Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia
Chương 64
Nàng là một cô nhi....
Nàng không hề biết cha mẹ mình là ai và mình đến từ đâu....
Chỉ biết rằng...
Lúc 2 tuổi, nàng được một người đi đường thương tình gửi đến cô nhi viện nuôi nấng....
Lên 5 tuổi, lần đầu tiên có người muốn nhận nàng làm con nuôi...Nàng đã rất hạnh phúc...hạnh phúc vì nghĩ rằng mình đã có được một gia đình..nhưng rồi.. chính cái khuôn mặt này đã phá tan hạnh phúc đó...
Con gái của chủ nhà tỏ ra ghen ghét với nàng...bởi vì nàng xinh xắn hơn nó....Cho nên nó cố ý bày ra cạm bẫy rồi đổ oan cho nàng lấy cắp tiền của chủ nhà....Không ai tin nàng cả, dù nàng có van xin thế nào, dù nàng có khóc lóc thế nào...họ đều không tin...Họ đánh nàng, đánh rất đau, sau đó còn cho người ném nàng ra ngoài đường..và đóng sập cửa lại...
Từ đó, dáng người quay lưng lại đã ăn sâu vào tiềm thức nàng....
Mọi chuyện vẫn cứ diễn ra liên tục như vậy...
Một khi bạn đã mang danh ăn cắp, cho dù là thật hay không thật, thì bạn có chứng minh thế nào, người ta cũng sẽ không tin ...Hay ít nhất, niềm tin của họ với bạn đã mất đi phân nửa....
Nàng không ăn cắp...nàng biết điều đó...nhưng không ai tin cả..
Bạn bè...các sơ...rồi những gia đình nhận nuôi nàng...họ coi nàng như một kẻ ăn cắp....cho dù có nhận nàng về nuôi rồi cũng sẽ trả nàng lại trong cùng 1 ngày....
Nàng như một món hàng vô dụng bị đá qua đá lại giữa những người mua hàng....Phải, đã là vô dụng thì có ai cần chứ, chỉ cần không dây vào mình là tốt rồi....
Nhưng....
Nàng sẽ âm thầm chấp nhận ư, không, nàng luôn luôn mỉm cười giễu cợt với số phận...Số phận là do con người tạo nên, số phận của nàng phải do chính nàng tạo nên ...
Và tất nhiên, số phận sẽ mỉm cười với những ai không biết đầu hàng....
Vào một buổi sáng mùa thu cách đây 12 năm, khi nàng vừa tròn 8 tuổi, một vị phu nhân rất quý phái đã nhận lời đồng ý nuôi nàng....
Bà đã gạt bỏ mọi tin đồn ác ý về nàng, chứng minh ọi người thấy sự trong sạch của nàng và đã đón nàng về nhà nuôi....
Đó chính là Quách phu nhân quá cố....
Nàng mãi mãi không bao giờ quên được câu nói mà “mẹ” đã nói với nàng : “Quá khứ là những gì đã qua, tương lai là những gì sẽ tới, và hiện tại là tất cả. Ta không quan tâm rằng trước đây con là người thế nào, ngoan ngoãn hay hư đốn, hiền lành hay nghịch ngợm, kể từ bây giờ con đã là con gái của ta –Quách Bất Diệp, đây chính là ngày mà con được sinh ra...Hãy sống một cuộc đời cho riêng mình, một cuộc đời mà đến khi chết con cũng không hối tiếc, nhưng đừng bao giờ quên đi quá khứ, bởi nó là thứ sẽ giúp con vươn lên trong tương lai...”
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
54 chương
48 chương
36 chương
93 chương
5 chương
107 chương