Nhưng hắn hiện tại đối với nàng là không có tình cảm nam nữ, chỉ là thích, quý mến, muốn sở hữu, có thể chờ đợi nàng lớn lên. Chờ đợi một đóa hoa hé nở, là một việc rất tuyệt vời.
Hơn nữa trọc nàng giận, trêu đùa nàng, tựa hồ như là chuyện vui nhất trên thế gian này.
Tô Mạt liếc hắn, dám phá hư chuyện tốt của nàng, thật sự rất đáng đánh đòn a. Bất quá nể tình hắn đã cứu nàng mà suy nghĩ lại, nàng liền tha thứ cho hắn.
Nàng cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, kỳ thật lúc nàng cố ý tiếp cận Tô Nhân Vũ, thì đã chuẩn bị tốt tâm lý, hơn nữa còn luôn luôn chuẩn bị ứng phó với độc kế của đại phu nhân.
Nghe xong tin tức báo từ Hỉ Thước, nàng đã cảm thấy đại phu nhân sẽ thừa dịp nàng sinh bệnh, sẽ mua chuộc đại phu hại nàng, cho nên nàng mới luôn dính sát cùng đại tiểu thư, chờ đi Lăng Hư quan mới lặng lẽ trốn đi, rời khỏi Tô phủ mãi mãi.
Ai biết đại phu nhân thật sự quá mức gian xảo, bà ta đã ra tay sớm hơn kế hoạch.
Làm cho người ta khó lòng phòng bị, cố tình ra tay ở trong phòng đại tiểu thư, xem ra trừ đại tiểu thư ra, nhị tiểu thư tam tiểu thư cũng đều không thoát khỏi tay bà ta.
Hơn nữa, nàng cũng biết, đại phu nhân phái người đi kích động tam tiểu thư, không phải xúi giục, mà là châm ngòi ly gián, khiêu khích vu vạ, để cho Tô Hinh Nhi hận nàng thấu xương.
Cho nên mới có vụ bên cạnh hồ Sen, Tô Hinh Nhi muốn đẩy nàng ngã xuống hồ, cũng may nàng vẫn cảnh giác, cùng đại tỷ một tấc cũng không rời, làm cho kẻ muốn hại nàng đều không có cơ hội xuống tay.
Chính là thật sự không ngờ được...... Nói thật, chiêu hỏa thiêu phòng đại tiểu này, Tô Mạt cũng không dự đoán được.
Nàng không nghĩ tới Vương phu nhân lại tàn nhẫn như thế, ngay cả nữ nhi thân sinh cũng lợi dụng để thi hành độc kế của bà ta.
Nàng vốn cảm thấy Vương phu nhân tuy rằng ngoan độc, bề ngoài không tỏ vẻ gì yêu chiều đại tiểu thư nhưng thực tế vẫn rất thương yêu.
Lại không nghĩ rằng bà ta lại dùng một ngọn lửa thiêu sạch căn phòng đồng nghĩa với việc đem hơn mười năm kí ức của nữ nhi thiêu sạch sành sanh.
Đại tiểu thư là người cực kì lưu luyến cái cũ, yêu quý từng cọng cây ngọn cỏ trong viện, Hồng Mai trong viện cũng không cho người khác chiết cành.
Có thể nghĩ, đại phu nhân coi như đã xuất cả vốn gốc.
Tình thế hiện nay tất sẽ khiến đại tiểu thư đối với bà ta hoàn toàn thất vọng.
Bản thân mình tuy rằng tính đến rất nhiều bước nhưng vẫn không tính được
Vương phu nhân sẽ âm độc như vậy, ngay cả nữ nhi thân sinh đều bị tính kế cùng.
Nàng cứ ngỡ mình sẽ chết, bởi vì lửa đã đốt tới làn váy của nàng, nàng bị sặc khói liền hôn mê, chuyện phát sinh sau khi nàng hôn mê nàng không rõ.
Nghĩ tới ngày ấy nàng tỉnh lại sau trận hoả hoạn đó.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
24 chương
36 chương
3 chương
55 chương
44 chương
10 chương
233 chương