Cố Thịnh Nhân bế Vera ra ngoài. Vera chính là con mèo Xiêm La mà nhị vương tử điện hạ mang đến cho Veronica. Qua một tháng, Vera nhỏ bé đã có bộ lông tơ trắng mềm mại, vô cùng đáng yêu.  Nó vẫn chỉ nhỏ như bàn tay của một người trưởng thành, có một đôi mắt màu xanh biếc như ngọc tuyệt đẹp giống Veronica. Mèo Xiêm La là một loài động vật vô cùng kiêu ngạo, lần này Cố Thịnh Nhân bế nó ra ngoài, đến một cửa hàng để mua cỏ Slender, thứ mà mèo Xiêm La thích ăn nhất. “Nika!” Một cô gái có mấy nốt tàn nhang trên mũi chạy đến trước mặt Veronica.  Nàng ta là Lilith Bill, con gái bá tước, bạn thân của Veronica. Lilith đã sớm nghe nói về con mèo Xiêm La quý hiếm mà Veronica có được, mè nheo mãi mới thuyết phục được Veronica mang cho xem. “Đây là mèo Xiêm La sao? Thật đáng yêu quá đi mất!” Đôi mắt Lilith sáng lấp lánh khi nhìn thấy Vera.  “Đúng vậy, nó tên là Vera, là một tiểu thư vô cùng đáng yêu.” Cố Thịnh Nhân đáp. Lilith giơ tay ra muốn vuốt ve một chút nhưng Vera liền quay đầu né tránh. Cố Thịnh Nhân cười thầm, mèo Xiêm La là một loài động vật vô cùng kiêu ngạo và khó tính, bình thường chỉ thân thiết với những người nó thích, Cố Thịnh Nhân cũng phải bỏ ra rất nhiều công sức mới chiếm được sự yêu thích của Vera.” Lilith đương nhiên sẽ vấp phải vấn đề này.  Lilith cũng nhìn ra Vera  không thích mình, nàng ta chán nẳn nói: “Xem ra Vera không thích mình.” Cố Thịnh Nhân định an ủi nàng ta nhưng lại thấy nàng ta nói tiếp: “Thật là, tính cách này thật giống với Nika.” Cố Thịnh Nhân: “...” Cô thu lại những lời định nói.  Lilith vẫn đang nói: “... Mắt của hai người đều có màu xanh biếc và đều vô cùng đáng yêu, ha ha ha...” Cố Thịnh Nhân quay người rời đi. Hai người đi đến cửa hàng, ông chủ nhìn thấy đôi mắt xanh biếc của Cố Thịnh Nhân liền vội vàng nghênh đón: “Điện hạ tôn quý, không biết người cần gì ạ?”  Đôi mắt xanh thuần khiết là dấu hiệu của gia tộc Hoa Hồng Trắng, đây là việc mà tất cả mọi người đều biết. Mà công tước Hoa Hồng Trắng chỉ có một người thừa kế là Veronica, thân phận của nàng ai cũng có thể đoán ra được. Cố Thịnh Nhân nhìn vào Vera đang ở trong lòng mình: “Nó ăn cỏ Slender, nhất định phải là cỏ tươi, phần non mềm nhất.”  Ông chủ nhìn thấy Vera, vẻ mặt tươi cười: “Hóa ra là mèo Xiêm La, đây là loài động vật vô cùng quý hiếm, đúng lúc hôm nay tôi có cỏ Slender vừa được chuyển tới, để tôi đi lấy cho người.” Cố Thịnh Nhân và Lilith ngồi trong cửa hàng, Lilith vẫn rất muốn được vuốt ve Vera nhưng nó luôn tỏ thái độ ghét bỏ nàng ta. Sắc mặt Cố Thịnh Nhân không hề thay đổi, trong ánh mắt hàm chứa ý cười nhìn Lilith và Vera.  “Ông chủ, gói tất cả cỏ Slender của cửa hàng lại cho ta.” Một giọng nói vang lên. Cố Thịnh Nhân vừa liếc mắt, là một vị tiểu thư mặc trang phục màu đỏ, rất xinh đẹp, khuôn mặt tràn đầy sự kiêu ngạo, trong tay cầm một cây ma pháp trượng cao gần bằng nàng ta, nàng ta là một ma pháp sư. Vị tiểu thư mặc bộ trang phục màu đỏ nhìn thấy hai người Cố Thịnh Nhân và Lilith, mặt liền biến sắc: “Sao các người lại ở đây?”  Cố Thịnh Nhân còn chưa kịp lên tiếng thì Lilith đã mở miệng nói: “Cửa hàng này không phải là của gia tộc Leimeng các người, cô có thể đến, sao chúng ta lại không thể đến?”