Editor: May Rốt cuộc anh ở phía sau lưng nơi cô không nhìn thấy, đã làm bao nhiêu chuyện ấm áp cho cô rồi? Tim ngây ngô dại dột cả ngày này của Tống Thanh Xuân, đột nhiên tốc độ nhảy lên trở nên càng nhanh hơn, cô nắm đầu ngón tay, run rẩy đặc biệt lợi hại, từ khi trở về từ Hải Nam, tâm tình luôn bị cô đè nén, hoàn toàn nổ sập vào giây phút nào, trong đầu cô rất loạn, cô không có bất kỳ tâm tình muốn mặc thử lễ phục nào, cô muốn tìm một chỗ, một mình yên tĩnh... Tống Thanh Xuân nghĩ đến đây, liền đột nhiên ngồi dậy từ trên ghế đẩu, cô kéo cửa phòng thử áo ra, cô gái nhỏ tiếp đãi lập tức cười nghênh đón tiến tới: “Tiểu thư, cô mặc thử lễ phục...” Cô gái nhỏ nhìn thấy lễ phục cô ôm trong tay, ngừng một chút: “... Sao vậy? Tiểu thư, lễ phục này không thích hợp à?” Tống Thanh Xuân nhét lễ phục vào trong lòng cô gái nhỏ, không lưu lại lời nào, liền lướt qua bên cạnh cô ta, nghiêng ngả lảo đảo chạy đến cửa tiệm. “Tiểu thư? Tiểu thư?” Cô gái nhỏ nhìn thấy bóng lưng của Tống Thanh Xuân, lại nhìn Tần Dĩ Nam ở phòng thử áo, chần trừ tại chỗ hai giây, mới chạy đến trước phòng thứ áo của Tần Dĩ Nam, đưa tay ra gõ cửa: “Tiên sinh, tiên sinh, tiểu thư đi...” Tần Dĩ Nam mặc lễ phục đến một nửa, nghe được câu này, vội vàng kéo lễ phục xuống, đổi lại quần áo trước đó của mình, áo sơ mi còn chưa nhét vào trong quần tây, liền một thân hỗn loạn vọt ra từ trong phòng thay đồ, đưa lễ phục cho cô gái tiếp đãi, nói qua loa câu “Xin lỗi”, liền đuổi theo ra ngoài cửa, chỉ là trong trung tâm thương mại, người đến người đi, Tần Dĩ Nam chạy trong trung tâm nhiều vòng, đều không tìm được thân ảnh của Tống Thanh Xuân, anh đứng ở trước tiệm đồ uống, hơi thở không ổn định, thở hổn hển mấy hơi, mới sờ sờ túi, lấy điện thoại di động từ bên trong ra, vừa định gọi điện thoại cho Tống Thanh Xuân, lại nhìn thấy tin nhắn Trình Thanh Thông gửi tới, tay anh run lên, điện thoại di động liền trượt từ đầu ngón tay, rơi mạnh ở trên mặt đất, màn hình vỡ vụn ra vô số nếp nhăn nhỏ. - Sau đêm đó, hai người Trình Thanh Thông và Tần Dĩ Nam luôn chưa từng liên lạc. Chẳng qua Trình Thanh Thông lại luôn lưu ý hướng đi bên phía Tần Dĩ Nam, cô còn cố ý thỉnh thoảng thông qua một vài người lui tới trên thương trường, cố ý vô ý thăm dò tin tức Tần Dĩ Nam một chút, lấy được hồi đáp luôn là giống như không có ý tứ muốn kết hôn. Tuy rằng Tần Dĩ Nam từng nói muốn phụ trách với cô, nhưng một tháng trôi qua, Tần Dĩ Nam đều luôn chưa từng liên hệ với cô nói chuyện phụ trách, Trình Thanh Thông ngược lại không quá thất vọng, cô chỉ là muốn để cho anh đừng cưới Tống tiểu thư, về phần anh có cưới cô hay không, cô không sao cả. Mà Tô Chi Niệm không ra ngoài, giống như thường ngày, đi làm sớm về trễ, thoạt nhìn cảm xúc của anh cũng rất bình thường, có một lần Trình Thanh Thông tới đưa văn kiện cho Tô Chi Niệm, nhìn thấy anh đang gửi tin nhắn, người liên hệ là “Người giấu ở trong hồi ức”. Mỗi một ngày trôi qua, tâm Trình Thanh Thông dần dần ổn định xuống. Đại BOSS và Tống tiểu thư đang liên lạc, Tần tiên sinh và Tống tiểu thư không có tin kết hôn truyền ra, càng quan trọng hơn là đại BOSS thường xuyên tới nhà Tống tiểu thư sau khi tan việc, đủ loại dấu vết biểu lộ rõ ràng... rất có thể chuyện tốt của đại BOSS và Tống tiểu thư sắp tới gần rồi? Mỗi khi nghĩ tới đây, Trình Thanh Thông liền sẽ không khắc chế được cười nhạt một chút, tuy rằng đáy lòng sẽ có một chút co rút đau đớn sắc bén. Nhưng, cô vẫn rất vui vẻ, vui vẻ vì đại BOSS có thể có được tình yêu của anh...