Liên tục vỗ vỗ ngực, may mà bản thân đi ra ngoài. Quay đầu xem, liền thấy cửa ở phòng khách đã cháy, tháng giêng trời hanh khô , bên trong lại ấm áp và nội thất toàn đồ gỗ, cháy lan cực nhanh. Lại nói trong phòng Tô Mạt hít thấy một cỗ khói lửa, trong lòng rùng mình, lập tức cảm thấy có gì đó không hay xảy đến, lúc này bên ngoài mụ mụ đã lớn tiếng kêu :“Đi lấy nước , đi lấy nước !” Nháy mắt lập tức một đám khói đặc xông đến, bên ngoài phòng đều là các rèm chướng bằng tơ lụa thượng hạng, màn che đã rớt xuống đất, còn có sách, gia cụ bằng gỗ, thế lửa lập tức bùng lên mạnh mẽ. Tô Mạt lập tức biết là có người cố ý. Không nghĩ tới nhanh như vậy? Vương phu nhân chờ không kịp muốn nàng chết nhanh như vậy? Nhưng lại muốn tam tiểu thư chết cùng? Tô Mạt nghĩ không ra kế hoạch của mình sơ hở điểm nào. Tại sao lại khiến cho Vương phu nhân mạo hiểm phóng hỏa giết nàng! Nàng vội vàng vọt tới trước án thư, đem nước rửa bút vẩy vào tay áo, trên đầu, bịt miệng mũi, xoay người đi ra ngoài. Nhưng bên ngoài thế lửa quá lớn, căn bản không ra được. Khói đặc cuồn cuộn, lửa cháy bừng bừng. Bên ngoài nhìn ngọn lửa như xông lên tận trời, đã có xà nhà gỗ rơi xuống, phát ra thanh âm ầm vang. Phòng ở của đại tiểu thư là ba gian thông nhau còn kèm theo hai gian phụ, độ sâu trong gian phi thường rộng lớn, Tô Mạt bọn họ bị mắc ở góc của buồng lò sưởi, bên ngoài lửa chảy phừng phực rất nhanh sẽ lan tới đây. Ở sinh tử trước mặt không có phân biệt chủ tử nha hoàn, nha hoàn của Tô Hinh Nhi bỏ mặc nàng ta, sớm đã kêu gào khóc lóc sợ hãi lao ra ngoài chạy. Có người bị thanh xà nhà rớt xuống đè trúng, chôn thân trong biển lửa, có người bị giẫm lên nhau. Tô Hinh Nhi đứng ở một bên sợ ngây người, Tô Mạt hận cực kì, nếu không phải vì nàng ta, mình lúc ấy đã đi ra ngoài rồi. Nàng nghe Thu Cúc hỏi đại tiểu thư muốn này nọ liền cảm thấy có gì đó không đúng, bình thường nha hoàn bên người biết rõ nhất đồ đạc của tiểu thư, còn muốn đại tiểu thư chính mình đi tìm, Tô Mạt liền khẳng định là có gì không ổn. Ai biết Tô Hinh Nhi tiểu nha đầu chết tiệt này! Tô Mạt thừa dịp lúc nàng ta ngẩn người một cước đá văng nàng ta tránh ra, hướng về phía an toàn chạy nhanh.