Liên gần đây thực thỏa mãn.
Anh rốt cục cùng Bush ở cùng một chỗ, bọn họ cũng bắt đầu vui vẻ hẹn hò——
Bọn họ cùng nhau phơi nắng dưới mặt trời—— tuy rằng Bush phơi nắng bị thương.
Cùng nhau ngâm nước —— tuy rằng Bush uyển chuyển biểu lộ em ấy không quá thói quen ngâm nước lạnh.
Cùng nhau ngâm nước nóng —— mặc dù mình ngâm đến có chút đau.
Tuy rằng kết quả là tiếc nuối, nhưng quá trình ít nhất là tốt đẹp.
Bush sẽ căn cứ nhu cầu của anh mà cho anh đất, tưới nước, cũng khen ngợi đóa hoa của anh phi thường xinh đẹp, Bush thậm chí đã tiếp nhận anh cầu hôn (nhẫn đã đeo vào chính xác ngón tay), như thế nào——
Bush hoàn toàn không muốn cùng mình yêu, yêu, chứ!
Bush không là loại giống đực có vú sao? Nghe nói, phương thức giống đực biểu đạt tình yêu thường thường rất “Kịch liệt” a?!
Nghe vách tường cao thấp trái phải truyền đến tiếng rên rỉ liên tiếp, Liên ai oán.
Khu chung cư này cơ hồ đều là loại có vú, hơn nữa gần đây có vẻ đều ở kỳ động dục, từ sáng tới tối động tĩnh vô cùng lớn.
Ỷ vào bản than vóc dáng cao (thân cây cao tới hai mươi mét), vị trí tốt (đứng ở cửa sổ ngoài khu nhà ở), Liên mấy ngày nay trên cơ bản đem mấy hình ảnh cấm trẻ em dưới mười tám tuổi bên trong mỗi cánh cửa sổ nhìn hết một lần, nóng lòng muốn thử mất ngủ vài ngày, ai biết Bush thân mến mỗi ngày lại có thể trong loại động tĩnh này vù vù ngủ, rốt cuộc ai là thực vật a!
“Liên, anh hôm nay không muốn nghỉ ngơi ở dưới lầu sao?”
Thân mến tắm rửa xong đi ra, bộ dáng tóc tích nước thật đáng yêu, Liên híp mắt nghĩ.
“Hôm nay muốn ở trên giường ngủ, gần đây mỗi ngày ngủ ở bên ngoài đều cảm thấy rất ầm ĩ.” Liên quyết định uyển chuyển ám chỉ Bush một chút.
“Ách…”
Hồ Bất Thích đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó tay lau tóc càng ngày càng chậm, sau khi hiểu được Liên nói “ầm ĩ” chính là chỉ cái gì, mặt cậu chậm rãi hồng thành quả táo đỏ.
“Em có nghe hay không? Johnny đang nói cậu ta rốt cuộc chịu không nổi, bảo đối phương dừng tay, em nói chúng ta có nên nhanh đi xem không.” Liên nghiêng đầu, ba ba nhìn Hồ Bất Thích.
“Ách…” Nhìn Liên tựa hồ thật sự có ý tứ đứng dậy lên lầu ngăn cản, Hồ Bất Thích cuống quít kéo lấy ống tay áo Liên, “Đừng! Đừng đi… Đó là bạn trai Johnny.”
Quen biết Johnny sớm nhất, cũng phát hiện đối phương cũng thích nam nhân, có nhận thức đồng loại, Hồ Bất Thích ngay từ đầu liền rất có hảo cảm với Johnny.
“Nếu là bạn trai, vì cái gì khiến cậu ta thống khổ như vậy, em nghe, Johnny luôn luôn rên rỉ, cậu ta kêu đến thật kỳ quái.” Liên thay đổi cái góc độ, tiếp tục nghiêng đầu, làm nam nhân thường xuyên soi gương, anh phi thường rõ ràng bản thân ở góc độ nào biểu tình ra sao thì có lực sát thương nhất.
Cầu, cầu, anh… Không cần hơn nữa…
Hồ Bất Thích lệ rong biển.
