Nụ cười của nhóc đã làm tan chảy trái tim tôi
Chương 19 : Định mệnh anh mất em
-chỉ còn hết đêm nay nữa là nó sẽ hết chuyến du lịch và trở về nhưng nào biết được một người đang thực hiện âm mưu tàn độc hại nó-sao rồi-Hạ Hy hỏi bọn thuộc hạ
-dạ chuẩn bị xong rồi ạ-tên đầu đàn nói
-cái vòng tao đặt có chưa,và tụi bây tìm cái xác phù hợp không vậy-Hạ Hy
-dạ cái xác thì xong rồi,còn cái vòng thì sắp chuyển tới rồi ạ-tên đó nói
-sao chậm trễ vậy-Hạ Hy quát tháo lên
-dạ..dạ-tên đó run run nhìn Hạ Hy
-thôi,ngươi kêu đàn em chuẩn bị cùng ta đi bắt người đí,nhớ nó có võ đấy làm gì thì làm đánh nó còn nữa cái mạng bắt về vẫn được-Hạ Hy vẽ mặt nở một nụ cười ác quỷ
-dạ-tên thuộc hạ lui ra và kế hoạch bắt đầu
-alo-nó
-chào ngươi,ta muốn ngươi ra gặp mặt ta,chắc ngươ cũng muốn gặp ta lắm đúng không,nhớ đi một mình nhé-Hạ Hy gọi cho nó
-tôi không ngờ là cô tới đây tìm tôi luôn đó-nó nói giọng lạnh lùng
-tất nhiên,cô là cái gai thì tôi phải nhổ tận gốc chứ-Hạ Hy nói với chất giọng ác quỷ
-tôi thấy mấy ngày này cô lãng mạng bên người yêu quá,sợ nhàm chán nên muốn gặp cô-Hạ Hy
-ồ,vậy là cô theo tôi sao-nó giọng mỉa mai
-thôi đi,tôi đang đợi cô ra bãi các có cây dừa đi-Hạ Hy nói xong thì cúp máy
-tút...tút
-nó mặt áo khoác vào bước đi không cho ai thấy,nó không đề phòng gì cả cứ nghĩ là cô gái kia cũng chẳng phải là đối thủ của mình nhưng nào ngờ
-nó ra tới nơi nhưng không thấy cô ta đâu toan trở về thì một đám người áo đen chặn nó lại
-các người là ai,muốn gì-giọng nó càng ngày càng lạnh
-không có gì có người thuê chúng tôi lấy mạng cô-tên to con có vẻ làm cầm đầu nói
-có gan thì nhào vô kiếm cơm-nó nói và thủ thế
-con này ngon-tên đó khoát tay nói
-tụi bây lên cho tao-tên đó nói
-cả bọn,thằng nào thằng nấy cầm gậy sắt,thậm chí cả một đống chai bia mà nhào nó đánh,
-bốp binh chát-nó vung chân vung tay đấm đá tụi kia nhưng do tụi nó dùng gậy nên nó cũng hơi bầm dập với lại tụi này quá mạnh
-nó thục lùi,những mảnh chai vỡ vưng đầy dưới cát,nó cố tìm đường thoát nhưng lại bị một thằng đánh lén cả cây gậy nện vào đầu nó máu bật ra ướt đẫm tụi kia sấm tới mà đập,và thêm một chai bia bay thẳng vào mặt nó vỡ ra làm mắt nó đau rát nó ngất đi
-nhiêu đây chắc còn nữa cái mạng thôi khiêng về đi-tên đó khoát tay bước đi
-alo-một người đàn ông đứng cách xa nói
-chuyện gì-một giọng phụ nữ nghiêm nghị vang lên
-thưa phu nhân cô gái mà người kêu theo dõi bị người ta bắt rồi-người đàn ông nói
-anh hãy tìm cách cứu cô gái ấy,đem qua Anh cho tôi-người phụ nữ nói (t/g:bà nữ hoàng mafia đó)
-tút...tút
-trời giúp ta rồi,-bà thầm nghĩ
-sau đó thì nó bị trói nằm ở dưới đất,người bê bết máu
-tạt nước đi-Hạ Hy ra lệnh cho tụi đàn em
-ào..ào
-nó nhích người đôi mày nhíu lại mắt không thấy gì ngoài một mảng mờ trước mắt
-sao.thế nào,thoải mái không-Hạ Hy nâng cầm nó lên
