Thương Kiều Tiên, nhân vật truyền kỳ sáng lập lên Lưu Vân điện. Lưu
Vân điện dưới sự dẫn dắt của y phát triển không ngừng, sau này trở thành nơi Tu chân bậc nhất trong Tu chân giới. Tất cả đều là nhờ vị Thượng
Kiều tiên nhân.
Đồng thời, y cũng là Tu chân sĩ có thiên phú cao nhất từ trước đến nay. Trải qua một thiên kiếp, y là người nhân gian đầu tiên tu được thành tiên, hiện thực hóa ước mơ thành tiên của người phàm trần.
Bùi Mạch Ninh có phần không hiểu nhìn Thượng Kiều Tiên. Cử chỉ tao nhã, da thịt như ngọc, dù nhìn thể nào y cũng là một mỹ nam tử, y rốt cuộc đã bao nhiêu tuổi? Mà ngay cả Vân Hạc chân nhân cùng Vân Sấu chưởng môn cũng phải tôn kính gọi y một tiếng ‘Sư tổ “, còn Úy Kỳ Dương thì cung kính thêm một tiếng: ‘Thái sư tổ’ .
“Tà khí ở trong cơ thể hắn quá nặng, ngay cả ta đều không thể tinh lọc được, xem ra…..” Thượng Kiều Tiên vẫn khẽ mỉm cười như trước, dường như bất cứ sự tình gì cũng đều không thể tác động tâm tư của y.
“Thái sư tổ, sư huynh tuy rằng sa vào ma đạo, nhưng huynh ấy cũng chưa làm chuyện gì xấu.” Úy Kỳ Dương vội vàng mở miệng nói.
Thượng Kiều Tiên hơi hơi giương mắt liếc nhìn Úy Kỳ Dương, vân đạm phong khinh* nói: “Hiện tại không có làm, không có nghĩa là về sau không làm! Chờ đến lúc hắn thực nguy hại đến dân chúng kia thì đã quá muộn rồi, sức mạnh trong người hắn bây giờ quá mức cường hãn, hiện tại không giải quyết, về sau sẽ rất khó khăn.” Giết người từ trong miệng của y phun ra tao nhã như uống trà thưởng nguyệt đàm chuyện nhân gia.
*vân đạm phong kinh: mây nhạt gió nhẹ. Ý nói nhẹ nhàng như không.
Bùi Mạch Ninh trong một khắc này cảm thấy cực kỳ chán ghét tên Thượng tiên giả dối kia. Tư Không Thu Trạm thì càng trừng mắt nhìn y, nếu không phải Bùi Mạch Ninh gắt gao nắm giữ tay hắn, chỉ sợ hắn đã sớm tiến lên sống mái một trận với Thái sư tổ rồi.
“Nếu ngài đến nơi đây chính là vì chuyện này thì nơi đây của chúng ta không chào đón ngài.” Bùi Mạch Ninh lãnh ngạnh trừng mắt nhìn Thượng Kiều Tiên. Nàng không khó hiểu được ý của y, chính là, muốn mạng của Tư Không Thu Trạm thì cũng phải hỏi qua nàng trước đã.
Lúc này, Thượng Kiều Tiên mới nhận ra sự tồn tại của Bùi Mạch Ninh.
Cũng phải, từ khi y tiến vào sơn cốc, ánh mắt chỉ tập trung vào Tư Không Thu Trạm, bởi vì lo sợ hắn sẽ có biến đổi gì không tốt.
Đôi mắt khẽ xao động, Thượng Kiều Tiên đột nhiên run lên, trong mắt lóe ra một vẻ không hiểu, phức tạp nhìn Bùi Mạch Ninh hỏi: “ Hơi thở trên người ngươi là…”
Bùi Mạch Ninh biết y thấy rõ thân phận của nàng. Y vốn là thượng tiên nơi Thần giới, nếu ngay cả thân phận của nàng cũng nhìn không ra, thì nàng cũng đâu có rảnh mà chịu nghe y nói nhảm.
“Đúng vậy, cho nên, ngài muốn hại hắn, cũng phải xem ta có chịu hay không.” Nàng lạnh lùng cười, đứng ở phía trước Tư Không Thu Trạm.
Tư Không Thu Trạm nao nao, trong lòng không hiểu mà cảm thấy ấm áp.
Cảnh trước mắt này dường như hắn đã từng gặp ở đâu, môi mỏng của hắn khẽ mấy máy, theo phản xạ có điều kiện kéo nàng về phía sau, rồi lại nhẹ giọng ở bên tai nàng nói: “Nàng là nữ nhân của ta! Là ta bảo hộ nàng mới đúng.”
Bùi Mạch Ninh kinh ngạc nhìn Tư Không Thu Trạm, trong mắt dâng lên một làn nước mỏng, theo sau có vị ngòn ngọt, nụ cười thật tươi, nàng gật gật đầu, phóng túng theo tự tôn nam tử của hắn.
Thượng Kiều Tiên nhìn nàng dò xét. Nhìn một màn hai người bọn họ che chở bảo hộ cho nhau, tên đần mới có thể không hiểu ra mối quan hệ giữa bọn họ. Môi của y khẽ mím lại, đôi mắt sáng như sao khẽ chớp.
“Hại hắn? Ta đây là đang giúp hắn, một khi sa đọa trở thành Ma tộc, ai dám khẳng định sau này hắn không làm chuyện thương thiên hại lý. Đến lúc đó, kết cục bị thảm không phải chỉ có một mình hắn gánh chịu!
