Edit: Thiên Ngân Beta: Wall Chương 45: "Thôi đi, không có ý nghĩa, trở về." Nghe Yên Như Mị trêu chọc mình, Mạnh Hiểu Dư không thèm nhìn thẳng nói, sau khi nói xong liền xoay người đi ra ngoài. "Uy, tiểu đệ đệ! Ngươi đi đâu vậy a?" Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư không quan tâm mình trêu chọc nàng, nói một câu không có ý nghĩa xong liền quay người đi ra ngoài, vì vậy mở miệng hỏi. "Trở về." Mạnh Hiểu Dư vẫn đi đường của mình, cũng không quay đầu lại đáp. "Làm sao? Ngươi không nhìn mỹ nữ?" "Không nhìn! Thế nào?" "Ha ha tiểu đệ đệ, chúng ta làm một giao dịch, thấy thế nào?" Yên Như Mị nói xong, nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư vẫn không quay đầu lại, tiếp tục đi, Yên Như Mị nói tiếp "Tiểu đệ đệ, ta dẫn ngươi đi xem chân chính đại mỹ nữ, ngươi đáp ứng ta một điều kiện, như thế nào?" Nói xong câu đó, Yên Như Mị quả nhiên thấy Mạnh Hiểu Dư dừng bước. Vốn đã bước một chân ra khỏi cửa "Vũ Xuân Các", lại nghe được lời Yên Như Mị nói, Mạnh Hiểu Dư lại thu hồi bàn chân vừa bước ra ngưỡng cửa lại, sau đó quay đầu mặt mũi tràn đầy phòng bị nhìn Yên Như Mị nói: "Điều kiện gì?" "Ha ha tiểu đệ đệ ngươi thật là đáng yêu." Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư mặt mũi tràn đầy đề phòng nhìn mình, sau đó trong mắt lóe sáng hỏi mình điều kiện gì, bộ dáng vừa phòng bị lại vừa mong đợi thật đáng yêu làm Yên Như Mị buồn cười nói. "..." Nhìn thấy Yên Như Mị lại một thân một mình đứng đó ôm bụng cười to, Mạnh Hiểu Dư bó tay rồi, quả quyết xoay người lần nữa đi ra ngoài. "Ai, tiểu đệ đệ ngươi đừng đi a!" Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư một lần nữa quay người đi ra ngoài, Yên Như Mị chạy tới ngăn nàng lại nói. Thấy bị cản lại, quả quyết không nhìn, tránh sang bên cạnh cất bước tiếp tục đi. "Ai, tiểu đệ đệ lần này là ta nói thật, ngươi đáp ứng ta một điều kiện, ta liền dẫn ngươi đi nhìn chân chính đại mỹ nữ, như thế nào?" Thấy Mạnh Hiểu Dư một lần nữa không nhìn mình, lại nhìn thấy đại sảnh lầu một "Vũ Xuân Các" đã chậm rãi náo nhiệt lên, Yên Như Mị cũng không đùa Mạnh Hiểu Dư nữa . "Ngươi nói là điều kiện gì trước đã, với lại ta làm sao biết người kia có phải đại mỹ nữ hay không, vạn nhất ngươi lừa ta mà ta lại đáp ứng điều kiện của ngươi, vậy chẳng phải ta lỗ nặng rồi?" Mạnh Hiểu Dư cảnh giác nói, Ỷ Thiên Đồ Long Ký nàng đã xem qua nhiều lần, nàng mới không giống như Trương Vô Kỵ, ngây ngốc bán chính mình, lại còn vô cùng vui vẻ giúp người khác kiếm tiền, cho nên trước hết vẫn nên nói rõ ràng thỏa đáng mọi việc trước đã. "Ha ha kỳ thật điều kiện của ta rất đơn giản, ta dẫn ngươi đi xem đại mỹ nữ xong, ngươi chỉ cần đáp ứng lên đài nửa tháng ở "Vũ Xuân Các" của ta là được rồi." Sau khi Yên Như Mị nói xong, nhìn Mạnh Hiểu Dư một chút sau đó bổ sung: "Đương nhiên, điều kiện này là sau khi ta dẫn ngươi đi xem đại mỹ nữ kia, được ngươi thừa nhận mới có công hiệu. Ngươi cảm thấy thế nào? Tiểu muội muội?" Nói xong, Yên Như Mị cũng không gọi Mạnh Hiểu Dư là tiểu đệ đệ, mà đổi thành tiểu muội muội. Sau khi nghe điều kiện của Yên Như Mị, vốn đang tự hỏi nên đáp ứng hay không, lại đột nhiên nghe thấy Yên Như Mị không gọi mình tiểu đệ đệ, mà đổi sang gọi mình tiểu muội muội, vì vậy Mạnh Hiểu Dư nhất thời phản ứng không kịp há miệng hỏi: "Làm sao ngươi biết ta là nữ phẫn nam trang?" Nhưng mà vừa hỏi ra lời, Mạnh Hiểu Dư lập tức hối hận bưng kín miệng của mình, đồng thời còn ở trong lòng thầm mắng mình là đồ đần, làm sao lại hỏi ra vấn đề ngốc như vậy? Cứ coi như nguyên bản đối phương không biết, bây giờ bị mình hỏi một câu thì không biết cũng thành biết. Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư che miệng lại, mặt lộ vẻ hối hận, Yên Như Mị buồn cười, song lần này nàng không như những lần trước cười to ra tiếng, mà chỉ nhẹ nhàng cười hai tiếng liền mở miệng hỏi Mạnh Hiểu Dư: "Thế nào? Tiểu muội muội ngươi đáp ứng điều kiện này không? Mà ta lại nói cho ngươi biết nha! Hai người ta dẫn ngươi đi gặp tuyệt đối là đại mỹ nữ hàng thật giá thật nha! Không nhìn, ngươi tuyệt đối sẽ hối hận nha!" Nói xong câu đó, Yên Như Mị liền mỉm cười nhìn Mạnh Hiểu Dư, chờ Mạnh Hiểu Dư ra quyết định. Nghe Yên Như Mị dụ dỗ, Mạnh Hiểu Dư có chút do dự. Nội tâm nàng lúc này đang xoắn xuýt a! Nếu như đáp ứng, mình phải ở "Vũ Xuân Các" của nàng lên đài nửa tháng. Lên đài cũng đồng nghĩa nàng phải cùng những kỹ nữ thanh lâu bán nghệ không bán thân kia biểu diễn ca múa kỹ nghệ cho khách nhân nhìn. Diễn ca múa đối với Mạnh Hiểu Dư không có vấn đề, nàng từ nhỏ đã rất ưa thích ca hát khiêu vũ các loại, cho nên lúc học tiểu học mặc dù thân thể không tốt lắm, nhưng bởi vì mình yêu thích, cho nên thời điểm đó nàng suốt ngày nũng nịu ồn ào cùng cha mẹ của mình muốn đi đến lớp ca múa học tập. Mà mặc dù cha mẹ lo lắng thân thể của nàng, nhưng cũng không nhịn được Mạnh Hiểu Dư nũng nịu ồn ào, vì vậy liền cho nàng báo danh vào một lớp vũ đạo. Nhưng bởi vì khi còn bé Mạnh Hiểu Dư thân thể không tốt lắm, cho nên thời điểm cha mẹ của nàng đăng ký lớp huấn luyện, cố ý nhờ vị lão sư vũ đạo của Mạnh Hiểu Dư, hi vọng nàng lúc dạy khiêu vũ có thể chiếu cố Mạnh Hiểu Dư một chút, không để nàng quá mệt mỏi. Mà lão sư vũ đạo cũng đáp ứng cha mẹ Mạnh Hiểu Dư, sẽ chiếu cố Mạnh Hiểu Dư thật tốt. Cho nên thời gian Mạnh Hiểu Dư luyện tập vũ đạo ít hơn một nửa so với các bạn học khác. Nhưng may mà Mạnh Hiểu Dư vô cùng ưa thích vũ đạo, lại có thiên phú cực cao. Cho nên thời điểm lão sư vũ đạo dạy nàng khiêu vũ, nàng học rất chân thành. Vì vậy thành tích vũ đạo của Mạnh Hiểu Dư luôn đứng hàng đầu. Thời gian dần trôi, Mạnh Hiểu Dư dần trưởng thành, thân thể cũng dần tốt lên, thời gian tập vũ đạo cũng nhiều. Đến khi nàng lên tới trung học, các loại vũ đạo nàng đều học lướt qua một lần. Bởi vì Mạnh Hiểu Dư có thiên phú vũ đạo cao, lại còn rất thông minh, cho nên mặc kệ vũ đạo dạng gì, chỉ cần để cho nàng xem qua mấy lần, nàng cơ hồ đều có thể nhảy lại hoàn chỉnh. Cho nên ngoại trừ nhảy hiện đại cùng một số vũ điệu dân tộc là nàng học tại lớp vũ đạo ở tiểu học, còn múa cột là năm cấp ba, hơn nửa năm nàng cùng đồng đảng mượn thẻ sinh viên của hai vị đại học tỷ tỷ, trà trộn vào một số quán ăn đêm trong vũ trường học được. Còn lại tất bản lĩnh vũ đạo của nàng cơ bản đều là từ trên TV học về. Cho nên Mạnh Hiểu Dư ngoại trừ ca hát không tệ, bản lĩnh vũ đạo của nàng càng không tệ, hơn nữa còn có thời điểm lên trung học, Mạnh Hiểu Dư có một đoạn thời gian say mê tiểu thuyết Kim gia gia, đồng thời thật sâu say mê Hoàng lão tà trong xạ điêu anh hùng truyện cùng thần điêu hiệp lữ, cho nên vì bắt chước hoặc là nói vì có thể giống với thần tượng Hoàng lão tà Hoàng Dược Sư của mình, Mạnh Hiểu Dư đặc biệt lấy ra tiền tiêu vặt mình để dành thật lâu, từ trên mạng mua một cây lục sơn trúc tiêu nhìn thật giống cây ngọc tiêu của Hoàng lão tà, sau đó liền ôm cây tiêu kia đi tìm cô cô