Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 420
Editor: May
Lúc Tống Thanh Xuân bước xuống từ trên xe, đứa bé giữ cửa nhìn thấy bộ dạng cô bị nước mưa xối ướt chật vật, rõ ràng hơi sững sờ.
Cậu ở nơi này nhiều năm như vậy, có người nào tới nơi này không phải là sau khi đã trang điểm tỉ mỉ, lôi thôi như vậy vẫn là lần đầu tiên cậu gặp, hơn nữa trên trán còn bị thương...
Chẳng qua lúc đứa bé giữ cửa nhìn thấy lắc tay Chanel bản số lượng có hạn trên cổ tay Tống Thanh Xuân, rất nhanh liền thu lại sững sờ, khuôn mặt cung kính giúp Tống Thanh Xuân dừng xe xong, dẫn cô đi vào.
Lúc này đã 11:30, chính là thời khắc náo nhiệt nhất đêm, DJ trong đại sảnh điều chỉnh âm nhạc đinh tai nhức óc, dưới sự mê ly xa hoa trụy lạc, không thiếu nam nam nữ nữ tụ tập ở trong sân nhảy, dán lên người nhau nhiệt tình nhảy múa.
Tống Thanh Xuân chọn một vị trí ghế dài rất tốt, trước mặt vừa lúc đối diện chỗ đại sảnh sân khấu, người phục vụ nói với cô, mười hai giờ sẽ có người lên sân khấu biểu diễn tiết mục.
Ghế dài là khu riêng, năm con số, đương nhiên cũng bao gồm một bình rượu tây, một bình rượu đỏ, một chục bia, một dĩa đựng trái cây lớn, còn có các loại quả khô, bày đủ một bàn lớn.
Tống Thanh Xuân trực tiếp cho người phục vụ mở tất cả rượu ra, sau đó bưng ly thủy tinh nặng, rót đầy cho mình một ly bia lớn, giống như là uống nước, ừng ực một hơi uống cạn, sau đó cô mới cảm giác được tâm tình ngột ngạt trong thời gian dài như vậy của mình, cuối cùng thoải mái được một chút.
Ngoại trừ nơi này của cô, ghế dài khác, đều là ngồi kết bạn thành đoàn, ghế dài bên trái trước mặt cô còn có nhiều người không ngồi được, có hai người phụ nữ quần áo trong suốt mỏng manh đến có thể xem nhẹ không tính đều ngồi ở trên chân đàn ông.
Cô ở trong trường hợp tốp năm tốp ba này lộ ra quá khác loại, dẫn đến không ít người ghé mắt, thậm chí còn có mấy người đàn ông tiến lên phía trước bắt chuyện, hỏi thăm cô có thể hợp bàn hay không?
Lúc đầu Tống Thanh Xuân không để ý, thậm chí mí mắt cũng không có nâng một chút, chỉ là lặp lại hai động tác rót rượu, uống rượu này.
Uống nhiều rượu, dễ dàng đi nhà vệ sinh, Tống Thanh Xuân ngồi xuống còn không đến mười lăm phút, đã rót hết nửa chai rượu, lúc này cô còn rất tỉnh táo, lúc đi ra từ phòng rửa tay, còn nhìn thấy một nam một nữ đang ôm hôn nhau lửa nóng kích tình trong hành lang.
Trở lại ghế dài, vừa lúc mười hai giờ khuya, tiết mục biểu diễn tối đã bắt đầu, một cô gái mặc váy dài màu trắng đi lên sân khấu, nâng micaro, trước chào hỏi mọi người một tiếng, liền bắt đầu ca hát.
"Em nói sợ gió nhẹ trước khi đổ mưa nhất, anh nói anh cũng như vậy, chúng ta cười nhìn bầu trời, nói chuyện phiếm tán gẫu đến bật khóc ..."
Người phụ nữ trên sân khấu remix bài hát này thành bản DJ, tình cảm thâm thúy kém xa nguyên bản, nhưng ca từ quen thuộc, vẫn khiến cho tâm tình Tống Thanh Xuân trở nên càng hỏng bét hơn.
Thật là tà môn ... Lúc nào thì bài hát xưa này lại hot như vậy?
Sao hôm nay cô đi tới chỗ nào, đều có thể nghe thấy bài hát này?
Tống Thanh Xuân trực tiếp nắm lấy chai rượu, uống hết sạch sẽ nửa chai rượu còn dư lại.
Thật ra cô đã rất lâu không có uống nhiều rượu như vậy, cô nhớ lần say trước đó, vẫn là lúc sinh nhật năm ngoái của cô, Tần Dĩ Nam đáp ứng theo cô mừng sinh nhật, kết quả lại đi với Đường Noãn... Nói chính xác, cô tiếp xúc với rượu từ năm mười tám tuổi cho đến hiện tại, trong thời gian dài như vậy, mỗi một lần cô uống rượu đều là bởi vì Tần Dĩ Nam... Mà lần này, cô lại là...
Trong đầu Tống Thanh Xuân đột nhiên liền hiện ra ở trên đường cái hôm nay, cô đứng ở trong mưa gió, cách kính chắn gió nhìn đến khuôn mặt lạnh nhạt không tưởng tượng nổi kia của Tô Chi Niệm.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
9 chương
10 chương
55 chương
46 chương
41 chương