xưng một trợ lý đặc biệt của bản thân.
Dù sao mình muốn cướp vốn chính là người thuộc về Trương Hạo Đình, hôm nay làm vài việc cũng coi là một chút bồi thường đối với anh. Vào ngày hôm qua, giám đốc Hồ đã nhận được điện thoại của chủ tịch, những kịch bản phải chuẩn bị kia đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, hôm nay nhận được điện thoại của phòng thư ký, vội cầm đồ chuẩn bị xong đi thang máy đến tầng cao nhất.
"Trợ lý đặc biệt Lý, đây chính là giám đốc Hồ, sau này chuyện trên công tác của cô sẽ liên lạc với anh ta là được. Tôi còn có chút công việc phải xử lý, chuyện kế tiếp giám đốc Hồ sẽ giao cho cô." Trương Hạo Đình cũng không muốn rời đi, nhưng trước mắt anh lập tức có một hội nghị sắp mở, chỉ có thể tạm thời giao Mạn Dao vào trong tay giám đốc Hồ.
Vẫn nơm nớp lo sợ, giám đốc Hồ thấy cấp trên của mình rời đi, dây cung giương căng mới thư giãn xuống. Đừng thấy tuổi tác ông chủ mình không lớn lắm, nhưng lúc đối mặt ông chủ thì những kẻ già đời như bọn họ vẫn thấp thỏm bất an như cũ. Chuyện sợ hãi nhất của những cấp cao công ty như bọn họ chính là bị ông chủ mình gọi vào trong phòng làm việc. Nhìn người gọi là trợ lý đặc biệt đứng ở nơi đó, [email protected]đlqđ@bubble editor giám đốc Hồ đương nhiên sẽ không coi cô như cấp dưới bình thường mà đối xử, trong giọng nói mang theo vài phần khách sáo, nói một số công việc sắp tới với Mạn Dao.
Đối với chuyện hoạt động của công ty điện ảnh và truyền hình, Mạn Dao có thể nói là không biết gì cả, cô có thể đảm nhiệm phần công tác này chủ yếu chính là dựa vào trí nhớ của đời trước. Cho dù cô cũng không có chung hứng thú đối với TV điện ảnh, nhưng rốt cuộc có trí nhớ, vẫn có mấy phần ấn tượng với những đề tài và bộ phim sẽ hot kia.
Nhìn toàn bộ hơn hai mươi bộ kịch bản trên tay giám đốc Hồ đưa tới, từ sau lần phim thần tượng trước đó một lần là nổi tiếng, công ty liền định rèn sắt khi còn nóng quyết định quay thêm vài bộ phim hay. Vốn theo ý của giám đốc Hồ bọn họ là dựa theo tình tiết phim thần tượng này, quay thêm mấy bộ tương tự, dù sao có châu ngọc ở phía trước, những bộ phim này cũng sẽ có đối tượng cố định.
Chỉ có chút lo lắng là kể từ khi bộ phim truyền hình này của bọn họ trở nên hot, loại hình phim truyền hình cùng đề tài lập tức đã có thêm rất nhiều tác phẩm theo phong trào. Bọn họ muốn cạnh tranh ở trong nhiều phim truyền hình như vậy, có thể trổ hết tài năng ra hay không vẫn là một việc không thể biết được.
Hôm nay, tổng giám đốc phái một trợ lý đặc biệt tới đây, mặc dù biết rõ thân phận của người trợ lý này cũng không đơn giản, nhưng nếu tổng giám đốc sắp xếp công việc này cho cô, đoán chừng cô cũng có một chút chỗ hơn người ở phương diện này. Dù sao ở trong lòng giám đốc Hồ, Trương Hạo Đình cũng không phải một người công tư bất phân.
Sau khi giám đốc Hồ rời đi, Mạn Dao vừa nhìn kịch bản trên tay, vừa cố gắng nhớ lại đời trước có phải là bộ phim từng phát hay không, phản ứng người xem lại là như thế nào. Sau khi Trương Hạo Đình kết thúc hội nghị, đẩy ra cửa phòng làm việc bên cạnh thì thấy giai nhân trước mắt đang chăm chỉ đọc kịch bản ở đó, hoàn toàn không phát hiện mình đã đi tới đối diện với cô.
"Trương Đổng, sao anh lại tới đây? Không phải là anh đang họp, hội nghị kết thúc rồi, anh có chuyện gì thì gọi điện thoại báo cho em biết là được rồi, cần gì phải đích thân tới một chuyến." Không biết Trương Hạo Đình đứng ở nơi đó bao lâu, Mạn Dao đắm chìm trong kịch bản mới ngẩng đầu lên, thấy Trương Hạo Đình đứng ở nơi đó, vội vàng đứng dậy.