của nàng vốn tinh thông nhiều loại nhạc khí để học thổi. Mà cô cô của Mạnh Hiểu Dư đúng là một cô cô tốt, cũng là một lão sư tốt. Để bồi dưỡng tình cảm nghệ thuật sâu đậm cho chất nữ nhà mình, không chỉ dạy cho Mạnh Hiểu Dư thổi tiêu còn ép buộc Mạnh Hiểu Dư học đàn tranh, đàn dương cầm các loại nhạc khí. Vì thế dù Mạnh Hiểu Dư từng biểu thị kháng nghị mãnh liệt với cô cô kính yêu của mình, thế nhưng đều bị cô cô nhà nàng hoa hoa lệ lệ bỏ qua. Cho nên nói, để Mạnh Hiểu Dư lên đài biểu diễn là không có vấn đề gì. Thế nhưng Mạnh Hiểu Dư không muốn lên đài biểu diễn a! Không phải nàng xem thường thanh lâu nữ tử mà không muốn ở thanh lâu lên đài biểu diễn. Mà là nàng sợ hai tỷ muội Hàn Như Băng trừng trị nàng, vốn hai tỷ muội Hàn Như Băng có nói qua với nàng, không có các nàng đi cùng là không cho phép một mình Mạnh Hiểu Dư đi ra ngoài . Bởi vì các nàng sợ Mạnh Hiểu Dư quá đơn thuần, sợ có người không có ý tốt thương tổn nàng. Còn có bởi vì Mạnh Hiểu Dư quá đơn thuần, cho nên dễ bị một số người trong lòng có quỷ lừa đi. Cho nên vì suy nghĩ cho an toàn của Mạnh Hiểu Dư, cũng vì suy nghĩ cho hạnh phúc của các nàng. Hai tỷ muội Hàn Như Băng ba lần bảy lượt dặn dò Mạnh Hiểu Dư, không cho phép thừa dịp các nàng không có ở đây len lén một thân một mình chạy ra ngoài chơi. Đồng thời còn tìm Dạ Hàn cùng một số người có võ công tốt đến bảo hộ cùng coi chừng Mạnh Hiểu Dư. "Vốn là Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ không để cho mình thừa dịp các nàng không có ở đây trộm chạy ra ngoài chơi, mà hiện tại mình chẳng những len lén chạy ra, hơn nữa còn là chạy đến thanh lâu chơi, nếu như mình lại ở trong thanh lâu lên đài nửa tháng, nếu như bị Như Băng tỷ tỷ biết, không biết sẽ làm sao thu thập mình đây?" Nghĩ đến đây, Mạnh Hiểu Dư liền nghĩ tới phương pháp trừng phạt đoạn thời gian trước hai tỷ muội Hàn Như Băng trừng phạt mình, vì vậy Mạnh Hiểu Dư kiên quyết ở trong lòng lắc đầu, cảm giác bị trói trên giường, sau đó bị hai tỷ muội Hàn Như Băng hành một đêm, Mạnh Hiểu Dư không muốn tiếp tục trải qua nữa. Nghĩ vậy, Mạnh Hiểu Dư định cự tuyệt điều kiện của Yên Như Mị. Thế nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn Yên Như Mị, chuẩn bị cự tuyệt đề nghị của nàng. Nhưng vừa há miệng ra, âm thanh còn chưa có phát ra, Mạnh Hiểu Dư lại cúi đầu nghĩ "Thế nhưng người ta cũng rất muốn nhìn xem đại mỹ nữ trong miệng Yên Như Mị là cái dạng gì a! Thật vất vả phí nhiều khí lực như vậy lại tốn hết hai trăm lượng bạc mới trốn thoát, đến được thanh lâu mà mình hằng trông đợi, kết quả lại không thấy gì cả, không phải thật là đáng tiếc sao?" Nghĩ như vậy, Mạnh Hiểu Dư lại muốn đáp ứng điều kiện của Yên Như Mị, vì vậy nàng lại ngẩng đầu nhìn Yên Như Mị một chút, sau đó lại cúi đầu, đồng thời trong lòng nghĩ đến "Nhưng mình không muốn bị Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ thu thập." Nghĩ vậy, Mạnh Hiểu Dư lại ngẩng đầu nhìn Yên Như Mị muốn cự tuyệt, thế nhưng còn chưa mở miệng lại cúi đầu, đồng thời trong lòng lại nghĩ tới "Thế nhưng không gặp được mỹ nữ, trong lòng người ta rất không cam tâm a!" Vì vậy Mạnh Hiểu Dư đứng giữa hai lựa chọn nhìn mỹ nữ cùng bị hai tỷ muội Hàn Như Băng thu thập, xoắn xuýt thật sâu. Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: chương sau Tiểu Mạnh tử chính thức lên đài mà hai tỷ muội Hàn Như Băng cũng sẽ đi ủng hộ nha! O(∩_∩)O~~ Mọi người đoán xem vị thần bí mỹ nhân kia là ai? O(∩_∩)O~~