Nói Lời Yêu Em (Say You Love Me)
Chương 44
Vào ngày Giáng sinh Derek một lần nữa cầu hôn Kelsey. Anh rời khỏi buổi tụ tập của gia đình sớm để tới với nàng. Anh tiếp rượu cho nàng uống. Anh làm tâm trạng nàng vui lên với hàng tá những món quà nho nhỏ, những thứ ngốc nghếch làm cho nàng cười, như là một cái đê quá cỡ ( thimble: nghe nói cái này là một dụng cụ dùng trong khâu vá, mình cũng không rành lắm), một cái mũ đính với những cọng lông vũ dài ba foot ( gần 1m), những cái lắc chân cho nàng. Anh để dành chiếc nhẫn đính hôn lại sau cùng.
Cơ hội không thể nào hoàn hảo hơn được nữa. Và câu hỏi “ Kelsey, em sẽ bằng lòng lấy anh chứ?” không khiến cho nàng giận. Nàng quay về phía anh và ôm anh. Nàng hôn anh một cách sâu lắng. Nhưng rồi nàng ôm lấy má anh trong đôi bàn tay và nói” Không”.
Mọi chuyện đã được tính đến, lần này anh thực sự không mong chờ nhận được câu trả lời đó, không hơn gì lần đầu tiên. Cho nên anh chẳng hề chuẩn bị để thốt ra lời phản đối nào.
Thực tế, tất cả những gì anh nói ra là:
- Tại sao chứ? Và nếu như em đề cập lần nữa tới một vụ bê bối, anh có thể bóp cổ em đấy.
Nàng mỉm cười với anh:
- Nhưng anh biết là sẽ có mà, một vụ bê bối rất lớn.
- Có phải em vẫn chưa hiểu được là anh chẳng thèm bận tâm cái quỷ gì xem nó có hay không?
- Lúc này anh nói thế, Derek, nhưng còn sau này thì sao? Khi nó thực sự xảy ra? Và còn gia đình anh nữa, những người sẽ bị ảnh hưởng? Em chắc họ sẽ có vài điều để nói về chuyện bị kéo vào kiểu scandal như thế.
Câu nói làm cho anh nảy ra ý nghĩ cần nói ngay cho gia đình anh biết. Cha anh vừa mới có một tuyên bố vĩ đại về chuyện ly hôn của mình. Derek cũng có thể làm tương tự như vậy với kế hoạch kết hôn của anh chứ - để xem gió sẽ thổi theo chiều nào.
Anh quyết định rằng bữa tối Giáng sinh là thời điểm hoàn hảo để thông báo những kế hoạch của mình, với tất cả mọi người tụ tập trong cùng một căn phòng. Ai cũng mang tâm trạng hội hè. Có rất nhiều tiếng cười nổ lên. Nhưng Derek không thể làm thế, không khi chuyện này sẽ phá hỏng ngày vui của ít nhất vài người trong bọn họ.
Nhưng vào ngày kế tiếp anh không còn ngần ngại. Và lại vào lúc ăn tối. Lần này không phải tất cả mọi người đều có mặt. Diana và Clare đã quay về nhà sáng hôm đó cùng chồng bọn họ. Em trai Marshall đã rời đi thăm một người bạn ở khu bên cạnh và vẫn chưa về. Và cô Roslynn thì ở trên gác bận rộn với một Judith rất mè nheo, cô bé vừa mới bị một cơn cảm lạnh. Nhưng mọi chuyện đều ổn. Vắng mặt một vài người cũng chẳng tạo nên nhiều sự khác biệt lắm.
Toàn bộ những người còn lại trong gia đình đều tụ tập, và một lần nữa tâm trạng chung là cực kỳ tuyệt vời. Những người phụ nữ đang thảo luận về những công thức nấu ăn ngày lễ, về trẻ em, và thời trang. James đã chọc ngoáy Warren vài câu, nhưng cậu cháu rể của anh đã cười phá lên vì chúng, và James dường như không quá tức giận. Nicholas và Jeremy đang có một cuộc tranh cãi thân thiện về con ngựa đực giống của Nick, con ngựa đã thua chặng đua vào ngày hôm đó.
Edward và Jason đang thảo luận về một trong những dự án đầu tư mới của Edward. Dường như họ đã làm hòa về vấn đề ly dị - điều mà Derek cho là một dấu hiệu tốt. Một điều tuyệt nữa về gia đình anh là họ không mang nặng mối ác cảm, ít nhất là giữa những người trong gia đình. Đã từng có một ngoại lệ, khi James bị chối bỏ trong mười năm trời đằng đẵng, nhưng thậm chí điều đó cũng đã kết thúc một cách thân tình.
Vậy nên trước khi món tráng miệng được mang ra, Derek đứng lên và nói:
- Nếu con có thể có sự chú ý của mọi người trong chốc lát, con có một số tin tốt để thông báo, hay ít ra thì con cho rằng đó là tin tốt. Một vài người có thể không đồng ý, nhưng mà – anh nhún vai, cho dù anh liếc về phía cuối bàn tới cha anh khi nói thêm – Con đã quyết định kết hôn với Kelsey Langton.
Jason chỉ nhìn anh chằm chằm, quá ngờ vực để mà thốt nên lời. Anthony ho húng hắng. James đảo mắt. Còn Jeremy đang lấy tay che mắt mình lại.
Sau quãng yên lặng của lời tuyên bố đó, Georgina nói:
- Điều đó thật tuyệt vời, Derek. Cô ấy có vẻ như là một cô gái rất tốt.
Và dì Charlotte hỏi:
- Khi nào chúng ta sẽ gặp mặt cô ấy thế, Derek?