“Kia, cái kia… Chính là… Chính là bởi vì là tình lữ cho nên mới làm, kia, tiếng rên rỉ kia là ý tứ rất thoải mái, không phải đau, thống khổ…”
Lắp bắp, Hồ Bất Thích dùng dũng khí lớn nhất trong cuộc đời làm giải thích, nói xong tiểu tâm ngẩng đầu, lại phát hiện Liên mặt không biết khi nào dán đến trước mặt mình, mắt trái viết “Mong chờ”, mắt phải viết “Muốn thử”.
“Kia, vì cái gì chúng ta không làm? Chúng ta không phải là tình lữ sao?” Liên rốt cục hỏi ra câu mấu chốt nhất!
“Cái kia… Cái kia…”
Hồ Bất Thích đầu chậm rãi cúi thấp, thanh âm cũng trở nên khó có thể nghe thấy.
Liên dùng đầu gối chống trên giường rướn qua, nghe nửa ngày mới nghe rõ lời Hồ Bất Thích nói.
“… Cái kia… em tra qua… người thực vật không đều liệt… dương… sao?”
Liên: = =?
“Bệnh liêt dương là cái gì?” Không hiểu liền hỏi, Liên hỏi.
Đầu Hồ Bất Thích vì thế cơ hồ thấp đủ đến giữa chân mình.
Không đợi được Hồ Bất Thích trả lời, Liên vì thế tự mình lên mạng tra, nhìn giải thích trên mạng, tiểu vũ trụ của Liên bùng cháy!
“Ai nói độ cứng JJ của anh không đủ! Rõ ràng vẫn luôn rất cứng!” Để chứng minh độ cứng của mình, Liên kéo tay Hồ Bất Thích vào quần lót mình.
Tay Hồ Bất Thích vì thế bị bắt gãi gãi.
Quả thật rất cứng, cứng đến… giống như đầu gỗ.
Trải qua vài ngày ở chung, Hồ Bất Thích biết, người thực vật ở trên rất nhiều phương diện vẫn duy trì các loại tập tính của thực vật, bọn họ có thể tùy thời thực hiện biến hình một bộ phận hoặc toàn bộ thân thể giữa bản thể với hình người. Cho nên, hiện tại trạng thái nơi đó của Liên…
Kỳ thật liền cùng dương cụ giả bằng gỗ không có gì khác biệt đi?
Người Cổ tháp cùng ba tư tinh nghe nói đều là như vậy, bọn họ tuy rằng dùng hình người để di động, lại vẫn cứ sinh hoạt như thực vật.
Bọn họ có đường tiêu hóa, chính là đại bộ phận người phần lớn thời gian vẫn là lựa chọn biến thành hình cây sử dụng gốc để ăn cơm;
Bọn họ có mũi, nhưng bọn họ càng thói quen dùng làn da để hô hấp;
Bọn họ có JJ, nhưng bọn họ vẫn luôn không sử dụng, rất nhiều người thậm chí ngại vướng bận mà chặt bỏ.
Những điều này là do Johnny nói cho cậu biết.
“Bọn họ bây giờ còn dựa vào phấn hoa để sinh con đấy! Không cẩn thận liền mang thai, có người thậm chí tự mình làm mang thai, cho nên trừ bỏ tính lãnh đạm, bọn họ chính là nơi không có giới hạn luân lý nhất toàn vũ trụ, cậu phải bảo trọng a!”
Johnny biểu tình ngay lúc đó tràn ngập đồng tình.
Hồ Bất Thích vì thế yên lặng tiếp nhận cuộc sống yêu đương của hai người có thể sẽ bách lạp đồ. (Lee: nguyên văn 柏拉 图 – t ớ không hiểu đâu ai biết chỉ tớ nhé)
Nhưng mà——
Cự tuyệt tình yêu bách lạp đồ ngài Nguyên soái liều mạng kéo quần Hồ Bất Thích.
Vô nghĩa ~ trên Google nói nam nhân bị bệnh liêt dương tám chín phần mười đều sẽ bị vợ đá, anh mới không cần rơi vào cái kết cục kia!
“Rõ ràng là Bush tương đối mềm.” Kéo quần lót Hồ Bất Thích ra nhìn thấy thứ đó Liên liền bình luận như thế.
“Đó là bởi vì còn chưa có cương nha~” Hồ Bất Thích mặt đỏ tai hồng một bên kéo quần lót một bên nhỏ giọng biện giải.
Nghiêng đầu đánh giá một lúc lâu, Liên dùng hai tay kéo hai chân Hồ Bất Thích, một tay giữ chặt hai mắt cá chân Hồ Bất Thích, Liên vươn tay nhàn rỗi, ngón trỏ tinh chuẩn chọt giữa mông Hồ Bất Thích.
