Hôm nay là sinh nhật của đại ca mình, hầu hết các công tử trẻ tuổi đều đi chúc mừng uống rượu.
Cho dù là Hoàng Phủ Giác cũng tự mình đi tặng lễ vật, uống một ly rượu mới về . Vậy mà Hoàng Phủ Cẩn hắn dựa vào cái gì dám không lộ diện?
Hắn dám miệt thị Tống gia như thế, đúng là không để lại mặt mũi cho nàng.
Làm nàng lúc đó xấu hổ đên không dám nhìn mặt bọn tỷ muội trong nhà.
Những nữ hài tử đang tuổi xuân xanh thì bị quản lý nghiêm khắc, nhưng những lúc hoàng đế cho phép vẫn có thể ở cùng các hoàng tử, anh em con cháu của gia đình quyền quí công khai gặp mặt.
Vậy nên trên cơ bản đều có người mình thích.
Ngày thường không những lý tỷ muội so với nàng đã được tộc trưởng sủng ái hơn lại còn có người trong lòng tuấn tú, gia thế hiển hách, nói năng cùng năng lực thật tốt đang chờ các nàng. Hôm nay Hoàng Phủ Cẩn không nể mặt như vậy, đã làm cho nàng không còn mặt mũi. Làm cho bọn tỷ muội châm chọc nàng!
Mà hết thảy đều là bởi vì Tô Mạt, tiểu yêu nữ này, đùa nghịch một ít hương liệu rách nát khẳng định là có sử dụng yêu pháp gì dùng để mê hoặc nam nhân. Cho nên Hoàng Phủ Cẩn mới có thể bị nàng ta mê hoặc cứ thế.
Tống Dung Hoa đã muốn tức điên lên rồi.
Nhất là hiện tại Tô Mạt đứng ở nơi đó, vẻ mặt bình tĩnh, khóe môi lộ vẻ cười nhợt nhạt, ánh mắt trong suốt như vậy, thậm chí còn mang theo cả biểu tình thương hại.
Nàng quay đầu hỏi Hoàng Phủ Kha,“Tô Hinh Nhi nói của nàng võ công chỉ là khoa chân múa tay, đúng không?”
Hoàng Phủ Kha gật gật đầu,“Đúng vậy, chính là đánh như đánh thái cực, hiện tại trèo cây, cưỡi ngựa bắn tên đều thực tệ. Trong một lần Tô gia bọn họ đi đạp thanh cưỡi ngựa, nàng ta kém đến độ lập tức ngã ngựa a.”
Tống Dung Hoa tính trước kỹ càng trong chốc lát, nàng nhất định phải tỷ thí tỷ thí kỵ xạ với Tô Mạt, phải dọa cho nàng ta sợ sau này không dám huênh hoang với ai được nữa.
“Tô Mạt, ta là tới tìm ngươi để khiêu chiến !” Nàng hầm hừ nói.
Tô Mạt nhìn thoáng qua, Hình chưởng quầy thấy có người đến quấy rối, sớm đã đóng cửa trước, cho nên người ngoài cũng không rõ chuyện gì.
Nhưng Tống đại tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo thế này cũng không ai muốn thưởng thức đâu.
Tô Mạt cười cười, ung dung nói:“Tống tiểu thư có gì chỉ giáo? Nếu muốn mua hương liệu, xin quá vài ngày nữa ghé lại, hiện tại cửa hàng vẫn chưa khai trương đâu. Hàng hóa đều cất trong kho hàng cả .”
Tống Dung
Hoa nghe nàng thế nhưng không chút nào biết liêm sỉ đem mình trở thành khách hàng tới mua hàng hóa cổ động, thật sự là càng thêm tức giận, không đợi nàng nói chuyện Tô Mạt lại hơi hơi cười nói:“Chúng ta có rất nhiều loại hương, Tống tiểu thư thích hương khí nào? Mạnh mẽ, ác độc vẫn là nên dùng loại hương khí mãnh liệt......”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
75 chương
58 chương
60 chương
229 chương
78 chương