Nông kiều có phúc
Chương 378 : Bổn Phận
Đi đến cửa bên phủ Tham tướng, đèn đã thắp lên rực rỡ.
Vương Thành chứng kiến ánh mắt A Lộc lưu luyến không rời, cười nói: "Lần sau khi con nghỉ hưu mộc, lại đến nhà cậu chơi."
A Lộc cười gật gật đầu, lại vẫy vẫy tay với bọn họ.
Tam Toàn gõ cửa bên, Trần A Lộc đi vào, xe lừa mới dần dần đi xa trong bóng chiều.
Cửa bên mở vẫn là gã sai vặt buổi sáng, thấy là Trần A Lộc, cười nói: "Là cữu gia à, tiểu nhân ở chỗ này chờ mở cửa cho cữu gia, chơi có vui vẻ không?"
A Lộc gật đầu cười nói: "Không tệ."
Liền từ trong hà bao lấy ra một cái tiểu ngân giác tử quăng cho tên giữ cửa, tên giữ cửa khom lưng cười nói tạ.
Thấy con mắt Tam Toàn mở được thật to, lại thưởng hắn một cái ngân giác tử.
Tam Toàn lại mặt mày hớn hở khom người nói tạ.
Tam Toàn đưa A Lộc đến cửa Quế Viện liền quay người trở về nhà.
A Lộc dọc theo hành lang gấp khúc đi trong phòng tiên sinh, đưa cho tiên sinh điểm tâm mình mua cho hắn, mới về dãy nhà sau.
Hắn trừ mua một bao điểm tâm cho tiên sinh, còn mua cho Đại Bảo, Yên Nhi, Lý Hiên mỗi người một con con rối gỗ điêu khắc gà con.
Hoa Lan đang ở trong phòng chờ đến nóng lòng, thấy cữu gia trở về mới nhẹ lòng.
Nhìn thấy trên người A Lộc đã bẩn, vội vàng hầu hạ hắn rửa mặt, lại cởi trường bào ra.
Nói: "Tam Toàn kia nên bị ăn hèo, hầu hạ cữu gia thế nào, để xiêm y bẩn dạng này." Nhìn kỹ, cả kinh kêu lên: "A, y xiêm y nàthế nào cọ một lỗ nhỏ, mới mặc lần đầu tiên nha."
Trần A Lộc vừa nhìn, cũng cực đau lòng, đây là một trong vài bộ quần áo tốt nhất của hắn.
Nói: "Khẳng định là ta ngồi xe lừa cọ rách."
Hoa Lan tức giận nói: "Không phải là phái xe ngựa cho cữu gia sao? Thế nào ngồi xe lừa? Không được, nô tỳ liền đi nói cho đại nãi nãi, những thế lực kia quá bắt nạt người ta."
A Lộc vội vàng ngăn cản nàng lại, nói: "Tỷ không cần đi phiền tỷ tỷ của ta, nàng hiện tại có mang, còn phải chăm sóc gia đình, rất là vất vả, ta không muốn tìm phiền toái cho nàng.
Lại nói, ta vốn cũng không phải là chủ tử đứng đắn trong này, còn có thể để cho những hạ nhân kia kính ta như kính chủ tử đứng đắn sao?" Thấy miệng Hoa Lan vểnh lên rất cao, lại cười nói: "Ta biết rõ, Hoa Lan tỷ tỷ vẫn coi ta như chủ tử đứng đắn mà kính trọng."
Hoa Lan cười nói: "Coi như người còn có lương tâm." Lại nói: "Đại nãi nãi sai người đến nói, nếu như cữu gia trở về, để nô tỳ đi bẩm báo một tiếng, tránh cho ngài ấy lo lắng."
A Lộc nói: "Hiện tại trời còn sớm, ta đi chỗ tỷ tỷ một chuyến, rồi đưa mấy thứ vật nhỏ này cho Đại Bảo bọn họ."
A Lộc lại mặc vào một kiện trường bào nhỏ nửa mới, mang Hoa Lan đi chính viện.
Trong
<img src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3491139.png" data-pagespeed-url-hash=633246620 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
106 chương
64 chương
92 chương
105 chương
92 chương
11 chương
99 chương