Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 199 : Tộc Fuma ở thung lũng Kazama và chúng ta chỉ là hai kẻ xa lạ
" Vô hình tóc?" Kido sờ nhẹ vào trên mặt mình vết xước nói.
" Chính xác a, nhưng không có thưởng đâu!!" Kết La làm trò trước mặt các khán giả đi trên không, cả người treo ngược nhìn xuống Kido, đang chật vật tránh né vô hình tóc tấn công.
" Địa hình nơi đây thật đối với ta khá là bất tiện, cho nên… có lẽ ta phải thay đổi địa hình rồi." Kết La cười lên vui vẻ, ngón tay bay múa thoăn thoắt.
" Xem chiêu của ta!! Đồng-- Phát-- Tử-- Vong-- Vết-- Cắt!!"
Sân thi đấu đấu, bị từng sợi tóc vô hình đặc sắc bén chém ra vô số vết cắt về phía nơi sân thi đấu.
Thì ra, ngay từ đầu Kết La đã có ý định thay đổi địa hình nơi sân thi đấu. Mấy sợi tóc vô hình ban đầu, chỉ là đánh lạc hướng Kido thôi.
Ầm ầm ầm!!!
Bị bạo lực thay đổi kết cấu sân thi đấu, Kết La lợi dụng đất đá sập xuống, ngón tay cũng khẽ di động.
Những sợi tóc vô hình, bắt đầu đan xen với nhau thành một cái lưới nhện lớn.
Không dừng tại đó, Kết La còn đặt những cái bẫy dây tóc vô hình, lại cực kỳ sắc bén. Nếu di chuyển không chút chú ý, có khả năng sẽ bị cắt thành từng mảnh nhỏ lúc nào không hay.
Nhưng…
Có gì đó… không đúng lắm ở đây.
Tên kia…
Tại sao… lại đang cười nhếch mép lên như thế?
" Thật xinh đẹp, cô rất mạnh mẽ và thông minh… hân hạnh để ta… giết chết cô chứ?" Kido một tay run rẩy che đi khuôn mặt của hắn.
Một con mắt của hắn không che đậy đi, tự lúc nào đã thay đổi màu sắc, không còn là nguyên bản trước đó màu đen tròng mắt nữa.
Màu đỏ tươi đôi mắt hắn, như thể bị cả thế giới này cách ly riêng ra vậy…
Hắn ta không có mùi của yêu quái, bán yêu cũng không phải.
Con người thì lại càng không phải.
Cảm giác như là...
Dị loại.
Đúng… chính là dị loại cảm giác.
" Gia tộc của bọn ta ở thung lũng Kazama. Người ta chỉ biết đến đại gia tộc Ninja là Iga gia tộc và Kuga gia tộc thôi. Nhưng là, không phải!!! Gia tộc Fuma của bọn ta, mới là gia tộc Ninja lớn mạnh nhất thật sự." Kido tóc đen che mắt ban đầu, cũng đã dần chuyển sang màu đỏ tươi… như cùng màu mắt của hắn.
Những đòn tấn công của Kết La, như xuyên thấu qua cơ thể hắn.
Từng bước lại gần Kết La, Kido thong dong di chuyển như ảo ảnh bóng ma.
" Làm sao có thể??!!" Kết La tròng mắt bắt đầu có chút hốt hoảng thật sự.
" Hắn ta rõ ràng mùi không giống như là yêu quái a? Con người, thì lại càng không giống?" Naraku tay che miệng, ánh mắt lóe lên lục quang, nhìn chằm chằm thân ảnh Kido trên sân thi đấu, như đang suy tư gì đó.
" Ở thời đại yêu quái và con người chiến loạn này, mà còn có thể gặp được dị tộc bậc này chiến đấu… sợ rằng cô nàng kia xong rồi. Nếu Pluto có thể đạt được sử dụng gia tộc này một cách hợp lý, thì tiềm lực của bọn họ… có thể rất đáng giá để bồi dưỡng a ~" Lucas cũng đã không có ngày thường cà lơ phất phơ nữa, cậu chỉ là ánh mắt lạnh nhạt, nhìn lên sân khấu hai thân ảnh Kết La và Kido thi đấu mà thôi.
