Rất nhanh Hỷ Thước đã quay về bẩm báo với Vương phu nhân : " Phu nhân, nô tỳ thấy tứ tiểu thư đừng nghĩ nàng ta còn nhỏ nhưng lại rất hiểu chuyện. Như hiện giờ ở trong phòng không khóc không nháo, nô tỳ đi đến đó, nàng ta còn hỏi thăm ngược lại phu nhân. Tứ tiểu thư nói do nàng ta không tốt, khiến lão gia nổi giận nên mới trút giận lên người phu nhân. Nàng ta vốn phải cúi đầu nhận tội nhưng sợ phu nhân không biết ăn nói với lão gia ra sao vì vậy chỉ biết ở nơi đó hướng về tòa viện của phu nhân dập đầu ba cái. "
Vương phu nhân sụt sịt nói : " Tứ nha đầu thật là đứa nhỏ hiểu lí lẽ, haizz ta thật lòng thương nó."
Hỷ Thước muốn nói lại thôi, chỉ nói :"Phu nhân vẫn là nên bảo trọng thân thể, những năm nay phu nhân vì Tống phủ lao tâm lao lực, nếu lão gia đã không hiểu được, đến nô tỳ đều …… "
Phu nhân cúi đầu lau nước mắt, nàng ta càng ngày càng thấy xót xa, lau nước mắt hỏi : " Lão gia đi đâu rồi?"
Hỷ Thước thấp giọng nói: “ Trước là đi qua chỗ tam tiểu thư, dỗ dành tam tiểu thư ngủ xong, hiện đang ở chỗ Lâm Di nương.”
Vương phu nhân liên tục hừ lạnh : " Ta đã nói nàng ta là hồ ly tinh, ngày thường ngấm ngầm mưu tính, cũng biết lợi dụng cơ hội này lôi kéo lão gia.”
Hỷ Thước khuyên nhủ : " Phu nhân xin bớt giận, nói thế nào nàng ta cũng là Di nương mà thôi. Phu nhân còn có thiếu gia nữa, dù thế nào nàng ta cũng không thể vượt qua được phu nhân , chỉ cậy mình trẻ trung khiến lão gia vui vẻ!”
Vương phu nhân đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm vào Hỷ Thước, năm nay Hỷ Thước cũng 17 rồi, da trắng nõn mịn màng, đôi mắt to tròn đen láy, sóng mũi cao thẳng xinh đẹp, cánh môi đỏ tươi, cũng được coi là mỹ nhân.
Đại nha hoàn hồi môn của nàng năm đó, một người là Dương Di nương, những người khác dựa vào tuổi tác đều tặng cho các người quản gia lớn nhỏ trong Tô phủ. Cũng là những người đắc lực trong Tô phủ hiện tại, quản lý các sự vụ trong phủ. Hỷ Thước và vài nha hoàn trẻ trung khác chính là sau này mới mua về, từ nhỏ đã bồi dưỡng, nhoáng một cái đã hơn 10 năm qua đi, quan hệ chủ tớ có thể nói là thật tâm thật ý.
Nàng ngắm Hỷ Thước rất lâu, Dương Di nương ôn nhu dịu dàng, Lâm Di nương xinh tươi dễ thương, Hỷ Thước lại trong sáng thanh lệ, mỗi người đều có ưu điểm, nếu mà có thể hấp dẫn được ánh mắt của Tô Nhân Vũ, chính là một chủ ý tốt.
Để Hỷ Thước đi quyến rũ
Tô Nhân Vũ, tự nhiên sẽ bỏ hồ ly tinh Lâm Di nương kia sang một bên, Hỷ
Thước là người của nàng, đương nhiên cũng sẽ dễ khống chế.
Nhưng việc này cũng không nên quá gấp gáp. Nếu không sẽ làm cho Tô Nhân Vũ phản cảm, cần phải vạch kế hoạch kĩ càng.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
24 chương
36 chương
3 chương
55 chương
44 chương
10 chương
233 chương