-cô là ai-nó nhìn không rõ chỉ nghe giọng ói hơi quen
-tao mà mày cũng quên tao là Hạ Hy nè con khốn-Hạ Hy đẩy mặt nó
-sao,là cô-nó cố nhìn nhưng không rõ
-tôi có thù oán gì với cô mà cô hại tôi-nó bình tĩnh hỏi
-mày không biết à,chính mày đã cướp anh Thiên khỏi tay tao,mày là kẻ thứ ba-Hạ Hy gào lên
-tôi không ngờ là cô yêu anh ấy,nhưng tình yêu không thể miễng cưỡng-nó nhoẻn miệng cười
-mày...mày-Hạ Hy lắp bắp
-vậy nếu mày chết đi thì sao nào-Hạ Hy nở nụ cười ranh ma
-còn về phần hiện tại thì Di vào phòng không thấy nó đâu,gọi điện thì không bắt máy lại chờ nó suốt 2 tiếng nên Di phải gọi cho tụi hắn hỏi thì tụi hắn nói không gặp
-sao anh không gặp Thư-Di hột hoảng hỏi
-không anh không gặp,không phải thư ở trong phòng sao-hắn lo lắng
-không có em chờ suốt 2 tiếng rồi-Di
-chia nhau tìm đi-hắn
-thế là 2 người cúp máy chạy đi tìm nó Bảo Di một nhóm,hắn Huy một nhóm cả đám chạy ra biển khắp nơi nhưng không thấy nó,đành gọi hết lớp cùng tìm còn về phần nó thì rất đau mắt không thấy gì cả
-mày chuẩn bị chết nhé-Hạ Hy nói vào tai nó
-cô không sợ ở tù sao-nó hơi sợ nhưng vẫn bình tĩnh đáp
-sợ sao,tao cho mày chết mất xác thì sợ gì,vả lại sẽ có một cái xác khác chết cháy ở đây-Hạ Hy nói và bước đi
-bốp-Hạ Hy đánh nó ngất đi nhưng nào ngờ có vài tên áo đen đã thấy hết
-nghe đây đem cái xác tụi bây tìm mang cái vòng tao đặt vào tay và thiêu căn nhà này đi,còn con nhỏ kia tụi bây quăng nó xuống biển đi-Hạ Hy khoát tay bước đi
-nhanh chuẩn bị thợ lặn và chiếc du thuyền-người đàn ông lúc nãy nói
-tao cho mày chết mất xác,dâu ai ngờ cái xác kia không phải là mày,nếu tao cho mày chết mà được chôn thì hời quá-Hạ Hy bước lên xe trở về còn nó thì bị đem quăng xuống biển
-tụi hắn thì phát điên lên khi không tìm được nó khi thấy đám cháy trên một sườn núi thì vội chạy lên biết đâu gặp nó
-cả lớp chạy lại nhưng nào ngờ không thấy nó,lại còn phải kêu cứu hỏa,hắn thì thấp thỏm lo cho nó thì điện thoại có tin nhắn
-Nguyễn Kỳ Minh Thư sẽ theo hỏa lửa cùng căn nhà hoang bước xuống địa ngục-một dòng tin nhắn nhưng số không tên hắn bỡ ngỡ hột hoảng nhìn căn nhà lao vào nhưng có lẽ đã quá trễ
-Thư,em ra đây,đừng hù anh mà-hắn kêu gào lao tới thì Bảo cản hắn lại
-mày điên à,mày vào đó bây h là chết -Bảo quát lên
-mày đọc đi,có người hại Thư bỏ cô ấy và phóng hỏa-hắn gào lên trong tuyệt vọng
-không thể nào-chiếc điện thoại trên tay Bảo rơi xuống Di thì khóc nấc lên phải nhờ Huy đỡ
-bây giờ mày tin chư cho tao vào đi-hắn giằn ra
-mày bình tĩnh lại cói,ngọn lửa đã nuốt trọn căn nhà rồi không thề cứu nữa-Bảo quát tháo lên
-không không thề nào-hắn khụy xuống một lúc sao lính cứu hỏa mới tới và dập lửa nhưng nào cứu được ai,tụi hắn thất thần ngồi bệch dười đất người ta khiên ra một cái xác cháy đen làm ai cũng kinh hãi
-cho hỏi đây là người nhà của các bạn-chú lính nói
