Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia
Chương 9 : Tuyển vợ cho Tứ vương gia
Một thời gian ngắn sau.
Trong một tòa cung điện xa hoa , lộng lẫy , có hai người đang ngồi đối mặt với nhau, một trẻ một già, một nam một nữ. Không khí trong cung được mệnh danh là “ Thái Ninh” này đang ở trạng thái có thể gọi là “im phăng phắc” “lặng như tờ “, đến cả tiếng con muỗi bay qua cũng dễ dàng nghe thấy được.
Rồi người phụ nữ lớn tuổi bỗng cất tiếng nói : “Hoàng nhi, năm nay tứ đệ của con bao nhiêu tuổi rồi ? ”
“Bẩm mẫu hậu , Tứ đệ Vũ Hàn năm nay vừa tròn 22 tuổi , ….nhi thần mạn phép muốn hỏi không biết mẫu hậu muốn biết điều này vì ý gì ? . Người thanh niên trẻ tuổi ước chừng 25,26 tuổi, cau mày , khó hiểu hỏi người minh gọi là mẫu hậu.
“Hừ, còn làm gì ư,tất nhiên là phải tuyển vương phi cho nó rồi, 22 tuổi mà trong phủ không hề có một phi thiếp, khi ta hỏi nó thì nó cứ chối đây đẩy bảo là chưa muốn cưới vợ sớm , hừ, bây giờ đủ rồi, ta xem nó lấy cớ gì để từ chối ta, mà không, ta không cho phép nó từ chối “
“Mẫu hậu bớt giận”
“Mà con cũng xem lại con đi, 3000 phi tần mỹ nữ , sao chưa chọn được ai làm hoàng hậu hả, ai gia không phải là không muốn bế cháu đâu đấy, mau mau quyết định đi, nếu không phải ta đã hứa với phụ hoàng con sẽ cho con quyền quyết định hoàng hậu của mình , thì ta đã sớm bắt con yên bề gia thất rồi “
Hoàng thượng Lưu Vũ Thần chợt toát mồ hôi lạnh .
“Lần này con hãy đăng cáo thị trong thành, bố cáo thiên hạ rằng ta – Thái Hậu sẽ đích thân tuyển chọn Vương phi cho tứ vương gia Vũ Hàn , chỉ cần là tiểu thư, quận chúa của quan lại từ tam phẩm trở lên, đều phải dự thi .”
“ Mẫu hậu, nhi thần thấy việc này e rằng không nên, mẫu hậu chỉ cần thấy ưng vị tiểu thư nào thì chỉ định người đó thôi, chứ làm thế này nhi thần thấy rằng không hợp lý”
“ Hừ, có gì không hợp lý , tuy chỉ là một vương phi nhưng phải hội tụ đầy đủ tài và sắc, có sắc mà không có tài thì không thể phụ giúp Vương gia, có tài mà không có sắc cũng rất khó để tự tin đứng trước mặt phu quân của mình.Vũ Hàn là đứa thông minh xuất chúng hơn cả con, cho nên ta muốn tìm một người thực sự hợp với nó ,thôi , ý ta đã quyết, con cứ theo thế mà làm “
“Vâng, nhi thần tuân chỉ, sẽ tiến hành làm ngay “
Ngày hôm sau, khi các binh sĩ dán xong thông cáo trên tường thành, lập tức một đám người xông vào chỉ trỏ, nói chuyện rôm rả, mỗi người một câu , tạo thành một âm thanh ầm ĩ không chịu nổi . Việc Thái Hậu đích thân tổ chức chọn Vương phi đã tạo nên một làn sóng tranh đấu gay cấn giữa các tiểu thư nhà quyền quý , cũng như giữa các quan lại với nhau. Bởi Tứ Vương Vũ Hàn là đệ đệ được hoàng thượng tin tưởng nhất , nếu tiểu thư nhà nào trở thành vương phi của tứ vương gia tức là sẽ giúp cho gia tộc ấy một bước lên mây, cả đời chỉ sống trong nhung lụa, gấm vóc,đồng thời đem lại quyền lực to lớn.
Và tất nhiên, phủ tướng quân Phong Luân cũng không phải là ngoại lệ, khi mà gia tộc này có tới tận 3 cô gái xinh đẹp hiếm có . Nói đến “ xinh đẹp hiếm có” thì chỉ có Phong Lữ mới thích hợp với mĩ từ này, hai vị còn lại chỉ thuộc hàng xinh đẹp binh thường, tiểu thư nhà nào cũng có được nét đẹp ấy ( do được chiều chuộng và chẳng phải làm gì ).