“Chính là đi vào từ nơi này đi?”
Vài ngày cách cửa sổ quan sát không ít, Liên cảm thấy thời điểm đến rồi!
Lần thứ hai kéo hai chân Hồ Bất Thích ra, Liên bắt đầu đỡ cây gậy cứng rắn dưới thân kia chui vào bên trong——
Lưng dán trên giường, Hồ Bất Thích giống như chú rùa chỉ bị lật ngửa vì thế giãy dụa đến lợi hại hơn!
“Không được! Sẽ chết người! Trực tiếp tiến vào sẽ chết người! Ít nhất phải dùng bôi trơn nha!”
Liên dừng lại, khiêm tốn quỳ gối giữa hai chân Hồ Bất Thích.
Dưới ánh nhìn nghiêm túc chăm chú của anh, Hồ Bất Thích cắn môi, một bàn tay tận lực kéo vạt áo sơ mi ý đồ dùng nó che cái mông trơn bóng của mình, một tay khác do dự thật lâu, cuối cùng dưới ánh mắt của Liên, run rẩy, Hồ Bất Thích đem tay phải đến phía sau, bắt đầu thăm dò sờ hướng bí khổng phía sau mình.
“Ngô…”
Địa phương kín không kẽ hở bị mở ra, là bị ngón tay của mình bài khai, loại cảm giác này… thật mất thể diện.
Chỉ là, trong lòng có lẽ vẫn muốn cùng Liên càng thêm thân mật.
Hay hoặc là, không muốn làm Liên thất vọng.
Cắn môi, tầm mắt Hồ Bất Thích không dám chống lại Liên hai mắt nhìn chăm chú mình, tiêu cự của cậu bất tri bất giác dừng lại trên cánh môi Liên.
Hôn em a…
Dục vọng xấu hổ khó mở miệng thông qua tầm mắt bị tiết lộ. Giây tiếp theo, môi Liên thế nhưng thật sự đến gần.
Mềm mềm, ôn nhuận.
Như thế nào lại ngốc như vậy a…
Đến gần rồi thì không có bước tiếp theo, Hồ Bất Thích chờ đến lo lắng nhịn không được nhẹ nhàng cắn môi Liên. Khoảng cách giữa hai người trước nay chưa từng gần như vậy, khoảng cách gần đến mức không nhìn thấy biểu tình của Liên, Hồ Bất Thích bỗng nhiên không e lệ nữa.
Cậu nhẹ nhàng cắn cắn trên môi Liên, sau đó nhẹ nhàng liếm liếm, cảm thấy thân mình Liên vì động tác của mình khẽ run lên, Hồ Bất Thích vì thế làm sâu sắc thêm thăm dò của mình …
Chờ đến khi Hồ Bất Thích thiếu dưỡng khí đến mức thở gấp, cậu thở hổn hển, dời trận địa, từ môi Liên trượt xuống, Hồ Bất Thích cắn hầu kết của anh.
Liên rốt cục động.
Học động tác vừa rồi của Hồ Bất Thích, anh thận trọng hôn hôn môi Hồ Bất Thích. Sau đó nhờ bỗng nhiên nhớ lại các loại phim nhựa dạy học đã xem lúc trước cùng với thao tác hiện trường, anh vô sự tự thông cắn viên thịt nhỏ trước ngực Hồ Bất Thích.
“Nha ——” chỉ phát ra một tiếng kinh suyễn, Hồ Bất Thích lập tức dùng tay bụm miệng.
Anh biết, động vật có vú chỉ dùng nơi này để cho con của mình ăn, Liên vì thế thành kính liếm liếm hai viên thịt nhỏ.
Nơi này là nơi sinh sản sữa tươi, mà sữa tươi đại biểu dưỡng dục, đại biểu cho làm bạn.
Nếu như mình cùng Bush có thể có một ấu tể, tiểu tiểu ấu tể, mình nhất định sẽ mỗi ngày bảo hộ chúng, đối xử như trân bảo, nhìn chúng lớn lên, cho đến khi chúng có năng lực tự bảo vệ mình.
Tiểu tiểu ấu tể, bản thân hy vọng chúng có thể lớn lên giống Bush nhiều một chút. Như vậy…
Chính là, không có như vậy.
