Editor: May Cũng đúng thôi, cô đang miên man suy nghĩ gì vậy chứ, anh không thích cô, thậm chí lúc trước sau khi anh vui vẻ với cô một đêm, cô tỉnh lại nhìn thấy, chỉ là một hộp thuốc tránh thai anh để lại. Tống Thanh Xuân vừa nghĩ tới đây, liền cảm giác được đầu ngón tay Tô Chi Niệm đặt ở cạnh tay cô nhẹ nhàng run rẩy một chút. Tâm tư cô hơi ngừng một chút, lại chuyển về suy nghĩ lúc đầu. Chính là... Nếu anh không thích cô, vì sao anh lại muốn sau khi thừa dịp cô ngủ, gọi Dương tổng tới đây, nghĩ đủ mọi cách bức ông ta rời khỏi hội cổ đông của Kim Bích Huy Hoàng? Hơn nữa, hơn nữa vừa rồi anh còn nói, còn nói, từ khi nào thì Tống Thanh Xuân cũng là người mà nhà họ Dương các người có thể tùy tiện mắng chửi bắt nạt? Đây rõ ràng là ngữ khí bao che khuyết điểm... Anh còn nói, anh đang vì cô, đi đắc tội đám nhà họ Dương, thậm chí anh còn dùng từ người của tôi... Người của tôi... Ba chữ vô cùng đơn giản, lại khiến cho Tống Thanh Xuân du lịch ở Nhật Bản hơn nửa tháng, mới thuyết phục chính mình chết tâm với anh, nay lại bắt đầu chậm rãi bị lay động. Giá cổ phiếu Kim Bích Huy Hoàng không thấp, anh dùng giá cả cao gấp ba thị trường, mua đi cổ phần từ trong tay Dương tổng, là vì để cho người nhà họ Dương bọn họ không thể ỷ vào chính mình là cổ đông Kim Bích Huy Hoàng mà muốn làm gì thì làm sao? Lúc trước, Trình Thanh Thông nói, cô thích tới Kim Bích Huy Hoàng, tối đó anh vốn không muốn tới Kim Bích Huy Hoàng tham gia bữa tiệc, mang cô theo cùng, lúc đó cô đang gặp phải nguy hiểm bị người đuổi giết... Cho nên, anh làm tất cả những thứ này, là vì để cho về sau anh tới Kim Bích Huy Hoàng này lần nữa, sẽ không gặp phải chuyện tương tự như đêm nay ư? Đừng nói Tống Thanh Xuân đi chất vấn Tô Chi Niệm, ngay cả dưới đáy lòng của cô cũng không dám nói với chính mình rằng, phán đoán của cô là đúng. Lúc trước anh đối với cô rất tốt, cô động tâm vô số lần, cho rằng trong lòng anh có cô vô số lần, cho nên đêm mừng sinh nhật của anh, mới xúc động tỏ tình với anh, nhưng đổi lấy lại là anh lạnh lùng cự tuyệt với cô... Cô mãi mãi cũng không quên được, lúc đó chính mình có bao nhiêu chật vật bao nhiêu đau đớn... Nhưng đêm nay, lúc anh nhìn thấy cô bị Dương Tranh bắt nạt, phẫn nộ như vậy, điên cuồng như vậy... Lúc đó cho dù cô bị dọa hỏng, rụt lại ở trong góc luôn rơi lệ, nhưng cô vẫn biết anh đã làm cái gì. Tư thế kia của anh, rõ ràng giống như là người mình yêu thương nhất trên thế giới bị người bắt nạt, sau đó đang giúp cô đòi lại gấp bội... Còn có, lúc anh ôm cô rời đi, tính khí hỏng bét như vậy, còn răn dạy cả giám đốc đại sảnh và đội trưởng bảo vệ vô tội. Ở trong phòng vệ sinh, anh ôn nhu như vậy, có kiên nhẫn như vậy, dỗ cô, bồi cô, còn giúp cô tắm rửa... Sau khi anh ôm cô ra, gọi bác sĩ Hạ, lúc đó vẻ mặt của anh rõ ràng còn giống như không tệ, nhưng sau khi nghe được cô bị hạ thuốc, sắc mặt liền trở nên đặc biệt khó coi. Đêm nay từng ly từng tí chuyện mà Tô Chi Niệm làm cho cô, liền giống như là phim điện ảnh quay về, xẹt qua từng hình trong đầu cô. Nếu giống như là trong miệng anh nói, anh không thích cô một chút nào, nhưng vì sao anh lại muốn đối với cô tốt như vậy, hơn nữa loại tốt đẹp này, vượt xa đối tốt cơ bản của một người đàn ông với một người phụ nữ. Nhưng nếu như phán đoán nhỏ hiện ra ở dưới đáy lòng của cô, anh thích cô, vậy vì sao vào lúc cô tỏ tình, anh lại cự tuyệt cô, sau một đêm vui vẻ với cô, cho cô uống thuốc tránh thai? Suy nghĩ của Tống Thanh Xuân, hoàn toàn hỗn loạn.