Tôi khò khè hít một hơi thật sâu, cảm thấy hơi váng vất. Hắn kia rồi! Casanova đang rời khỏi nhà. Tôi nhìn khuôn mặt hắn, nhìn cả ngôn ngữ cơ thể của hắn. Hắn tự tin, rất hãnh diện về bản thân mình. Vào lúc hơn mười một giờ đêm theo dõi thứ tư của tôi, thám tử Davey Sikes thong dong bước đến xe hắn. Hắn là người khoẻ mạnh, có dáng vận động viên. Hắn mặc quần jean cùng áo gió màu tối, đi giày cao cổ đen. Sikes leo vào chiếc Toyota Cressida mười hay mười hai năm tuổi mà hắn để trong gara. Chiếc xe này chắc chắn là xe tuần tra của hắn; chiếc cần câu; chiếc xe bán tải bí ẩn của hắn. “Tội ác hoàn hảo.” Davey Sikes ắt hẳn phải có bí quyết. Hắn là thám tử của vụ án này, đã điều tra vụ này hơn mười hai năm. Hắn cũng biết FBI sẽ điều tra tất cả các cảnh sát địa phương tham gia vụ án. Hắn đã sẵn sàng với chứng cớ ngoại phạm “hoàn hảo” của mình. Thậm chí, Sikes đã đổi ngày của một vụ bắt cóc để “chứng minh” hắn đã ra khỏi thành phố khi tội ác xảy ra. Tội tự hỏi giờ Sikes có dám săn người phụ nữ khác không. Hắn cẩn thận theo dõi và săn họ rồi ư? Bây giờ hắn đang cảm thấy gì? Giờ phút này hắn nghĩ gì, tôi tự hỏi khi theo dõi chiếc Toyota tối màu lùi ra khỏi lối vào ở ngoại ô Durham. Hắn đang nhớ Rudolph sao? Hắn sẽ tiếp tục trò chơi của chúng hay dừng lại? Hắn có thể ngừng lại không? Tôi muốn tóm cổ hắn vô cùng. Ngay từ đầu, Sampson đã nói rằng với tôi đây là vụ mang tính chất cá nhân. Cậu ấy nói đúng. Chưa có vụ án nào liên quan trực tiếp đến tôi như thế, gần bằng cũng không. Tôi cố gắng nghĩ theo cách của hắn. Tôi ráng tìm hiểu mẫu hành động của hắn. Tôi ngờ rằng hắn đã chọn sẵn nạn nhân, ngay cả khi chưa dám ra tay bắt cóc. Có phải đó là một sinh viên đại học thông minh xinh đẹp khác không? Có lẽ bây giờ hắn sẽ thay đổi đối tượng. Tôi không chắc. Hắn quá yêu cuộc sống, yêu những tác phẩm hoàn hảo của mình. Tôi theo sau con quái vật mặt người dọc con đường tối, vắng vẻ ở phía Tây Nam Durham. Máu dồn lên cả não. Tôi không nghe thấy tiếng gì khác. Tôi tắt đèn pha mà lái xe chừng nào Davey Sikes còn long rong trên đường. Có khi hắn chỉ định đến Circle K mua thuốc lá và bia cũng nên. Tôi nghĩ cuối cùng mình đã hiểu chuyện xảy ra vào năm 1981, rằng tôi đã có thể đưa ra lời giải cho vụ án giết cặp đôi vàng từng khiến các trường đại học ở đây và đồi Chapel choáng váng. Will Rudolph đã lên kế hoạch và gây ra vụ giết người vì tình dục đầy bạo lực khi vẫn còn là sinh viên. Gã “yêu” Roe Tierney, nhưng cô gái chỉ có hứng thú với ngôi sao bóng bầu dục. Thám tử Davey Sikes đã gặp và tra hỏi Rudolph trong cuộc điều tra sau đó của cảnh sát. Vào thời điểm nào đó, hắn bắt đầu chia sẻ bí mật cấm đen tối của mình với sinh viên y khoa xuất sắc này. Chúng đã hiểu nhau. Cảm thấy nhau, nhận ra nhau. Cả hai đều khao khát chia sẻ bí mật với người khác. Bỗng nhiên, chúng có nhau. Song sinh. Giờ tôi đã giết người bạn duy nhất của hắn. Liệu Davey Sikes có muốn giết tôi để trả thù hay không? Hắn có biết tôi bám đuôi hắn? Lúc này hắn đang nghĩ gì? Tôi không chỉ muốn bắt hắn, tôi cần phải nắm bắt cả suy nghĩ của hắn nữa. Casanova rẽ vào xa lộ nội bang 40 hướng về phía Nam. Theo bảng chỉ đường chữ trắng nền xanh rực rỡ thì hắn đang đi tới Garner và McCullers. Xa lộ này khá tấp nập, và tôi chỉ có thể bám đuôi hắn với cự ly an toàn là sau bốn hay năm chiếc xe khác. Đến giờ mọi việc vẫn diễn ra tốt đẹp. Thám tử chống lại thám tử. Hắn ra khỏi xa lộ Lối ra 35 được in đậm, chỉ đường đến McCullers. Hắn đã đi khoảng năm mươi mấy cây số. Lúc này đồng hồ chỉ gần mười một rưỡi đêm. Giờ ma thuật. Cho dù thế nào, đêm nay tôi cũng sẽ trừ khử hắn. Tôi chưa từng thế trước đó, suốt thời gian tôi làm thám tử điều tra án mạng ở Washington. Lần này là việc cá nhân.