Trước ngực bỗng nhiên ẩm ướt, Hồ Bất Thích kinh ngạc từ trong thẹn thùng giãy dụa ra, cậu một tay nâng mặt Liên lên.
“Liên… Vì cái gì, anh khóc?”
Trên gương mặt Liên có hai vệt trong suốt, Hồ Bất Thích ngây ngẩn cả người.
Một bên khóc, một bên còn một tay đỡ JJ cứng rắn của Liên thoạt nhìn… rất đáng thương.
“Bush, chúng ta… Đời này không có con.” Con ngươi màu lục phủ kín một tầng sương mù, Liên thấp giọng nói.
Bush là động vật có vú sẽ không bởi vì phấn hoa mà mang thai, Liên nghĩ, trừ phi Bush là người hành tinh long hồ.
A… Làm sao có thể? Người trên cái tinh hệ kia ai cũng đều chưa từng thấy qua, đó chính là truyền thuyết.
Vô pháp mang thai, đại biểu cho không có cách nào bị gien của mình đồng hóa, đại biểu cho Bush sẽ không thể sống lâu.
Đại bộ phận thực vật rất trường thọ, đối với thực vật mà nói, tuổi thọ của nhân loại thật sự… quá ngắn.
“Không quan hệ, không có quan hệ, em đã sớm chuẩn bị sẵn sàng.” Đã sớm biết mình là đồng tính luyến ái, Hồ Bất Thích đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý không có hậu đại.
“Chính là em sẽ chết rất sớm …” Thanh âm Liên rất nhỏ.
“So với anh thì sớm hơn sao?” Hồ Bất Thích cũng nhỏ giọng hỏi.
“So với anh sớm hơn.”
“Sau khi em chết, liền chôn em ở dưới rễ cây của anh đi.” Lẳng lặng nghĩ nghĩ, Hồ Bất Thích bỗng nhiên nở nụ cười, ôm cổ Liên, cậu dán lên môi Liên.
“Cơ thể của em sẽ hóa thành chất dinh dưỡng, biến thành một phần của anh, như vậy chúng ta liền sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ…”
Hồ Bất Thích không biết mình thế nhưng có thể nói ra lời tâm tình đáng sợ như thế, chính là kỳ dị, thời điểm cậu nói ra trong lòng dị thường bình tĩnh.
Lời cậu nói bị nuốt hết giữa lúc cùng Liên hôn môi, cùng lúc đó, Hồ Bất Thích cảm giác mông mình bị tay Liên bao lại, cặp kia tay dùng sức xoa mông của mình, mông thịt không ngừng bị mạnh mẽ bài khai, bí khổng phía sau mấy lần cơ hồ bị kéo mở, dương v*t của Liên cọ xát ở giữa mông cậu, nhiều lần thiếu chút nữa đâm vào.
Hồ Bất Thích cảm thấy thân mình nhuyễn thành một vũng nước, giống như dây leo, cậu vươn hai tay gắt gao ôm cổ Liên, hai chân cũng ở thời điểm không để ý vòng bên hông Liên.
Rốt cục, tại một lần không cẩn thận cọ xát, Liên rốt cục tìm được phương pháp chính xác đi vào trong cơ thể Hồ Bất Thích.
“Trong cơ thể em thật nóng.” Thanh âm Liên vang lên bên tai Hồ Bất Thích, “Thật mềm…”
Đỏ mặt, để ngăn cản rên rỉ ra tiếng, cậu cắn môi.
Kỳ thật hiện tại cảm giác của cậu không phải khoái cảm, không có bôi trơn đã bị đồ vật lớn như vậy cứng rắn tiến vào, cậu có chút đau.
Chỉ là, có thể cùng Liên thân mật như thế cảm giác thật tốt quá, khiến cậu không muốn dừng lại.
Cậ hơi hơi xoay người, làm cho mình càng thoải mái, sau đó, bắt đầu chậm rãi cao thấp di động thân thể của chính mình.
“Anh… Có cảm giác không?” Hồ Bất Thích hỏi mà thanh âm có chút run rẩy.
“Cảm giác thực kỳ diệu, anh chưa từng có cảm giác như thế, rất ấm áp.” Liên thanh âm không có khoái cảm, nhưng là thanh âm của anh với lúc trước có chút không giống, trở nên có chút… Khàn khàn, “Đây là làm tình sao?”