Edward, ngồi cách Derek vài ghế, ngả về trước và vỗ vào lưng anh:
- Thật tuyệt, cháu ta. Biết là Jason vẫn sẽ nghiến răng nghiến lợi không bằng lòng cho tới khi cháu ổn định mà.
Amy, cười rạng rỡ với anh qua đầu kia chiếc bàn, nói:
- Tại sao anh không quyết định sớm hơn chút chứ? Chúng ta đáng ra đã có thể tổ chức lễ cưới đôi.
Jeremy đang cười khùng khục và lắc đầu cùng lúc:
- Chẳng muốn ở vào tình thế của anh lúc này đâu, anh họ à.
Nicholas gật đầu đồng tình:
- Cậu ta thực sự biết cách đào cho mình một cái hố sâu, phải không?
Reggie thúc một khuỷu tay vào bên sườn chồng mình và rít lên với anh:
- Đáng ra anh phải lãng mạn thế này hồi chúng ta gặp nhau mới đúng.
Nicholas cau mày với cô, rồi phá ra cười khi hiểu ra:
- Chúa lòng lành, sao mà em biết được? – và kéo theo vài ánh nhìn tò mò về phía họ.
- Đừng bận tâm – Reggie thì thào – Nhưng em nghĩ anh ấy khá dũng cảm khi phớt lờ những tục lệ thông thường và để trái tim mình dẫn lỗi trong việc này.
- Đúng là em như vậy – Nicholas mìm cười với vợ.
Derek chẳng nghe lời nào trong đó, và anh không nói thêm gì. Anh vẫn đang nhìn cha mình, trông chờ cơn thịnh nộ được lường trước. Nó không nổ ra.
Jason trông tức giận, không nghi ngờ gì chuyện đó, nhưng giọng của ông bình tĩnh khi ông đơn thuần nói:
- Ta cấm chuyện đó.
Và câu nói tạo nên một tràng huyên náo.
- Chúa ơi, Jason, tại sao anh làm thế chứ? – tới từ phía Charlotte.
- Nghe giống như anh ấy biết con bé là ai, đúng không? – James nói với Anthony.
- Nó cũng như em đoán – Anthony đáp lời.
Nhưng Edward đã nghe được điều đó và lặp lại:
- Con bé là ai? Tại sao, ai là con bé chứ?
- Kelsey là em họ của Percival Alden – Georgina thêm vào một cách hữu ích.
- Thực ra thì, George, cô bé ấy chẳng có liên quan gì với Percy cả - James nói với vợ.
- Con nói là, liệu ai có thể nói cho con biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không? – Travis nói trong sự bối rối.
- Bản thân ta cũng muốn biết điều đó – Cha cậu nói một cách cộc cằn, lúc này ông đang nhìn về Jason.
- Có thể mọi chuyện sẽ được đánh giá cao hơn, chó con, nếu cháu thêm một chút vô lời tuyên bố của mình – Anthony nói với Derek – Cháu đã đi xa tới thế rồi, cứ nói hết ra cũng chẳng sao cả.
Derek gật đầu cộc lốc:
- Thực sự là Kelsey không phải em họ của Percy, như một vài người trong mọi người cho là thế. Cô ấy là tình nhân của cháu.
- Ôi, chúa ơi – Charlotte nói, và với tới một ngụm rượu.
- Anh họ, có phải anh vừa bị choáng không? – Travis hỏi một cách kỳ dị.
Và Amy nói với anh trai mình:
- Người ta biết là đàn ông có kết hôn với tình nhân của mình, đặc biệt là khi quý cô đó thích hợp với hôn nhân.
- Nhưng trường hợp này thì không thế, bà chị - Jeremy nói với chị họ mình.
Và vào lúc đó Amy nhái giọng của mẹ mình:
- Ôi, chúa ơi.
- Em chẳng thấy chuyện đó có khác biệt gì – Georgina nói – Nếu cậu ấy muốn cưới xin tử tế với cô ấy, thì em sẽ chúc phúc cho cậu ấy.
James đảo mắt trước câu nói đó:
- Em lại suy nghĩ như một người Mỹ nữa rồi, George.
- Anh nên hi vọng là vậy – Warren nói bảo vệ cho em gái mình, nháy mắt với cô.
- Ở chỗ ông bạn thì nó chẳng khiến ai ngạc nhiên cả - Anthony nhận xét – Nhưng ở đây thì chẳng có tác dụng gì.
Warren nhún vai:
- Vậy thì cậu ta cứ lấy cô ấy rồi chuyển tới Mỹ, nơi nó có tác dụng. Cậu ta có thể thích bắt đầu chuyện bứt khỏi mấy cái gông cùm lề thói.
- Nó cũng là một ý tưởng – Derek đồng tình, cười nhăn nhở. Không phải anh sẽ cân nhắc nó, nhưng mà….
- Ta cũng cấm chuyện đó nữa – Jason nói.
- Được rồi, câu đó kết thúc mọi chuyện, phải không nào? – James nói một cách khô khốc, bởi thực sự, nó chẳng giải quyết được chuyện gì.
Edward chỉ ra trong trường hợp có ai đó bỏ lỡ không nghe lời mai mỉa:
- Nó đủ lớn rồi, Jason, nên anh không thể chỉ cấm cản được, dù anh muốn thế nào. Thay vào đó tại sao anh không thử nói chuyện phải trái với nó?
Mím môi, Jason gật đầu cộc lốc, đứng dậy và rời khỏi phòng. Derek thở dài. Đây là phần mà anh chẳng mong chờ chút nào.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
13 chương
24 chương
35 chương
47 chương
24 chương