Nông kiều có phúc

Chương 140 : Thêm Trang

Biểu diễn lên, mấy đứa hài tử đều vào vai diễn. Trong phòng Sở Lệnh Tuyên đứng ở trước cửa sổ, nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, miệng nửa ngày không thể khép lại. Đây là cái gì? Quá kỳ quái, chơi quá tốt. Trần A Phúc kia thật sự là một người kỳ quái tuyệt vời! Mặc dù Sở Lệnh Tuyên cảm thấy nói linh tinh này này nọ nọ, ngây thơ, lại có chút không giải thích được, nhưng không thể phủ nhận bọn nhỏ chơi đến cao hứng vô cùng. Đặc biệt là khuê nữ của mình, thậm chí cười ra tiếng. Khi con bé nói: "Không mở, không mở, phụ thân trở về mở", con ngươi thế nhưng nhìn về phía phương hướng hắn. Khiến hắn làm phụ thân này, cũng tự hào lên. Trong cười nói hoan ca, rất nhanh đến buổi trưa. Không cần nói bọn nhỏ còn chưa chơi đủ, ngay cả Sở Lệnh Tuyên xem náo nhiệt cũng không xem đủ. Sở Lệnh Tuyên gấp không thể chờ đi ra ngoài ôm Sở Hàm Yên dậy nói: "Phụ thân mới biết được, thì ra khuê nữ tài giỏi như thế." Rồi nói với Trần A Phúc: "Trần sư phụ cái phương pháp này không tệ, mặc dù kỳ quái, nhưng khả năng hấp dẫn chú ý hài tử." La Đại Nương dẫn người mang bữa cơm trưa đến. Bình thường, đều là Trần A Phúc dẫn hai đứa bé ăn ở trên bàn trong sảnh phòng, hai chó hai chim ở trên mặt đất sảnh phòng. Hôm nay Sở Lệnh Tuyên ở đây, La Đại Nương liền sắp xếp cơm của mẫu tử Trần A Phúc ở thiên phòng. Sở Hàm Yên nhìn thấy phụ thân ngồi ở trước mặt mình, còn di di và Đại Bảo đi đến thiên phòng, không muốn, chu mỏ nói: "Di di, Đại Bảo." Hai chó hai chim cũng không có thói quen, hai chó cuồng gào lên với hắn, Thất Thất và Hôi Hôi cũng nhảy chân kêu: "Mẫu thân, Đại Bảo..." Sở Lệnh Tuyên thấy mình bị ghét bỏ như thế, cũng thẹn thùng mà ở bên này tiếp tục ăn cơm. Kêu nha đầu đi thiên phòng thỉnh mẫu tử Trần sư phụ lại đây cùng ăn cơm với Yên Nhi, hắn đi ngoại viện ăn. Sau khi ăn xong, Tống mụ mụ ôm Sở Hàm Yên còn buồn ngủ đi phòng ngủ, Trần A Phúc và Đại Bảo mang hai chó hai chim ra Di Nhiên Viện. Đi đến ngoại viện, nhìn thấy La quản sự đang đợi nàng. La quản sự đưa một cái bao trong tay cho Trần A Phúc nói: "Đây là đại gia mua một chút đặc sản ở biên thành phương bắc. Đại gia nhà ta nói, ngày mai hắn còn nghỉ hưu mộc một ngày, chiều hôm nay và ngày mai thì cô cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, những ngày này vất vả cô rồi." Lại cười nói: "Đại gia của ta rất thích ăn món kho cô làm, phiền toái cô chiều hôm nay làm nhiều chút, trước cơm tối ta cho người đến nhà cô lấy." ChieuNinh:{\|}!@#$ &amp;^* lequydonD^d^l^q^d Nói xong, chỉ chỉ dưới đất một cái thùng đựng thịt heo, con thỏ, con vịt. Xe ngựa đưa mẫu tử Trần A Phúc trở về nhà. Trần A Phúc xách thùng vào phòng bếp, nghe thấy tây phòng Trần Danh và Vương thị đang nói chuyện A Lan phải lập gia đình. Trần A Lan ngày kia liền phải xuất giá, chú rể là hậu sinh Cổ Kiều thôn. Nghe nói điều kiện gia đình còn không kém, trong nhà có nhà ngói lớn, còn có hai mươi mấy mẫu đất đai, thuộc về hộ nông thôn thượng đẳng. Hai nhà đám hỏi, cũng coi như môn đăng hộ đối. Trần A Phúc và Đại Bảo theo chân bọn họ chào hỏi, liền về nhà mới. Mở bao ra, bên trong chứa một túi mộc nhĩ, <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210821/cophuc.png" data-pagespeed-url-hash=1055798250 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.