-cháy như vầy không thể nhận dạng được-Huy nói
-khoan đã chiếc vòng...chiếc vòng-hắn hốt hoảng nhìn chiếc vòng lòng đau như cắt phải chi người đó không phải Thư thì hay biết mấy
-quay lại với nó
-haizz,hồng nhan bạc phận-một tên thở dài nhìn nó
-thôi,quăng xuống đi-tên khác nói
-tũm
-nó được nén cuống một cách không thương tiếc,bọn chúng rới đi thì cũng là lúc nó được vớt lên chiếc du thuyền của người đàn ông lúc nãy
-thưa phu nhân cứu được rồi,nhưng cô ấy hơi nguy kịch-người đàn ông kính cẩn nói qua điện thoại
-đưa vào bệnh viện gọi bác sĩ giỏi nhất chữa trị,tôi sẽ bay qua đó-bà
-nó được đưa vào viện gần đó nhưng do không thể chữa ở đây nên nó được chuyển về thành phố bằng trực thăng
-hắn thì đau khổ tột cùng làm sao ăn nói với mẹ và chị nó,bác trai bác trên trời sao không phù hộ cho con gái bác.cái xác được đưa vào nhà xác tụi hắn thì cũng phải về thành phố ai nấy đều thiếu sức sống
-tụi hắn về thành phố không ai nói gì tụi hắn tới nhà nó
-tính tong
-cánh cửa mở ra nhưng là Phong đứng đó,tụi hắn bước vào vẻ mặt lo lắng
-ủa mấy con Thư đâu-mẹ nó hỏi
-dạ..dạ huhu oa oa-Di khóc nấc lên làm Trang trong bếp phải chạy ra ai nấy đều lo lắng nhìn tụi hắn
-dạ...thưa-hắn lắp bắp nói ánh mắt ngấn nước
-reng..reng
-alo-Phong là người bắt máy
-thưa,đây có phải là nhà của Nguyễn Kỳ Minh Thư không-bác sĩ nói
-vâng,nhưng ông là ai-Phong
-tôi là bác sĩ pháp y ở nhà xác chúng tôi muốn nguồi nhà tới nhận xác của cô bé-vị bác sĩ điềm đạm
-chiếc điện thoại trên tay Phong rơi xuống,Phong thẫn thờ bước tới quát lên
-sao,tại sao nhà xác bảo tới nhận xác Thư,có chuyện gì xảy ra-Phong nắm cổ áo hắn rít lên còn về mẹ nó thì không khỏi bàng hoàng mà ngất đi M.Trang phải gọi cả cấp cứu
-hắn cùng Phong tới nhà xác nhưng nào biết rằng có kẻ làm giả pháp y làm một bản DNA của nó
-hắn đau lòng nhìn cái xác còn Phong thì thừ người ra không nói gì cả,chị nó sao khi từ bệnh viện thì cũng vội vả chạy tới nhà xác chứng kiến Phong như một kẻ mất hồn còn hắn thì cứ ngồi đó nhìn cái xác nước mắt lăn dài
-không...không thể nào-M.Trang lay người Phong
-M.Trang cầm bản xét nghiệm lên thì cô khóc khóc rất to
-tại sao lại như vậy chứ,huhu-cô ôm chầm lấy Phong mà khóc sau một hồi cô ngất đi
-M.Trang em sao vậy đừng làm anh sợ mà-Phong lay người M.Trang nhưng không có kết quả anh bế M.Trang đi bỏ lại hắn ngồi đó
-em nói là em không rời xa anh mà,tại sao em lại bỏ anh,em là kẻ thất hứa em biết không,anh không thể mất em như vậy được-hắn gào lên trong nước mắt tụi Bảo tới đưa hắn về nhà sau đó thì tang lễ cũng diễn ra nó thì sau khi cấp cứu cong thì được đem qua nước Anh cùng với bà hoàng mafia khắp người nó băng bó tùm lum từ đầu cho tới mắt rồi ray chân nó thì không tỉnh dậy nổi
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
41 chương
29 chương
27 chương
57 chương
7 chương