Cho nên, chỉ có một cách duy nhất……” Thượng Kiều Tiên không nhanh không chậm nói, nhưng trong giọng nói hầu như không có chút thương xót nào.
“Có ta ở đây, hắn nhất định có thể khống chế tốt tà khí trong cơ thể mình, điểm ấy ngài không cần lo lắng.” Bùi Mạch Ninh lạnh lùng ngước mắt nhìn Thượng Kiều Tiên, kiên định nói.
“Nhưng nếu như ngươi không có ở đây thì sao? Chẳng lẽ ngươi muốn cả đời lưu ở bên cạnh hắn? Ngươi có thể sao?” Ngữ khí của Thượng Kiều Tiên nhẹ nhàng chậm rãi, nhưng lại là những câu sắc bén trực tiếp đánh vào lòng nàng.
Sắc mặt Bùi Mạch Ninh tái đi, tay đột nhiên nắm chặt. Đúng vậy, nàng có thân phận của nàng, có trách nhiệm của nàng.
Tư Không Thu Trạm nhìn thấy sắc mặt của nàng có chút không tốt, hung hăng trừng mắt nhìn Thượng Kiều Tiên, bất mãn hết sức với lời y vừa nói.
“Nàng sẽ rời khỏi ta sao?” Bỏ qua những thứ khác, hắn chỉ nghe lọt được câu này.
“Ta…..” Bùi Mạch Ninh á khẩu không trả lời được, ánh mắt bối rối nhìn đôi mắt màu hổ phách trong suốt của hắn, trong lúc nhất thời không thể hồi đáp.
Tư Không Thu Trạm bất mãn, oán hận sắc dật vu ngôn, trong mắt lóe ra quá ngoan độc. Tức giận, hắn gắt gao ôm nàng nói: “Ta mặc kệ, nàng không thể rời khỏi ta, nếu nàng rời đi, ta thực sẽ hủy hoại cả nhân gian này.”
Bùi Mạch Ninh im lặng, nàng thiếu chút nữa quên trong cơ thể hắn còn có tà khí quấy phá, vừa muốn mở miệng an ủi hắn.
“Nhìn thấy không? Đây là hắn sau khi đã sa vào Ma đạo đấy! Ngươi thật sự muốn dung túng một tên ma đầu sao?” Thanh âm Thượng Kiều Tiên lại vang lên, mang theo ngữ khí không chấp nhận sự dao động nào.
“Nếu ngài thực sự xác định như vậy rồi thì… được. ta sẽ bồi ở bên người hắn, khiến hắn không có cơ hội hại nhân. Tóm lại, ta sẽ không để cho ngài thương hại đến hắn.” Ngữ khí Bùi Mạch Ninh càng lạnh hơn. Tên tiên nhân này chính là đang ép nàng.
Thượng Kiều Tiên chậm rãi nở nụ cười, ngữ khí thong dong nói: “Một khi đã như vậy, ngươi phải nhớ kỹ lời của ngươi, bằng không, lần này ta không lấy đi tính mạng của hắn, còn như lần sau, hắn một khi làm ra chuyện gì, các thượng tiên khác sẽ ra tay.Nhưng mà, bọn họ chắc chắn sẽ không giống ta đây nương tay nhân từ như thế này.”
Bùi Mạch Ninh hơi hơi trừng mắt, giống như là có phần không tin Thượng Kiều Tiên sẽ dễ dàng bỏ qua cho bọn họ như vậy.
Tư Không Thu Trạm tuy rằng có sức mạnh rất cường đại, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một Ma đầu tân sinh, bây giờ còn chưa có lực mà đi đối đầu với thượng tiên Thần giới. Hiện tại, đây chính là lúc hắn yếu nhất, về sau, chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy, Thượng Kiều Tiên thật sự cứ định như vậy mà bỏ qua sao? Trong chuyện này có gì đó không bình thường.
Đáp án chính là sự thật Thượng Kiều Tiên một chút lưu luyến cũng không có ở lại phi thiên thẳng về Thiên giới. Nàng biết, thượng tiên
Thiên giới cũng không thể ở nhân gian quá lâu, lần đi này, phòng chừng còn lâu lắm y mới quay lại chỗ bọn họ.
Lúc nhẹ nhàng thở ra, Bùi Mạch Ninh vẫn còn có do dự. Mảnh nhỏ trên người yêu quỷ kia còn chưa có thu hồi, hiện tại Tư Không Thu Trạm lại phát sinh chuyện như vậy, trở về Địa phủ, quả thực vẫn còn là chuyện quá xa vời.
Thượng Kiều Tiên rời đi, Phong Khinh Tuyệt và Úy Kỳ Dương cư nhiên là lưu lại ở đây. Tư Không Thu Trạm đối với bọn họ chưa quen thuộc, mỗi lần đều dùng mắt lạnh phóng về phía bọn họ, muốn đuổi bọn họ đi. Nhưng
Bùi Mạch Ninh không nói gì, hắn cũng theo đó mà từ bỏ, mỗi ngày chỉ lạnh lùng xem hai tên kia, hy vọng bọn họ có thể tự giác mà rời khỏi đây.
Úy Kỳ Dương không chỉ một lần cảm thấy ngạc nhiên trước chuyện này.
Sư huynh gặp được sư tẩu thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, có sư tẩu ở đây. Xem ra sư huynh vẫn có thể chế trụ được.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
62 chương
71 chương
440 chương
1190 chương
378 chương
415 chương