" Đây là… muốn tỏ thái độ thâm dò nội tình của Pluto? Không phải đơn giản là thi đấu không, dị tộc thường bị xa lánh bởi cả yêu quái lẫn cả con người. Bọn họ, đã lựa chọn bước ra ngoài ánh sáng, xem ra bọn họ đã bị Pluto hấp dẫn… đi? Thậm chí, là có ý muốn nương nhờ Pluto che chở? Nếu lợi dụng tốt, bọn họ sẽ là một thanh kiếm sử dụng tốt vô cùng." Itachi không nói, càng có thể suy đoán ra nhiều hơn nữa, từ lúc Kido không còn che dấu thân phận của mình… thì mọi thứ đều đã có thể khác biệt hẳn ra.
" Hắn ta… không có thật thể. Đây là ý muốn cho ta thấy năng lực của hắn, ý muốn nương nhờ ta sao? Như thế, gia tộc của hắn... có thể tộc nhân cũng đã rất ít. Thậm chí, còn đang bị đe dọa đến mức diệt tộc vấn đề, nên hắn ta mới cao điệu nói về gia tộc mình lúc này, nhằm thu hút sự chú ý của ta?" Pluto ánh mắt càng độc ác hơn, Pluto có thể nhìn ra được rất nhiều thứ mà không ai có thể nghĩ đến.
Lucas, Itachi và Pluto, đều là những người thông minh.
Chính trị, Itachi chẳng lẽ là không biết? Tinh anh làng Lá, Itachi anh cũng từng là thiếu tộc trưởng tộc Uchiha… vấn đề chính trị này… anh đã từng tự bản thân mình… cảm thụ rõ ràng nhất. (Thời điểm diệt tộc)
Cả đời chìm nổi, nhìn quan sát từ lâu Lucas càng ấn tượng khắc sâu. (Nơi anh đã từng sinh sống, bị phá hủy ra sao.)
Trí tuệ nhân tạo, công thức tính toán, năng lực suy đoán… Pluto thì càng miễn bàn, nhiều hiểu biết về vấn đề này. (Ai nói, siêu máy tính trí tuệ Al, là không rành về chính trị là mười phần sai nha các Bác.)
Tất cả, đều đang quan sát đến… "hắn ta" có đáng để Pluto che chở hay không?
" Có thể những sợi tóc này làm kẻ khác rất là e ngại, nhưng đáng tiếc… tộc ta là chuyên khắc chế được mấy thứ này." Kido thân ảnh xuyên qua vô hình võng của Kết La nhẹ nhàng.
" Hình như… lửa cũng có thể đốt được tóc, phải không?" Bên vai bỗng nhiên bốc cháy lên, quần áo bên ngoài cũng bị đốt mất.
Nhưng bộ đồ bó sát không cánh tay bên trong, thì không vấn đề gì cả… vì nó chất liệu là không sợ lửa.
Ngọn lửa qua đi từ hình xăm bên vai trái, lộ ra một thân hình nhỏ gầy nhưng có các đường cong cơ bắp rõ ràng. Tóc đỏ phủ qua đôi mắt, Kido vừa áp sát đến gần Kết La, vừa ném qua Shuriken lẫn Kunai.
" Ha, không có tác dụng với ta…" Kết La thật thể đã dấu đi, không sợ Shuriken của Kido ảnh hưởng.
Ầm!!
Cái gì!!!
Có thuốc nổ bên trong...??!!
( Thời đại Chiến quốc ở Inuyasha thế giới là có đề cập đến thuốc nổ nha, Cốt Hung đã từng sử dụng qua, Cốt Nung cũng có xài một tí thuốc nổ. Nên chẳng lạ gì đây là có thuốc nổ nha, không giống Naruto thế giới là có bùa nổ, thuốc nổ Inuyasha y như thời hiện đại a.)
Thuốc nổ được giấu ở chuôi cầm Kunai.
" Bản thể của cô chắc chắn là ở gần đây thôi, nơi được bảo vệ kỹ nhất… ở đây đúng chứ?" Kido cười đến ác thú vị, kunai chỉ vào quả cầu tóc được dấu dưới nền đất sân thi đấu.
