Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânMặc dù Bạch Lạc Y có một phiền muộn chính là không thể làm rõ ra được quan hệ của Tạ Hiều Hàm cùng Trầm Phiên, nhưng nó cũng không thể ngăn cản cô ở bên cạnh, tận hưởng niềm vui chưa bao giờ có được cùng bọn họ. “Rầm!!!” Một cú đấm móc trái của Trầm Phiên thành công đánh lừa được Tạ Hiểu Hàm, khiến cô ngã lăn ra đất mà che bụng. Bạch Lạc Y xuýt xoa một tiếng, thầm kêu đau hộ Tạ Hiểu Hàm vừa ngã lăn ra sàn đấu, họ Trầm kia còn không chịu tới đỡ một chút. Cô cân nhắc chỉnh chỉnh kính mắt một chút, nhìn theo góc độ này thì đúng là Trầm Phiền cùng Tạ Hiểu Hàm hoàn toàn không hề giống đang nói chuyện yêu đương chút nào cả! Nào có tên nào lại dám đánh bạn gái một cú thẳng vào bụng như thế chứ? Ngại sống chưa đủ hay sao? “Kì lạ… giống như tình nhân… lại giống như là kẻ thù vậy. Họ Trầm đánh với Hiểu Hàm chẳng có chút khoan nhượng nào cả…” Cô cảm thấy mình sắp vì chuyện của bọn họ mà bạc tóc rồi! Cứ thế, quan hệ giữa Tạ Hiểu Hàm và Trầm Phiên trở thành một đề tài vô cùng bí ẩn mà sau này Bạch Lạc Y cho dù có cố gắng cách mấy cũng không thể nào hiểu được. “Làm sao, cú đấm vừa nãy vẫn còn đau hả?” Trầm Phiên vừa bước vào phòng liền nhìn thấy Tạ Hiểu Hàm đang nằm ngửa trên ghế, tay còn xoa xoa bụng, trông vô cùng thê thảm. Cô ngước nhìn sợi tóc còn đang ẩm ướt của hắn, không chút khách khí cáu gắt một chút: “Cậu được lắm, còn muốn hành hạ tôi tới bao giờ?” Trầm Phiên khó hiểu ngồi xuống bên cạnh cô, tò mò nói: “Còn không phải là cậu nguyện ý bị tôi chà đạp sao?” “Cậu…” Tạ Hiểu Hàm cười hết nổi rồi, hung hăng đấm vào ngực Trầm Phiên một cái, hắn không đỡ, chỉ ôm lấy cô vào lòng mà chọc. Khi đó Bạch Lạc Y đang ôm đồ ăn mua về đứng ở ngoài cửa, ánh mắt mông lung nhìn trần nhà. Tình cảm bạn bè trong sáng sẽ nói những lời vô cùng “thả thính” này sao? Tình cảm nam nữ thuần khiết sẽ ôm nhau vui đùa như vậy sao!!? Chẳng lẽ định nghĩa về tình yêu của cô suốt mười mấy năm nay đều là hàng giả?