Nữ hoàng tội phạm, kẻ đánh cắp trái tim!

Chương 2 : đi đường vui vẻ, tịnh lão đại! (h)

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTiếng nhạc sôi động xập xình, dưới ánh đèn neon chớp sáng, nữ vũ công trên đài biểu diễn từng động tác khiêu khích tới cực điểm, đẹp mắt và gợi dục hơn bất cứ nữ vũ công nào từng đứng trên sàn nhảy này, cuối cùng một chiếc lưỡi đỏ tươi diễm lệ nhẹ nhàng liếm một cái trên chiếc cột cắt ẩm ướt đầy khiêu khích, trực tiếp làm cho Lữ Tịnh bùng nổ, bỏ qua cái kiên nhẫn chó má kia mà chạy thẳng lên trên sàn nhảy. Hắn túm lấy tóc của con ả dâm đãng này mà kéo vào trong ngực, hạ thân cứng rắn bật ra mà ma sát phía dưới của bộ đồ bó sát của ả, thỏa mãn mà nhìn ánh mắt ghen tỵ nổ trời của đám đàn ông phía dưới, cảm xúc thư sướng bệnh hoạn khiến cho máu tươi như dồn hết lên nào của Lữ Tịnh. Sau đó hắn nhìn thấy miệng thơm màu đỏ tự mình dâng lên, lâng lâng nhắm mắt chuẩn bị hưởng dụng hương vị mỹ miều. Mỹ nhân này quả nhiên là quá hợp khẩu vị của hắn mà. Sau đó Lữ Tịnh liền thấy một trận choáng váng, tai ù đi từng đợt. Hắn khó khăn mở mắt, giơ tay chạm lên mấy thứ dính dấp trên mặt, trăng trắng đo đỏ. Ha hả, cái này chẳng phải là máu cùng tủy nào sao… Lúc này mỹ nhân lại sà tới vỗ vỗ mặt của hắn, Lữ Tịnh đã sắp mất đi tri giác lại nhìn thấy một họng súng màu bạc mát lạnh được nhét vào miệng mình, tròng mắt muốn lồi ra. “Ân, đi đường vui vẻ, Tịnh lão đại <3” “Đoàng!” Tiếng súng thứ hai khiến cho Tịnh lão đại hô mưa gọi gió ngã sập xuống sàn, nữ vũ công yêu diễm nhẹ nhàng lâm li mà vặn vặn thân mình, cởi xuống mái tóc giả màu vàng vướng víu, để lộ mái tóc màu đỏ rượu như máu, vứt đi chiếc mặt nạ màu đen trên mặt. Lập tức liền có người của Lữ Tịnh vốn còn đang ngờ ngàng mà hét lớn: “Là Tạ Hiểu Hàm của Hắc Hồng!” Ngay lập tức từ trong đám đông, từng đoàn người tiến ra, chĩa súng về phía bọn họ, Martis vừa nãy tựa như một con mèo ốm nhút nhát lại khốc khốc cười to, đi tới bên cạnh Tạ Hiểm Hàm khoác lên vai cô một chiếc áo khoác lông báo, lấy lòng mà cười: “Hàm tỷ, cẩn thận kẻo lạnh…”