Lão nông trách cứ hắn.
Tô Mạt vội nhặt bạc lên, đặt ở trong sọt, lại luôn mãi hướng mọi người xin lỗi, lúc A Lí bọn họ đã đuổi kịp đến liền cuống quít cáo từ.
Kẻ ngốc mới chờ bị người quen xem náo nhiệt!
Nàng chạy vội trở về, nhìn Tĩnh thiếu gia lấy lòng,“Ta sai rồi, chúng ta chạy nhanh đi thôi.”
Tĩnh thiếu gia ngó nàng, tiểu nha đầu này, tuổi càng lớn, càng ngày càng vô pháp vô thiên, ỷ vào hắn sủng ái, cơ hồ muốn lên trời xuống đất .
Cảm thấy lại bất đắc dĩ thở dài, nàng tóm lại không thể vĩnh viễn đều là tiểu oa nhi, khẳng định sẽ phỉa lớn lên.
Sẽ có ý nghĩ của riêng mình, hắn đã sớm biết nàng là một con báo nhỏ, không phải chú cừu nhỏ, nên thích ứng loại tình huống ùn ùn kéo đến này.
Tuy rằng biết đạo lý như thế, hắn vẫn là bày ra bộ mặt đó, không cho nàng chút sắc mặt, về sau không có người có thể chế trụ nàng .
Tia chớp đã đứng lên, cũng may chỉ bị trầy da một chút nhẹ mà thôi.
Tĩnh thiếu gia từ trên lưng ngựa tìm thấy bọc hành lý từ trong đó tìm ra kim sang dược, hơi xử lý một chút cho Tia chớp.
Tô Mạt cười tiến lên hỗ trợ, Tĩnh thiếu gia cũng không để ý nàng.
Tô Mạt trong lòng không dễ chịu cho lắm, hơi hơi bĩu môi, lấy lòng nhìn hắn,“Ta đều nhận sai rồi mà.”
Đuôi mắt Tĩnh thiếu gia hơi hơi chuyển động,“Nhận sai không phải là mục đích .”
Phải sửa!
Nha đầu này hai năm này có lần nào phạm phải sai lầm mà không miệng lưỡi trơn tru nhận sai chứ.
Nhưng là quay người lại, lập tức phạm lỗi tiếp.
Căn bản lấy nhận sai làm thuốc vạn năng dán .
Tô Mạt hé môi,“Ta cam đoan, ta thề, ta về sau chỉ cần nhận sai với ngươi liền nhất định sửa. Ngươi không thích ta sẽ không làm.”
Sự kiêu ngạo trong lòng đang rơi lệ a, nếu chính mình xuyên qua đến đây là người lớn thì thật tốt biết bao, khi đó nói không chừng chính là nữ hiệp, gặp hắn, cũng có thể ngạo nghễ bễ nghễ, thực khí phách nói chuyện với hắn.
Hiện nay thì tốt rồi, chính mình lúc bắt đầu chỉ là đứa nhỏ bị hắn nuôi, nhất cử nhất động, chuyện xấu mặt nào hắn cũng biết hết.
Cho dù muốn ăn vạ, cũng không ăn vạ nổi a!
Hắn ngắm nàng liếc mắt một cái, thản nhiên nói:“Không phục?”
Thời điểm đám người A Lí tới, liền thấy một màn này.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
75 chương
58 chương
60 chương
229 chương
78 chương