[Những người bạn đi với Chí Phong ko ai khác chính là hắn=Hàn Phong vs mái tóc màu đỏ chói mắt theo phong cách Hàn Quốc , Khánh=anh hai nó vs mái tóc màu hạt dẻ (mắt anh nó màu đen vì anh theo gen cha còn nó theo gen mẹ ) , Long=em trai Chí Phong , Như , Linh , Hân và Đan ] . Long thấy anh mình lạ , vừa hỏi vừa đùa : --Anh hai nói chuyện vs gái àk hay sao mà cười ngẩn ngơ thế , ko sợ chị dâu ( ý chỉ Hân ) ghen àk. --ừh đúng đấy__tất cả cùng hùa theo chọc trừ chỉ có Hân là im lặng . Thấy vậy Chí Phong vội giải thích : --Ko phải ko phải ...tôi nói chuyện vs bạn thân ý mà đừng hiểu lầm__Chí Phong vừa nói vừa nhìn Hân xem biểu hiện của cô . Thấy cô như vậy mọi người cũng ko đùa nữa : --Oh vậy à , Hân đừng hiểu nhầm cậu ấy nhé__mọi người đồng thanh (trừ hai nhân vật chính hiện tại) và nhìn Hân làm cho cô bối rối nói: --Em đâu có nói gì đâu mà mọi người nhìn em ( ở trong nhóm nên Hân xưng em ) --Vậy à , vậy thì tốt rồi__Linh nói --Nhưng nếu anh ấy có người khác bên ngoài thì em sẽ....__Hân vừa nói vừa đưa tay lên cổ kéo qua kéo lại làm như cắt cổ ấy--CHẾT vs em__Hân nhấn mạnh từ CHẾT . --ui sợ quá ....__mọi người giả vờ sợ rồi cười ha hả--...hahaha Thấy mọi người đùa xong rồi , thì Chí Phong cũng lên tiếng : --Thôi mọi người uống nhanh mà về , mai còn đi học . Àk Như lai đây tớ nói ( Chí Phong , Như , nó , Khánh quen nhau từ nhỏ , còn Long nó ko quen nha)__Chí Phong ghé sát nói vào tai Như nói "lúc nãy tớ vừa nói chuyện vs Băng Băng xong" Như nghe xong liền hét lớn lên làm cho mọi người chú ý : -- Thiệt hả , cậu vừa mới nói chuyện vs....__ hai chữ "Băng Băng" chưa nói xong đã bị Chí Phong bịt miệng lại nói thầm trong tai Như "này Băng Băng nó,, không muốn Khánh biết vì vậy hãy giữ bí mật , àk mai cậu ấy mai vao trường mình học nhưng sẽ cải trang ", "Ừk tớ sẽ giữ bí mật , mà chuyện cậu nói là thật hả","ưkm".Như nghe câu trả lời chắc chắn từ Chí Phong thì cười toe toét. Mọi người từ lúc Như hét to lên đã chú ý:--Hai người nói chuyện gì mà bí mật thế , lại còn cười nữa chứ __tất cả đồng thanh --Àk ko có chuyện gì chỉ nói tậm bậy thôi__ Khánh chối. --Đúng ko có chuyện gì đâu , chúng ta về thôi mai còn đi học nữa__Như nói theo và nói trong lòng rằng "để mai tôi còn gặp con bạn thân của tôi nưa chứ , đã 7 năm ko gặp rồi ko bít nó ntn nữa". Mọi người nghe Như nói vậy cũng ko hỏi nữa , cả bọn đứng dậy ra về . Thế là một ngày nữa lại trôi qua chậm chạp buồn tẻ đối vs nó nhưng lại nhanh chóng vui vẻ đối vs họ .