Tôi và Doanh Doanh rất lâu chưa gặp, quả nhiên có rất nhiều chuyện để nói. Huyên thuyên mãi không dứt. Mãi đến khi tôi thấy ánh mắt tóe lửa của Trịnh Duy nhìn mình, mới e dè nói với Doanh Doanh - Thôi mình có việc, lúc khác nói chuyện tiếp nhé! Doanh Doanh “uk” một tiếng, tôi mới gác máy. Trịnh Duy tiếp tục làm việc, tôi không có gì để làm, ngồi một góc suy nghĩ. Đại khái là chuyện của Hiểu Hà đó. Tôi đã biết Hiểu Hà thích Trịnh Vân thì cũng nên tìm cách tác hợp cho hai người bọn họ. Nhưng khổ nỗi Hiểu Hà lại không chịu thừa nhận. Ngay cả nói ra cũng không dám nói thì làm sao Trịnh Vân biết được? Tôi cứ như vậy đi đi lại lại giữa văn phòng, không ngừng nghĩ cách để Hiểu Hà nói thật lòng mình. Nhưng không nghĩ ra cách nào khả thi. Sau đó tôi chợt nhớ đến có lần mẹ gọi điện thoại than phiền Hiểu Hà cứ như vậy thì bao giờ mới có thể lấy chồng? Rồi nói tôi có biết ai tốt để giới thiệu không? Tôi vừa nghĩ đến đó thì hai mắt bỗng sáng lên. Đưa tay búng tách một cái. Sau đó liền chạy đi tìm Trịnh Duy. Đại khái theo kế hoạch mà tôi mới nghĩ ra, tôi sẽ nói có biết một người rất tốt, rồi bảo mẹ đưa Hiểu Hà tới xem mặt. Sau đó giả vờ như muốn cưới Hiểu Hà. Khiến Hiểu Hà không thể không nói ra ý chung nhân của mình. Tôi kể lại ý tưởng của mình với Trịnh Duy, còn chưa kịp tự tán thưởng thì hắn đã dội cho một câu. - Vậy ai sẽ là người đi xem mặt Hiểu Hà? Tôi ngay lập tức đơ người, đúng là vẫn chưa tính đến nhân vật quan trọng này. Tiêu chuẩn của mẹ tôi rất cao, không thể tùy tiện tìm một người đến xem mặt. Hơn nữa nhân vật này tuy là giả mạo nhưng cũng cần chọn lựa thật kĩ. Tôi suy tính rất nhiều, vẫn không nghĩ ra ai thích hợp. Đúng lúc đó thì có điện thoại bàn, tôi bắt máy. Đầu bên kia vang lên giọng của cô thư kí - Giám đốc! Có giám đốc Phạm muốn gặp anh! Tôi không biết là có phải ông trời cũng muốn ủng hộ tôi hay không. Nhưng đúng lúc này lại đưa Thiên Uy tới. Tôi không khỏi vui mừng nói - Tôi biết rồi! Bảo giám đốc Phạm cứ chờ ở đó, tôi sẽ xuống ngay! Sau đó gác máy. Khuôn mặt chuyển sang ranh mãnh nhìn Trịnh Duy. - Tôi ….đã tìm ra người thích hợp rồi! Trịnh Duy chớp mắt nhìn tôi - Không lẽ cô định….. Tôi chỉ mỉm cười không nói. Ánh mắt Trịnh Duy liền hiện lên một tia cảm thán. Đại khái như nói: Cừu non Thiên Uy không ngờ lại tự dẫn xác đến gặp sói! Hai chúng tôi cùng đến gặp Thiên Uy, anh ta ngồi ở phòng chờ, thong thả uống trà. Điệu bộ rất thanh tao, đúng chất công tử gia giáo. Quả là không còn ai thích hợp hơn nữa. Tôi và Trịnh Duy tiến đến bên cạnh, Thiên Uy mới nhìn thấy Trịnh Duy đã trợn mắt. Lập tức sặc nước mà ho sặc sụa. Thật không ngờ chuyện hôm đó lại tác động tới Thiên Uy mạnh mẽ như vậy! Chờ khi Thiên Uy đã bình tĩnh lại, tôi mới ngồi xuống, hỏi - Anh hẹn tôi có chuyện gì sao? Thiên Uy không dám nhìn qua Trịnh Duy, vừa chìa bản kế hoạch ra, nói - Tôi mới tìm được một mảng đầu tư rất tốt. Những dự án này đều rất có tiềm năng phát triển. Anh xem đi! Chuyện Thiên Uy tìm được nơi đầu tư thì đâu có liên quan gì tới chúng tôi, cũng đâu cần cho chúng tôi xem? Tôi còn chưa kịp thắc mắc thì Trịnh Duy đã hiểu ra mà nói - Anh muốn chúng tôi cùng đầu tư cho dự án này? Thiên Uy nhìn Trịnh Duy, ho ba cái, nói - Đúng….vậy! Tôi nhìn biểu hiện trên khuôn mặt Trịnh Duy, thấy hắn ta có vẻ suy tính điều gì đó. Sau đó mới chậm rãi nói - Chúng tôi muốn có chút thời gian để suy nghĩ! Thiên Uy hào phóng nói - Không sao! Ngày mai tôi sẽ quay lại! Sau đó đang định đứng dậy thì tôi kéo lại. Thiên Uy hơi ngạc nhiên nhìn tôi. - Còn có chuyện gì sao? Tôi ngập ngừng nói - Thực ra…..chỉ là…có một chuyện muốn nhờ anh! Sau đó tôi liền kể ra đại ý của câu chuyện, khái quát là muốn nhờ Thiên Uy tới xem mặt em gái tôi. Anh ta hơi nhíu mày nhìn tôi, hỏi lại - Ý anh là muốn tôi tới xem mặt em vợ anh? - Chỉ là giả vờ thôi! – Tôi nói Thiên Uy đắn đo nhìn tôi. Tôi lại tiêp tục dùng ánh mắt năn nỉ. Mãi Thiên Uy mới nói - Tôi….tôi có được không? Tôi lập tức vui mừng gật đầu. Không ngừng nói - Tất nhiên được! Tất nhiên được! Vậy là ngay chiều hôm đó, tôi liền gọi điện cho mẹ, nói có một người bạn rất tốt, nhân phẩm và gia thế đều rất ổn, muốn giới thiệu cho Hiểu Hà Mẹ tôi nghe được tin liền rất vui mừng. Bảo tôi sắp xếp để mẹ gặp. Nếu được sẽ bảo HIểu Hà đến xem mặt. Kế hoạch bước đầu xem như thành công!