Cố Thịnh Nhân mở mắt ra, phát hiện mình lại trở về không gian toàn màu trắng đó. Cô giơ tay của mình ra, một bàn tay trắng nõn mềm mại, tràn đầy sức sống, không phải là đôi bàn tay xanh xao nhợt nhạt như ở thế giới trước. Cả cuộc đời của Trình Tích Tri không có gì phải nuối tiếc, cho dù là giây phút cuối cùng trong cuộc đời cũng ra đi trong vòng tay của người mình yêu thương nhất.  Nhớ đến Nguyên Húc, Cố Thịnh Nhân bất giác nở nụ cười: “Hệ thống, bây giờ cậu hãy cho tôi biết rốt cuộc Nguyên Húc là ai?” Cố Thịnh Nhân hỏi. Cô không ngốc, người có thể ở cùng với cô trong vòng luân hồi ở các thế giới khác nhau, sao có thể là người bình thường.  Nhưng hệ thống trên thông thiên văn dưới tường địa lý này bỗng nhiên bị mắc kẹt: “Không tìm thấy bất cứ thông tin nào liên quan đến Nguyên Húc... không tìm thấy bất cứ thông tin nào liên quan đến Cơ Ngọc...” Lần này Cố Thịnh Nhân thật sự vô cùng ngạc nhiên, cô biết chắc hệ thống sẽ không nói dối, nếu không đồng ý nói cho cô biết thì cùng lắm là nói một câu: “Xin lỗi, quyền hạn của vật chủ không đủ, hệ thống không thể cho biết.” Hệ thống nói không tra được tức là nó thật sự không biết người yêu của cô là dạng tồn tại gì.  Cố Thịnh Nhân rất tò mò, người có thể khiến cho hệ thống không thể nhận biết được sẽ có thân phận thế nào? Lúc này hệ thống mở miệng: “Vật chủ muốn tạm thời nghỉ ngơi một thời gian hay là nhận nhiệm vụ kế tiếp?” Cố Thịnh Nhân không chút do dự lựa chọn nhiệm vụ kế tiếp, cô vội vã muốn gặp người yêu của mình.  Thế giới của nhiệm vụ lần này là một thế giới ma huyễn, ở đó có người bình thường, cũng có kiếm sĩ, có ma pháp sư, còn có ma thú cầm đầu là cự long. Mà nhân vật chính của thế giới này là người thừa kế duy nhất của công tước đế quốc Carter. Veronica Roman, người thừa kế phủ công tước Hoa Hồng Trắng, là một kiếm sĩ trời sinh, trong lễ rửa tội lúc nàng sinh ra đã được tổng giám mục tiên đoán là có “tố chất gần với thần linh”, đồng thời thu nhận nàng làm giáo nữ.  Cuộc đời của Veronica cũng khá huy hoàng, cả đời nàng gánh vác sự phồn vinh của gia tộc Hoa Hồng Trắng, kế thừa vị trí công tước một đời chiến đấu cho đế quốc Carter, bằng sự cố gắng nỗ lực không ngừng của nàng mà danh tiếng của gia tộc Hoa Hồng Trắng gần như sánh ngang với vương thất. Bản thân nàng cũng được các nhà sử học ca ngợi là “một trong những nữ nhân vĩ đại nhất của triều đại Carter”. Một nhân vật lưu danh sử sách như thế lại bị một phế vật của một tiểu gia tộc đến từ một thành phố nhỏ bé xa xôi xóa sạch.  Eve Heather chỉ là con gái của một người đánh cá, khi nàng ta sinh ra, mẹ của nàng ta vì khó sinh mà qua đời, chính vì vậy người ba đặc biệt chán ghét đứa con “không may mắn” này, từ nhỏ nàng ta không bị đánh thì cũng bị mắng. Cuối cùng khi Eve được tám tuổi thì nàng ta đã đẩy người ba đang say rượu xuống sông. Sau đó ôm hết tiền trong gia đình rời khỏi thôn nhỏ nơi nàng ta sinh sống.  Trong quá trình chạy trốn, Eve nhặt được bảo bối làm thay đổi cuộc đời nàng ta, đó là một sợi dây chuyền phong ấn ma vương. Ma vương đã bị phong ấn trong sợi dây chuyền này rất nhiều năm, cuối cùng cũng thoát được ra ngoài, lúc đó hắn vô cùng yếu ớt nên bất đắc dĩ phải ký khế ước với Eve, với kiến thức vô cùng phong phú ma vương sẽ tìm cách nâng cao tố chất của phế vật Eve, đổi lại, Eve sẽ cung cấp cho ma vương linh hồn người sống làm thức ăn để mà vương hồi phục lại sức mạnh. Càng là ma pháp sư hoặc kiếm sĩ có tố chất cao, ma vương hấp thu linh hồn của bọn họ sẽ càng có khả năng hồi phục nhanh hơn  Nữ nhân vật chính Veronica, người được ca tụng là có “tố chất gần với thần linh” chính là mục tiêu lớn nhất của ma vương.