"Hội nghị đã kết thúc, xem thời gian đã đến lúc bữa trưa, trước ăn cơm trưa, những công việc này đợi đến lúc xế chiều lại xử lý cũng còn kịp. Anh là mời em tới làm trợ lý, cũng không muốn ngày đầu tiên đã làm mình mệt mỏi, vậy phòng làm việc này của anh thật là uổng công lắp đặt thiết bị rồi."
Trương Hạo Đình vừa nói vừa đưa tay khép lại kịch bản trước người Mạn Dao, "Em chỉ còn thiếu chút nữa, anh chờ em xem xong," Mạn Dao thật vất vả tiến vào được trạng thái công việc, bị Trương Hạo Đình đột nhiên quấy rầy, tự nhiên muốn phản kháng, nhưng vừa tiếp xúc với tầm mắt đối phương, lại nuốt lời phản kháng trở vào.
"Vừa vặn, em cũng có một vài ý tưởng, lúc cơm trưa, hi vọng anh có thể cho em một vài đề nghị." Thấy Mạn Dao thức thời đứng dậy rời đi, Trương Hạo Đình hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc của Mạn Dao.
"Trương Đổng, em đã nói với giám đốc Hồ, đối với công việc kế tiếp," Đến phòng ăn thừa dịp trước khi thức ăn chưa bưng lên, Mạn Dao còn định trao đổi ngắn gọn với Trương Hạo Đình một chút. Thân là người phụ trách tập đoàn lớn như vậy, Trương Hạo Đình đương nhiên sẽ không có quá nhiều thời gian ở trên chuyện cô phụ trách, bây giờ đây cũng là một cơ hội hiếm có.
"Bây giờ là thời gian tư nhân, gọi Hạo Đình. Còn trên chuyện làm việc đợi đến lúc chúng ta về công ty, anh cho em thời gian báo cáo với anh trong hai mươi phút, bây giờ là thời gian chúng ta ăn cơm, khó được nghỉ ngơi, cũng đừng nói những công việc kia. Mạn Dao, quán ăn này là gần đây anh phát hiện, mấy món ăn đặc sắc đều rất chính gốc, nếm thử một chút xem có thích hay không." Trương Hạo Đình mới nói chuyện, phục vụ đã bưng khay đi vào.
"Thời gian thứ bảy có một buổi ca kịch, anh đã đặt chỗ trước xong rồi, đến lúc đó hai chúng ta cùng đi." "Thứ bảy, ừ!" Ca kịch là xương sườn mềm của Mạn Dao, Mạn Dao suy tính một chút sắp xếp ngày đó, gật đầu đồng ý.
---
"Sao vậy, có phải là thấy cái gì hay không?" Từ phòng ăn ra ngoài Mạn Dao thấy một bóng dáng sượt qua người bên kia, có chút kinh ngạc dừng bước, Trương Hạo Đình bên cạnh thấy như vậy nhìn theo tầm mắt Mạn Dao, mở miệng dò hỏi.
"Không có gì, có chút hoa mắt." Bóng dáng vừa nãy rất giống bộ dáng nam sinh giải vây cho mình ngày đó. Chuyện ngày đó đến quá vội vàng, mình gấp gáp rời đi ngược lại đã quên nói tiếng cám ơn với vị nam sinh kia, chỉ là ngay cả tên tuổi của anh ta cũng ngẫu nhiên không biết, biển người mịt mờ, không biết đến lúc nào mới có thể gặp được. Bên kia, nam sinh dừng bước chỗ ở Mạn Dao không có chú ý, nhìn chăm chú vào Mạn Dao và người đàn ông bên cạnh cùng ngồi lên xe rời đi.
"Trợ lý đặc biệt Lý, hiện tại em có thể nói một chút cái nhìn to lớn của em đối với phát triển kế tiếp của công ty." Trở lại phòng làm việc, Trương Hạo Đình hết lòng tuân thủ lời hứa bắt đầu nói tới công việc với Mạn Dao.
"Bộ phim này của chúng ta có thể đạt được thành tích lớn như vậy chủ yếu chính là dựa vào kịch bản của chúng ta mới mẻ độc đáo, trước đó bộ phim của chúng ta còn chưa từng có phim thần tượng cùng loại hình, theo đó bộ phim này của chúng ta được hoan nghênh. Tronglúc nhất thời xuất hiện rất nhiều tác phẩm theo phong trào, công ty chúng ta muốn duy trì loại ưu thế này, trong cái nhìn của em tốt hơn là mở đầu đường mới khác. Dù sao bây giờ mấy vị thần tượng này của chúng ta tuy danh tiếng đang thịnh, nhưng rốt cuộc nền móng còn kém, làng giải trí là nơi đổi mới nhanh nhất, nếu không thể nắm bắt tốt cơ hội lần này, tất cả trước đó sẽ đều trở thành bọt nước."
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
13 chương
19 chương
24 chương
45 chương
10 chương
28 chương
43 chương