Tròng mắt Kết La đã co rút lại sợ hãi, dù chỉ trong một thoáng, nhưng Kido đã khẳng định được câu trả lời của Kết La.
Mìn cầm tay xuất ra, Kido ném vào nơi tóc tập trung nhiều nhất bên dưới nền đất.
" Không!!!!!" Tiếng Kết La hét lên thảm thiết.
Ầm ầm ầm!!!
Bị mìn tạc nổ đi một góc lớn dưới đất, quả cầu tóc bảo vệ lấy một hộp sọ đặc biệt, cũng bị tạc văng lên.
Cả người đều rách nát đến chật vật Kết La, khóe miệng có tơ máu chảy ra. Kết La chỉ cảm thấy sinh mệnh đang từng chút vơi đi…
Nàng... sắp chết sao?
" Người thắng cuộc là Kido, được bước vào vòng hai, thi bán kết tiếp theo."
Kết thúc rồi.
Kết La cười khổ, nàng cũng quá xui xẻo đi, đụng phải kẻ toàn thuộc tính đều khắc chế nàng.
Rắc ~
Cây lược… hình như lại bị gãy tiếp một cái chân lược nữa rồi thì phải.
Kết La ánh mắt một ảm đạm đi.
Người ta thường hay nói, khi gần đến lúc chết họ sẽ hồi tưởng lại toàn bộ nhân sinh (yêu sinh)… và cả những điều họ tiếc nuối nhất.
Từ khi trở thành yêu quái, Kết La chỉ biết giết người mới làm cô cảm thấy không cô đơn, khi mới đến cái thế giới này.
Là cây lược bị ô nhiễm mà trở thành yêu, Kết La (võng tóc) đã tự đặt tên cho mình cái tên Kết La (võng tóc).
Cô cũng có một chút xíu kí ức không được nguyên vẹn, của nàng tân nương xấu số kia.
Nàng ta có đôi khi đang ngẩn ngơ nhớ đến người mà nàng ta yêu. Lúc đầu gặp nhau, rồi được người đó tặng cho cây lược đỏ này. Người đó, còn thường khen nàng ta có một mái tóc dài xinh đẹp, đó là một phần thu hút nhất của nàng ta, khiến người đó thích nhất.
Người đó, sẽ có đôi lúc dùng cây lược đỏ chải tóc cho nàng ta.
Và cũng lúc đó, nàng ta... cười lên thật hạnh phúc.
Kết La không muốn giống nàng ta, mái tóc dài xinh đẹp bị cắt đi mất. Tóc ngắn hiện tại, là tiêu chí của Kết La nàng.
Nhưng, có đôi khi hình ảnh nàng ta được người mình yêu chải tóc cho… lại đánh sâu vào trong tiềm thức của Kết La nàng.
Chải tóc cho người khác, rất đặc biệt sao?
Từ đó, Kết La nàng có một sở thích mới… chải tóc cho những "chiếm lợi phẩm" của nàng. (những cái đầu người ấy mà)
Rắc rắc ~
Thân cây lược đã bắt đầu xuất hiện vết nứt nhẹ.
Cảm giác yêu một ai đó?
Thật sự rất tốt đẹp... sao?
Rắc ~
A ~ nàng chưa từng yêu ai đó… thì phải?
Một hình bóng thon dài cô đơn, che đi một con mắt, tóc trắng... khẽ lướt qua đầu óc của Kết La trong một thoáng.
Rắc rắc ~
Vết nứt lan rộng ra toàn thân cây lược đỏ.
Mà thôi, nếu trở thành người yêu của nhau.
Nếu nàng mà chết rồi, chắc người đó sẽ đau khổ lắm.
Còn may... còn may…
Chúng ta chỉ là hai kẻ xa lạ.
Cách ~
Cây lược đã vỡ nát.
Kết La bắt đầu tiêu tán thành những hạt ánh sáng… rồi tan biến đi.
Có lẽ… nàng sống trên đời này… cũng là một điều bất hạnh chăng?
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
144 chương
115 chương
72 chương
78 chương
92 chương