Quay trở lại với Bất Diệp , lúc này cô thật muốn đem hai cái đầu gối của mình đi trị liệu ngay lập tức, tê cứng gần như chẳng còn cảm giác gì . Chẳng là, mấy hôm trước nghĩa mẫu nói sẽ dẫn cô tới gặp mặt mọi người , cô cứ tưởng chỉ có mấy người thôi chứ, ai dè lôi luôn cả họ hàng đến , có phải xem mắt con dâu đâu mà vẽ chuyện như thế. Không những vậy lại còn bảo cô phải quỳ xuống dâng trà cho các bậc trưởng lão, báo hại cô phải quỳ không biết bao nhiêu lần, nên giờ đầu gối cứ gọi là ……
Nghĩ lại, cô để ý thấy quan hệ giữa phu nhân và nhị phu nhân không được tốt đẹp lắm , nói một cách dễ hiểu là ngoài ấm trong lạnh, chắc có lẽ phu nhân được tướng quân yêu thương nên nhị phu nhân kia không bằng lòng..Có lẽ vì thế mà nhị và tam tiểu thư cũng không mấy thiện cảm với Phong Lữ , không, cô cảm thấy có sự thù địch và độc ác trong đôi mắt của họ. Hôm ra mắt họ cũng nhìn cô bằng ánh mắt đó, vì cô là nghĩa nữ mà phu nhân đã nhận nuôi. Thôi, muốn đến đâu thì đến, cô không tin họ có thể làm gì được cô.
“Phong Diệp tiểu thư , phu nhân và đại tiểu thư đến ạ”. Nha đầu Linh nhi là nha hoàn thân cận của Phong Lữ nên cô đã để cho cô bé về với chủ. Thực ra , cô không hề muốn người khác hầu hạ mình làm gì, từ năm 15 tuổi, cô tách ra khỏi Quách gia, tự làm những công việc bình thường để kiếm tiền ăn học, chỉ có chỗ ở là ông ngoại cô cấp cho, vì thế Bất Diệp đã hình thành được một tính cách độc lập, tự chủ. Vỗn dĩ sau khi để Linh nhi đi, cô không muốn người nào khác, nhưng phu nhân không đồng ý, cứ nhất quyết phái người đến. Cô bé này tên Nhu nhi, cũng tầm tuổi như Linh nhi, tuy nhiên tính cách có phần lặng lẽ hơn, ngoài những lúc có việc cần báo cho cô thì gần như không nói một câu. Tính cách này khiến cô đề phòng , cảnh giác, cô không muốn cô bé này là thân cận của mình , cô bé này không đủ để cô tin tưởng. Còn về việc, tại sao bây giờ cô tên là Phong Diệp , thì quá dễ hiểu, tất nhiên là phải đổi họ rồi.
“ Diêp nhi thỉnh an nghĩa mẫu , tỷ tỷ “ Thực ra, nếu tuân theo quy tắc bình thường Phong Lữ phải gọi cô là tỷ tỷ mới đúng , dù sao nàng ở hiện tại cũng 20 tuổi rồi à nha, nhưng mà thôi không sao.
“ Sức khỏe của con đã khá hơn chưa, bây giờ thấy thế nào “ Vân Ngọc Lộ ân cần hỏi thăm sức khỏe của Bất Diệp .
“ Dạ, nhờ sự chăm sóc tận tình của nghĩa mẫu và tỷ tỷ , nên giờ sức khỏe của Diệp nhi đã tốt hơn rất nhiều rồi ạ “. Giời ạ, mình có bị làm sao đâu, chỉ nhỡ mồm nói bị hạ độc thôi mà khiến cho vị phu nhân này bắt đại phu sắc ấy thang thuốc bắc. Khó uống không chịu nổi nhưng vẫn phải cố nuốt, đúng là cái mồm hại cái thân.
“Thế hả, vậy thì tốt “
“ Nghĩa mẫu, người và tỷ tỷ hôm nay đến chỗ ở của con chẳng hay có việc gì ạ ? “
“ Diệp nhi này, ta…..”
Truyện khác cùng thể loại
160 chương
6 chương
131 chương
107 chương
15 chương
34 chương
11 chương
72 chương