Nữ hoàng tội phạm, kẻ đánh cắp trái tim!
Chương 35 : bạch lạc y (3)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Mấy người làm gì vậy?” Ở một góc đột nhiên truyền tới tiếng nói của nữ sinh, khiến cho động tác của mấy người kia đột ngột dừng lại.
“Thầy ơi, hình như ở đây có ẩu đả!”
Một câu này vừa nói ra cùng tiếng bước chân chạy lại gần, ngay lập tức dọa cho đám nữ sinh thi nhau chạy biến, để lại Bạch Lạc Y vẫn còn đang sững sờ ngơ ngác ngồi dưới đất.
“Cậu không sao chứ?” Tạ Hiểu Hàm đi ra từ góc tối, chạy tới nhìn Bạch Lạc Y. “Cậu bị thương không, tới phòng y tế xem thử xem.”
“Cậu là…” Bạch Lạc Y nắm lấy vai của Tạ Hiểu Hàm, ánh mắt đề phòng nhìn cô. “Là cậu gọi thầy tới?”
“Không phải, tôi nhìn thấy bọn họ sắp sửa đánh cậu thì giả vờ hành động như gọi giáo viên tới thôi, đợi thầy tới chắc là cậu bị bọn họ đánh thành cái bao cát rồi.” Cô cười cười, dùng tay đỡ Bạch Lạc Y lên. “Đi, tôi mang cậu tới phòng y tế xem một chút!”
Bạch Lạc Y cùng Tạ Hiểu Hàm đi tới phòng y tế, một đường cũng không hề bắt chuyện với người đã cứu mình, im lặng nhìn dưới mặt đất suy nghĩ lung tung, cho tới khi đã yên vị trên giường bệnh ở phòng y tế cô mới như giật mình tỉnh dậy, khi đó Tạ Hiểu Hàm đã sớm rời đi.
Cô giáo phòng y tá giúp Bạch Lạc Y xử lý một ít vết trầy xước, còn vô cùng tỉ mỉ hỏi cô là chuyện gì đã xảy ra, cần nhà trường ra mặt giúp đỡ gì hay không. Lúc này cảm nhận được ánh mắt quan tâm của cô giáo, Bạch Lạc Y mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, lắc đầu nói: “Em không sao, cô đừng lo lắng quá.”
Có lẽ cũng là cảm thấy lo lắng cho Bạch Lạc Y, cô giáo ra bên ngoài định gặp mặt nói chuyện một chút với thầy chủ nhiệm của cô, dặn dò Bạch Lạc Y nghỉ ngơi bên trong phòng y tế.
Bạch Lạc Y nằm trên giường bệnh nhắm mắt lại không thể ngủ được, đành đứng dậy muốn đi ra bên ngoài, không ngờ cô vừa đi tới cửa của phòng y tế, lại nghe thấy giọng nói của thầy chủ nhiệm và cô giáo y tế đang nói chuyện.
“Tiểu Hạ, cô không cần phải quá quan tâm tới chuyện này đâu, chỉ là chuyện xích mích giữa các nữ sinh với nhau mà thôi, không cần thầy cô chúng ta phải ra mặt giải quyết, như thế cũng sẽ gây ảnh hưởng xấu tới tụi nhỏ!” Giọng của thầy chủ nhiệm vô cùng ôn tồn mà nói.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
26 chương
90 chương
10 chương
61 chương
27 chương