Editor: May - Có một số việc, người ngoài không biết, nhưng nhà họ Tần có quan hệ thân mật với nhà họ Tống lại sẽ biết. Tần Dĩ Nam vốn cho rằng sau khi Tống Thanh Xuân trở về, khẳng định là sẽ liên lạc với mình muốn gặp mặt nói chuyện hôn ước, thậm chí trước khi cô chưa tới tìm anh, anh đều đã nghĩ xong, đến lúc đó anh liền thẳng thắn với cha mẹ và bác Tống, là sau khi anh say rượu phạm sai lầm, ngủ với người phụ nữ khác, sau đó ngăn tất cả sai lầm ở trên người mình, trả lại tự do cho Tống Thanh Xuân. Nhưng anh không nghĩ tới, anh làm tốt tất cả chuẩn bị, cuối cùng chờ đến lại là hai tin tức, một cái là tìm thời gian cử hành hôn lễ với Tống Thanh Xuân, một cái khác là Tô Chi Niệm là con riêng bên ngoài của Tống Mạnh Hoa. Tô Chi Niệm là con riêng bên ngoài của Tống Mạnh Hoa, cũng chính là nói, Tô Chi Niệm là anh trai cùng cha khác mẹ với Tống Thanh Xuân... Mà Tống Thanh Xuân thích là Tô Chi Niệm, nhưng cả đời này của cô đều khó có khả năng gả cho Tô Chi Niệm... Hai tin tức này, không thể nghi ngờ là xáo trộn toàn bộ suy nghĩ đã tính toán ở đáy lòng Tần Dĩ Nam. Người đàn ông có trách nhiệm, nói cho anh biết, anh hẳn nên phụ trách với Trình Thanh Thông. Nhưng mà, những lời thề ước với tình cảm ở đáy lòng, lại khiến cho anh không có cách gì cứ như vậy bỏ lại mặc kệ Tống Thanh Xuân. Lúc anh chậm chạp chưa làm ra quyết định, cha mẹ hai bên đã quyết định hôn sự của anh và cô vào 14 tháng 3, ngày lễ tình nhân trắng kia. - Tống Thanh Xuân vốn cho rằng chính mình làm em gái Tô Chi Niệm một thời gian lâu một chút, chính mình sẽ liền đau đến chết lặng, rồi quen thuộc thôi, nhưng cô không nghĩ tới, cô càng làm càng mệt mỏi, đến cuối cùng, cô đã bắt đầu yếu đuối trốn tránh. Chỉ cần Tô Chi Niệm đi nhà họ Tống, cô hoặc là tăng ca ở trong công ty, hoặc là một mình lang thang ở bên ngoài, mãi cho đến đêm khuya Tô Chi Niệm rời đi, cô mới sẽ về nhà. Chẳng qua dù cô không gặp Tô Chi Niệm, lại vẫn là có thể biết được hướng đi gần đây của Tô Chi Niệm từ trong miệng Tống Mạnh Hoa. Tô Chi Niệm gặp mấy cô gái Tống Mạnh Hoa giới thiệu cho anh... Trong đó có một người, anh gặp mặt ba lần, Tống Mạnh Hoa rất cao hứng, nói có hi vọng... Lúc đó Tống Thanh Xuân cúi đầu húp canh, đáy lòng cũng nghĩ như vậy. Tô Chi Niệm luôn cự tuyệt phụ nữ bên ngoài ngàn dặm, có thể gặp mặt một cô gái ba lần, sợ là thật có hi vọng... Lúc đầu tháng ba, Tống Thanh Xuân còn gặp được cô gái mà mọi người đều cảm thấy có hi vọng với Tô Chi Niệm ở nhà họ Tống. Cô lấy thân phận em gái của Tô Chi Niệm, theo cô ta tán gẫu một lúc lâu, tính khí cô gái kia rất tốt, ôn ôn nhu nhu, thoạt nhìn rất ôn hòa. Lúc cô gái đó và Tô Chi Niệm đứng chung một chỗ, tuy rằng Tống Thanh Xuân cảm thấy rất chói mắt, nhưng cô cũng cảm thấy bọn họ rất xứng đôi. Tống Thanh Xuân cảm thấy như vậy rất tốt, thật rất tốt. Cô nỗ lực đi hoàn thành nguyện vọng lúc trước của anh, gả cho Tần Dĩ Nam, làm Tần phu nhân, sống ở trong thế giới quang vinh chói lọi, rời xa hắc ám và tội ác. Mà anh, cũng đang hoàn thành nguyện vọng của cô, tìm một cô gái tốt, thử tiếp xúc, thử kết giao, sau đó chậm rãi cho cô ta thay thế cô. Như vậy thật rất tốt, rất tốt... Tuy rằng rất đau, nhưng thật rất tốt. Cô gái đó ngốc ở nhà họ Tống hơn nửa ngày mới rời đi, buổi tối Tô Chi Niệm ở nhà họ Tống không đi. Có lẽ bởi vì nhìn thấy Tô Chi Niệm tiếp xúc với cô gái đó, đêm đó Tống Thanh Xuân chậm chạp không thể ngủ được. Nửa đêm cô khát nước, lúc xuống lầu rót nước, nhìn thấy phòng ăn sáng đèn. Là ai, muộn như vậy còn chưa ngủ? Tống Thanh Xuân buồn bực đi lên trước, cửa phòng ăn không đóng, cô vừa nhìn liền thấy được Tô Chi Niệm đứng bên trong, cúi đầu, đang lấy thuốc từ trong một bình thuốc màu trắng.