Nông kiều có phúc
Chương 112 : Sợ Nhất
Trần lão thái xem vẻ mặt Trần A Phúc, nghĩ tới khẳng định là Trần Thực sợ Hồ thị lại sư tử ngoạm, không dám trở về.
Cũng không còn tâm tư nghĩ chuyện mẹ con Vương thị cùng Trần A Phúc, mắng Hồ thị: "Về lão Hồ gia bọn mày thì mày đều chịu khó hơn ai khác, lại chạy đến nhà con tao thì ngồi làm Bồ Tát.
Mày không qua nhóm lửa, còn chờ con tao tới hầu hạ mà à?"
Hồ thị tức đến không thở được, cũng đành phải đến ngồi trước lò nhóm lửa.
Kể từ sau sự kiện hai con vẹt, Trần Nghiệp liên tục mất hứng.
Mấy ngày mụ không chỉ dụ dỗ Trần Nghiệp, cũng không dám tiếp tục nhiều chuyện gây sự, thái độ Trần Nghiệp đối với mụ vừa mới tốt hơn chút.
Nhưng mà, lại không đi giúp lão Hồ gia làm việc nữa.
Có một lần Hồ lão ngũ kêu người đến gọi phụ tử bọn họ đi Hồ gia uống rượu, Trần Nghiệp không đi, cũng không cho phép Trần A Quý đi.
Hồ lão ngũ có thể bỏ xuống kiểu cách nịnh nọt những người cao hơn mình, lại không thể nào bỏ xuống kiểu cách dụ dỗ Trần Nghiệp.
Hiện thời, quan hệ hai nhà đã không còn thân mật giống như trước kia.
Trần lão thái là chỉ cần đại nhi tử không muốn gặp ai, thì bà không muốn gặp người đó, huống chi trong lòng bà vẫn luôn chán ghét Hồ thị.
Cho nên, hiện tại Hồ thị ở nhà cuộc sống qua không tốt lắm, lúc nào cũng đều kẹp đuôi lại thật chặt chẽ, một cái không tốt liền cũng bị hai người mắng.
Mụ không dám chọc lão phu nhân, chỉ đành hung hăng trừng Trần A Phúc một cái.
Cắt món kho trước, Trần lão thái dẫn mấy nam nhân ngồi ở trên giường uống rượu, lại gọi Đại Hổ và Đại Bảo vào trong nhà ăn cơm.
Mẹ con Trần A Phúc ở phòng bếp vội vàng nhào bột làm mì sợi cùng trứng gà xào rau hẹ.
Kể từ sau khi Trần A Phúc biết kiếm tiền, địa vị của Đại Bảo ở Trần gia liên tiếp kéo lên, hiện tại không chỉ không cần ngồi ở trước lò nhóm lửa, còn có thể giống như Đại Hổ, đi trên giường gạch ngồi ăn thịt.
Hồ thị cũng không dám như trước kia đi lên bàn ăn cơm trước, vẫn ngồi ở trước lò tiếp tục nhóm lửa.
Mụ thấy lão phu nhân vào nhà, chép chép miệng thấp giọng nói: "Đệ muội, hiện tại thôn Lý Chính chúng ta đang truyền một chuyện mới mẻ, ai da, truyền đi phải nói bao nhiêu khó nghe..."
Vương thị đang cắt thái, nghe lời Hồ thị nói thì ngẩng đầu hỏi: "Chuyện gì mới mẻ?"
Trần A Phúc đang xào trứng, nghe lời Hồ thị nói, lấy xẻng sắt dùng sức gõ ở thành nồi.
Tiếng chói tai vang lên làm Hồ thị sợ hết hồn, mắng: "Nha đầu chết tiệt kia, hù chết người rồi.
Mày có phải bệnh ngốc còn chưa hết hay không, dùng sức mạnh mẽ như vậy, sẽ không sợ gõ thủng nồi?"
Vương thị nghe Hồ thị mắng khuê nữ, mất hứng.
Hiện tại bà thường bị Trần A Phúc tẩy não, nói cho bà biết Hồ thị chính là người mềm nắn rắn buông.
Huống chi hiện tại Hồ lão ngũ đã không dám chọc nhà mình, thực sự không cần thiết lại chịu đựng mụ.
Vì vậy trầm mặt nói Hồ thị: "Ta nói đại tẩu, A Phúc nhà ta sớm hết bệnh rồi, bây giờ là vừa chịu khó lại hiếu thuận, so với một ít khuê nữ của người ta không biết tốt hơn bao nhiêu.
Tẩu có thể không có chuyện gì cứ treo ngốc với không ngốc trên bờ môi hay không?"
Hồ thị còn muốn tiếp tục nói, lại bị Trần A Phúc gõ nồi sợ hết hồn.
Trần A Phúc lạnh lùng nhìn mụ một cái, nói: "Đại bá nương, lần này chúng ta đi nhà Tam thúc, chính là nghe rất nhiều chuyện.
Có cần ta nhắc tới cùng đại bá của ta một chút hay không?"
Hồ thị nghe lời nói này, "Hừ" một tiếng, liền không dám nói gì thêm.
Sợi mì nấu xong múc
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210727/nong-kieu-112.png" data-pagespeed-url-hash=405390141 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
106 chương
64 chương
92 chương
105 chương
92 chương
11 chương
99 chương