Nông kiều có phúc

Chương 517 : Cáo Trạng

Vinh Chiêu sợ hơn, không chỉ không dám đánh trả, còn khóc đi kéo xiêm y Sở Hầu gia, khóc không ra tiếng: "Sở lang, chàng nói cái gì, ta như thế nào nghe không hiểu..." Tay nàng ta còn chưa kéo được xiêm y Sở Hầu gia, liền bị Sở Hầu gia đẩy ra, lạnh lùng nói: "Vinh Chiêu, ngươi thật làm cho ta chán ghét. Biến, đừng đụng chạm vào ta." Sau đó, ra cửa đầu cũng không quay lại. Vinh Chiêu vùa tức vừa sợ vừa thẹn thùng, khóc rống lên, âm thanh kêu lên: "Ta là công chúa, ngươi làm sao có thể đối với ta thế này, ngươi làm sao có thể đối với ta dạng này!" Một ma ma không biết rõ tâm bệnh Vinh Chiêu, góp lời: "Công chúa điện hạ, phò mã gia dám đánh công chúa, ở triều đại này còn chưa từng xuất hiện qua. Nếu như ngài đi chổ Hoàng thượng cùng Thục phi nương nương cáo trạng hắn, phò mã gia tất nhiên lấy không được tốt." Vinh Chiêu trở tay vả miệng ma ma kia một cái, quát lên: "Cút!" Suy nghĩ một chút, lại lau khô nước mắt nói: "Bản cung muốn rửa mặt thay quần áo, lập tức tiến cung gặp mẫu phi, gặp phụ hoàng." Nàng ta không phải đi cáo trạng, nàng ta muốn đi cứu vãn hôn nhân của mình, nàng ta không muốn thả Sở Hầu gia đi, càng không muốn để người ta tính chuyện ban đêm ngày đó ở trên đầu mẹ con các nàng. Nàng ta chưa từng có sợ hãi qua như giờ phút này. Nàng ta sợ nàng ta sẽ triệt để mất đi người nam nhân nàng ta muốn nhiều năm, lại trăm phương ngàn kế thật vất vả có được. Sở Hầu gia trực tiếp đi Vạn Thanh Cung. Bởi vì lúc trước quan hệ của ông cùng Hoàng thượng, vô luận ông đến tẩm cung Vạn Thanh Cung của Hoàng thượng, hay là địa điểm làm việc Càn Dương Điện, đều vô cùng thông thuận. Lúc này, Hoàng thượng đang dựa nghiêng ở trên giường rồng, thái tử ngồi ở một bên bẩm báo với ông ta sự vụ trong triều. Hôm nay có lâm triều, thái tử mới vừa hạ triều không bao lâu. Bọn họ chứng kiến Sở Hầu gia đều giật mình không thôi, bởi vì Sở Hầu gia lưng một cành cây. Hoàng thượng hỏi: "Sở ái khanh cớ gì? Như thế?" Sở Hầu gia quỳ xuống nói: "Hoàng thượng, thái tử điện hạ, thần tội đáng chết vạn lần." Thái tử lại hỏi một câu: "Sở đại nhân đây là vì sao?" Sở Hầu gia dập đầu lạy ba cái, nói: "Thần lòng đầy căm phẫn, trong cơn giận dữ, đánh Vinh Chiêu công chúa." Hoàng thượng cùng thái tử nhìn nhìn qua lẫn nhau, trăm miệng một lời hỏi: "Cái gì?" Bọn họ đều cảm giác lỗ tai mình nghe lầm, đừng nói triều đại, cho dù là tiền triều cũng chưa từng nghe nói có phò mã đánh công chúa. Sở Hầu gia lại nói: "Vinh Chiêu công chúa phụ hành thiếu sót, mưu hại gia quyến triều thần. Đầu tiên là xui khiến Thục phi nương nương bức vợ trước Trần Trụ Trì đang tị nạn ở nhà nhi tử vi thần ra khỏi phủ Định Châu, sau lại để cho người phóng hỏa thiêu La gia trang, thiếu chút nữa khiến con dâu, cháu nội, cháu trai, cháu dâu của vi thần, Trần Trụ Trì chết cháy. May mắn được trời cao rủ lòng thương xót, đêm đó Tuyên Nhi tức phụ chợt cảm thấy trong nội tâm quá mức lo sợ, sợ có chuyện phát sinh, kêu người sớm làm chuẩn bị, người một nhà mới may mắn thoát nạn. Cho dù là như vậy, cháu gái của vi thần cũng dọa hỏng, hầu <img src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3492168.png" data-pagespeed-url-hash=2116255663 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.