Tứ chi giao triền, thời điểm đụng tới mỗi một chỗ trong cơ thể, Hồ Bất Thích phát ra tiếng kêu còn muốn mê người hơn so người ở cách vách.
“Ân, đây là làm tình.” Hồ Bất Thích run run bên tai Liên hừ ra tiếng.
Từ biến hóa trong thanh âm của Liên, cậu cảm thấy Liên cũng không phải không có cảm giác như Johnny nói, Liên khiến cậu rất thoải mái, cậu cũng muốn Liên cảm nhận được cảm giác của mình, vì thế, từ bỏ hết thảy e lệ, biên độ động tác lên xuống trên dương v*t của Liên bắt đầu càng lúc càng nhanh.
“Thật nóng…”
Thanh âm Liên nhiều thêm một tia xuân ý, mạt xuân ý này giống như cổ vũ, Hồ Bất Thích càng lớn mật.
Một khắc thanh âm Liên biến thành thở dốc kia, Hồ Bất Thích lắc mông thét chói tai cũng bắn ra——
Trong nháy mắt, cậu tựa hồ nghe thấy một thanh âm răng rắc vang lên.
Trước mắt tối sầm, cậu cái gì cũng không biết.
“Vì thế, cậu liền đem anh ta—— vặn gãy.” Johnny nhìn nhìn Hồ Bất Thích, động lưỡi.
Hồ Bất Thích đầu cúi xuống.
“Khó trách vừa rồi lúc thấy anh ta rời đi có chút khập khiễng, mình còn tưởng rằng bởi vì anh ta bị bệnh liêt dương cho nên cậu thượng anh ta rồi chứ.” Johnny bĩu môi.
Hồ Bất Thích mặt vì thế thấp đến trước ngực.
Kỳ thật, từ một góc độ nào đó mà nói, quả thật rất giống như mình thượng Liên …
“Cái này… Đối với giống đực mà nói chính là vấn đề lớn a!” Johnny gãi gãi đầu, một lúc lâu an ủi Hồ Bất Thích, “Bất quá chỗ bọn họ người bị chém đầu đều có thể mọc lại một cái khác, cho nên không có JJ hẳn là cũng không có gì… đi?”
Hồ Bất Thích đầu thấp đến đụng tới đầu gối.
“Sinh thực khí của bọn họ không phải là hoa sao? Yên tâm đi, bọn họ một lần có thể mọc được rất nhiều hoa. Mình thực hâm mộ cậu, chồng cậu có rất nhiều JJ, một cái không hài lòng, còn có thể thay cho một cái khác.” An ủi đến cuối cùng, Johnny thế nhưng thật sự hâm mộ Hồ Bất Thích.
“Chính là…” Thanh âm Hồ Bất Thích từ giữa đầu gối truyền tới, một lúc lâu, cậu hướng phòng ngủ chỉ chỉ.
Johnny vì thế đi qua: trong phòng ngủ, tàn hoa khắp nơi, cánh hoa dày đến có thể làm thảm trải sàn.
Johnny: = khẩu =
“Mình làm toàn bộ… hoa của anh ấy… đều rụng…”
Sửng sốt một lúc lâu, Johnny hướng về phía Hồ Bất Thích yên lặng giơ lên ngón tay cái.
“Các cậu thật mạnh!”
Chính là, Liên khi đó khóc… Hồ Bất Thích nhớ kỹ nước mắt của Liên khi đó.
“Johnny, có thể hỏi một vấn đề không?” Nghĩ nghĩ, Hồ Bất Thích quyết định hướng Johnny đều là ngoại tinh nhân cố vấn một chút.
“Cậu nói a.” Johnny tầm mắt vẫn là nhịn không được rơi trên cánh hoa khắp nơi trên mặt đất.
Thật sự là rất hung tàn.
“Người địa cầu… có phải so với các cậu thì tuổi thọ kém rất nhiều hay không a?” Hồ Bất Thích thật cẩn thận hỏi.
“So với bọn mình mà nói, tuổi thọ của người địa cầu quả thật ngắn hơn rất nhiều. Chỗ Liên bọn họ càng là trường thọ, rất nhiều thực vật chỉ cần bất tử có thể vẫn luôn sống sót.”
Hồ Bất Thích trầm mặc.
Truyện khác cùng thể loại
90 chương
8 chương
60 chương
82 chương
94 chương
19 chương
41 chương