Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ
Chương 22
Chương 20:
Sau khi ăn cơm trưa, Mạnh Hiểu Dư bởi vì không có chuyện làm mà nhàm chán liền nghĩ tới nàng đã từng nói, muốn tự chế một cái bàn chải đánh răng phiên bản cổ đại. Cũng gần một tháng rồi, hiện tại rốt cục có thời gian. Lúc này không làm thì phải chờ khi nào? Mạnh Hiểu Dư nghĩ đến liền muốn làm cho bằng được, lập tức nói với hai tỷ muội Hàn Như Băng có việc muốn làm, sau đó rầm rầm chạy lên lầu. Trở lại phòng của nàng và Hàn Như Băng, tìm một xấp giấy Tuyên Thành*, lại từ ba lô nhỏ bảo bối của mình lấy ra một cây bút bi đã cùng theo nàng xuyên không. Sau đó nằm sấp trên bàn bắt đầu vẽ sơ đồ phác thảo luyện chế bàn chải đánh răng.
* Giấy Tuyên Thành (giấy Tuyên) được sản xuất ở Tuyên Châu - tỉnh An Huy. Giấy Tuyên Thành trắng mịn, chất giấy dai bền, khó rách, không bị mọt đục, hút nước đều và để được lâu.
Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư hấp tấp chạy về phòng, Hàn Như Sương đang bưng chén uống trà cũng buông chén xuống. Chào hỏi hai huynh đệ Nam Cung Vân Hàn cùng Nam Cung Vân Nhu vừa quen biết lúc trưa đang nói chuyện phiếm cùng Hàn Như Băng "Xin lỗi, không tiếp được." Sau đó quay người trở về phòng .
Thấy Mạnh Hiểu Dư cùng Hàn Như Sương tuần tự trở về phòng, Hàn Như Băng lại hàn huyên cùng Nam Cung Vân Hàn và Nam Cung Vân Nhu một hồi. Sau đó nói với bọn họ bản thân có chuyện quan trọng liền tạm biệt. Tiếp đến nàng đứng dậy lên lầu trở về phòng, nàng muốn đi khuyên bảo muội muội nhà mình một chút. Đã thích tiểu gia hỏa, cũng không cần luôn luôn dùng khuôn mặt lạnh lùng giấu tâm sự ở trong lòng. Cái gì cũng không nói cái gì cũng không làm, tiểu gia hỏa rất có thể sẽ bị cướp đi nha! Nữ tử Nam Cung Vân Hàn vừa quen hôm nay cũng thật không đơn giản. Từ sau khi ăn cơm xong, nàng tìm mình nói chuyện trên trời dưới đất. Thế nhưng ba câu không rời tiểu gia hỏa a, mà lại ánh mắt nàng nhìn tiểu gia hỏa cũng không thích hợp! Biểu cảm như đối với tiểu gia hỏa cảm thấy rất hứng thú, thế nhưng như vậy cũng khiến bản thân nàng rất không thoải mái. Cũng không biết mình muội muội lạnh như băng của mình có phát hiện hay không? Nghĩ đến đây, cười lạnh một tiếng thì thầm một mình: Nam Cung Vân Hàn sao? Thật sự là không rõ vị y độc song tuyệt người xưng vạn kim không cứu "Tuyệt tâm Y Tiên"này một mực ở "Tuyệt Tâm Nhai" vốn từ trước tới giờ không quản chuyện giang hồ không đàng hoàng ở Tuyệt Tâm Nhai của nàng nghiên cứu y thư độc kinh*, ngược lại nữ phẫn nam trang chạy đến nơi gần đây người trong giang hồ tụ tập như Phú Vân Thành làm gì? Chạy đến Phú Vân Thành còn chưa tính, dù sao ai không có chuyện của riêng mình? Thế nhưng nàng cư nhiên lộ ra biểu lộ cảm thấy hứng thú đối với tiểu gia hỏa nhà mình, cái này cũng không phải chuyện đáng vui vẻ gfì. Bất quá Hàn Như Băng ta cũng không phải ăn chay*, muốn có ý đồ với tiểu gia hỏa nhà ta. Không thông qua đồng ý của ta sao được? Nghĩ tới đây Hàn Như Băng lại lộ ra nụ cười hồ ly đặc trưng của nàng.
*y độc song tuyệt: vừa giỏi về y vừa giỏi về độc
*y thư: sách thuốc *độc kinh: sách về độc dược
Bởi vì trong lòng đang suy nghĩ, bất tri bất giác đã đi tới cửa phòng của Hàn Như Sương. Hàn Như Băng cũng không có gõ cửa, mà là đẩy cửa trước, kết quả lại phát hiện muội muội nhà mình cũng không có khóa cửa.
Đẩy cửa đi vào, lại phát hiện muội muội mình cũng không giống thường ngày ngồi luyện công. Mà là ngồi ở bên giường không nhúc nhích, không biết suy nghĩ cái gì.
"Đang nghĩ đến tiểu gia hỏa sao?"
Hàn Như Sương bị tiếng động đột nhiên xuất hiện cắt ngang suy nghĩ , nhìn thoáng qua tỷ tỷ đứng ở trước mặt mình cười mà không phải cười. Cũng không trả lời Hàn Như Băng , mà là lạnh giọng nói: "Tên kia là Tuyệt tâm Y Tiên?"
"Ai nha, muội cũng nhìn ra a!" Nghe lời của muội muội, đầy ý cười hỏi lại.
"Nàng muốn làm gì?" Hàn Như Sương vẫn như cũ giản ngôn ý hãi* hỏi.
*ngắn gọn súc tích
"Không biết! Bất quá dường như nàng cảm thấy rất hứng thú với tiểu gia hỏa a!" Hàn Như Băng vừa nói vừa quan sát phản ứng muội muội nhà mình. Quả nhiên nhìn thấy lúc nàng nghe đến Nam Cung Vân Hàn cảm thấy rất hứng thú với tiểu gia hỏa, lông mày có chút nhíu lại. Nhìn thấy loại phản ứng này của muội muội nhà mình, Hàn Như Băng nở nụ cười, thầm nghĩ tiểu gia hỏa quả nhiên khiến người khác ưa thích. Ngay cả muội muội lạnh như băng không dính khói lửa nhân gian cũng động phàm tâm với nàng a! Xem ra mình cùng muội muội từ nhỏ đến lớn đều có thói quen dùng chung đồ vật, sắp kéo đến thích trên người sao? Bất quá dường như mình cũng không chán ghét a! Dù sao cũng là muội muội song bào của mình nha! Thích cùng một người, đại khái cũng không phải là không có nguyên nhân. Cũng không biết muội muội nhà mình có chấp nhận hay không đây? Nếu như không tiếp thụ được vậy thật đúng là khó a! Nghĩ tới đây Hàn Như Băng có chút khổ não, nhíu mày một cái. Bất quá cũng chỉ vẻn vẹn một chút mà thôi, bởi vì nàng sẽ nghĩ biện pháp để muội muội nhà mình tiếp nhận . Bởi vì nàng không muốn mất đi tiểu gia hỏa a, nhưng nàng cũng không hy vọng nhìn thấy muội muội nhà mình khó chịu. Cho nên biện pháp tốt nhất là để muội muội tiếp nhận, hai tỷ muội các nàng đều có được tiểu gia hỏa. Nhưng cũng chỉ hai tỷ muội các nàng mà thôi, người khác nghĩ cùng đừng nghĩ. bachgiatrang.com
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
70 chương
84 chương
64 chương
25 chương
65 chương