Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCó lẽ y như những gì Trầm Phiên và Tạ Hiểu Hàm đã nghĩ, quan hệ của bọn họ sẽ mãi mãi là bạn bè, trong sáng và thuần khiết như vậy, không hề lấn sang một khía cạnh nào khác. Nhưng mà có lẽ, cây kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra, tình cảm dù cho có khó nhận thấy, nhưng ở bên cạnh nhau lâu như vậy, chỉ cần một chút thúc đẩy liền sẽ trở nên vô cùng rõ ràng. Nhất là khi, tình đầu chớm nở như tuyết đầu mùa. “Alô? Chúng ta gặp nhau ở đâu? Cậu tới trước cửa tiệm đón tôi đi.” Tạ Hiểu Hàm vui vẻ nói với Trầm Phiên trong điện thoại, tới cả Bạch Lạc Y đang đứng bên cạnh cũng phải ngọt ngấy cái nụ cười này của cô. Quen 2 người này cũng nửa năm rồi, học kì đầu của lớp 10 cũng đã trôi qua, vậy mà Bạch Lạc Y vẫn chưa thấy tiến triển gì trong mối quan hệ của bọn họ. Có lẽ giống như Trầm Phiên nói, hai người bọn họ là bạn bè thực sự, không hề có chút tình cảm nam nữ nào. “Lạc Y, cậu ở lại làm thêm giờ thật sao? Không muốn tới câu lạc bộ cùng tớ và Trầm Phiên hả?” Tạ Hiều Hàm đã xong ca làm rồi, mặc vào áo khoác nhìn sang Bạch Lạc Y. Từ sau khi chuyển qua khu nhà hạng bình dân, cuộc sống của Bach Lạc Y đã khó khăn hơn trước rất nhiều, gia đình thậm chí còn có thể chu cấp cho cô một số thứ cần thiết, cho nên khi Hiểu Hàm giới thiệu việc làm thêm ở cửa hàng tạp hóa cho cô, Bạch Lạc Y ngay lập tức đăng ký vào làm. Thậm chí còn làm việc vô cùng chăm chỉ. Hiện tại đã là 10 giờ tối, Tạ Hiểu Hàm bắt đầu tan ca, còn Bạch Lạc Y đăng kí làm thêm tới tận sáng hôm sau, bởi vì ngày mai là ngày chủ nhật. “Ừm, hai người đi chơi vui vẻ!” Bạch Lạc Y cười cười, vẫy vẫy tay nhìn Tạ Hiểu Hàm đi ra ngoài. “Đêm nhớ cẩn thận nhé!” “Không sao, Trầm Phiên tới đón tớ rồi!” Cô phất phất tay, rời khỏi cửa tiệm. Tạ Hiểu Hàm đi tới đoạn đón trạm xe buýt mà cô hẹn Trầm Phiên tới, đêm nơi này có chút vắng vẻ, gió lạnh làm cho cô hơi rụt rụt cổ lại. Trầm Phiên ngày hôm nay sao lại tới muộn như vậy chứ? Điện thoại của cô khẽ rung, Tạ Hiểu Hàm nhìn thấy tin nhắn vừa định mở ra xem, không ngờ cảm giác đàu bị đánh mạnh một cái chấn động vô cùng, hai mắt tối sầm đi.