Noblesse Chế Tạo Con Rối Thần
Chương 104 : Kiếm Phong Xuyên
Một đám vũ khí đủ mọi kiểu dáng xuất hiện trong hư không.
Sesshoumaru hơi lùi lại, mặt ngưng trọng nhìn một đám vũ khí xuất hiện trước mặt. Trán bóng loáng, nhợt nhạt rơi một giọt mồ hôi lạnh.
Khí thế...thật mạnh.
Ánh mắt Sesshoumaru nóng cháy nhìn lại đám vũ khí muốn tái hết cả rồi. (*0*)
Shin điều ra một nhóm các chủng loại đao kiếm bay về phía Sesshoumaru.
Một đám kiếm và đao, khí thế bàng bạc rung động phát ra âm thanh hùng hồn.
Toutousai một bên mặt tái luôn rồi!!!
Từ mới đầu kiếm người rèn kiếm cho mình, không hiểu sao lại trở thành như thế này. Sesshoumaru không cấm thầm than, thế giới a...đúng là luân phiên bách chuyển.
Nhìn nhìn một đám đao kiếm bất phàm trước mặt, Sesshoumaru không vội làm ra lựa chọn. Anh quay người đi, cho Shin một ánh mắt theo tới.
“ Ta đi cùng Sesshoumaru một chút rồi quay lại sau.” Bàn giao với đám người Inuyasha một tiếng, Shin nhanh chóng chạy theo Sesshoumaru phía sau.
Hai người cách một đoạn khoảng cách, chắc chắn xung quanh không có ai. Sesshoumaru quay người lại, một lần nữa đánh giá lại đứa bé trai trước mặt anh.
Nhỏ nhoi, không quá thu hút. Nhưng nếu nhìn kĩ lại, sẽ cho người ta một ấn tượng đặc biệt khác. Vẻ ngoài kiêu ngạo, nhưng nếu nghĩ đơn giản như thế, sẽ tuyệt đối ăn mệt trên tay tên nhóc này. Đôi mắt tên này, tuyệt đối lạnh nhạt thậm chí không thể đoán được phía sau cặp mắt ấy đang nghĩ đến thứ gì.
Cảm giác như đang đánh lừa thị giác của kẻ quan sát vậy. Là sự lạnh nhạt bình tĩnh của một con cáo già ẩn núp trong một cơ thể trẻ con. Làm Sesshoumaru không cấm nhìn nhiều thêm hai mắt.
“ Sesshoumaru muốn nói gì với ta sao? Bằng không sẽ không cấm gọi ta ra ngoài a.”
Ai thua cuộc, thì sẽ là kẻ mở miệng ra nói đầu tiên. Nhưng đây lại là một cuộc trao đổi nói chuyện, không phải đàm phán làm ăn. Shin cũng hứng thú mở miệng ra trước.
“ Không sự tự hiến ân cần. Nếu không có việc nhờ vả, thì tuyệt đối sẽ không đưa đồ vật. Cho mượn kiếm và rèn kiếm hộ, ngươi muốn đạt được thứ gì từ ta?” Sesshoumaru mắt mở to, nhìn thẳng vào Shin, từng câu cắn từng chữ rõ ràng.
“ Có thể lần đầu tiên, là có việc muốn nhờ vả Sesshoumaru cậu. Nhưng khi mới gặp cậu, ta lại thay đổi chủ ý.”
Shin khóe mắt nhiễm ý cười, ánh mắt tán thưởng sự tỉnh táo của Sesshoumaru.
Không phải ai cũng có thể tỉnh táo nói chuyện, trước thứ mà mình thèm khát mà lại vẫn giữ được sự bình tĩnh như thế này.
Thông minh, bình tĩnh. Vẻ bề ngoài lãnh đạm lại che dấu một trái tim cao quí mà ấm áp. Là đánh giá rất cao của Shin dành cho Sesshoumaru.
Vẫn không xen một lời nào, Sesshoumaru biết người đứng trước mặt anh vẫn còn điều gì muốn nói.
“ Ta rất thưởng thức cậu, mới đầu có thể là do lợi ích cá nhân. Nhưng bây giờ ta lại thấy được, giá trị của cậu còn hơn cả thế nữa. Đưa than sưởi ấm trong đêm giá rét, ta muốn cho cậu mượn kiếm không phải có chuyện muốn nhờ vả. Ta cơ bản chỉ muốn cùng cậu, có thể giao cái bằng hữu mà thôi.”
Vừa dứt lời nói, Shin khẽ đưa tay ra đến một cái bắt tay.
“ Bằng hữu?? Chỉ có vậy?” Sesshoumaru vẫn mang nghi ngờ hỏi.
“ Chỉ có vậy.” Chém đinh chặt sắt nói, Shin nhiều thêm một mặt cười thật thiển.
Sesshoumaru nhìn một chút vào cái tay đang chìa ra của Shin ý hỏi rõ ràng.
“ Ở nơi ta sinh sống, bắt tay là chào hỏi và cũng là giao cái bằng hữu. Trong hợp tác, cùng bắt tay cũng có nghĩa là hợp tác vui sướng.” Shin giải thích một chút cho Sesshoumaru biết ý nghĩa của việc bắt tay.
“ Bằng hữu.” Chỉ có chút chần chờ, Sesshoumaru hơi thở nhu hòa lại, nói ra hai chữ rất nhỏ.
“ Là bằng hữu.”
Cả hai cùng nhìn nhau, đều ánh mắt tán thưởng nhìn đối phương.
Cả hai đều nhanh rút tay lại.
Đã đạt thành nhận thức chung, Sesshoumaru cũng không khách khí đánh giá nhóm vũ khí trước mặt.
Quá nhiều vũ khí ưu tú, Sesshoumaru thử hỏi chút ý kiến của Shin.
“ Năng lực của cậu thiên về độc, có thể lựa chọn thanh kiếm này chuyên về tăng lên sức tấn công diện rộng, tầm sát thương khá cao.”
“ Thanh này cũng không tệ, một chém sắc bén là phong thuộc tính. Nhanh nhẹn được tăng cho người sử dụng, có thể dùng phong, phát tán độc tố cũng là sức khống chế địch thủ bạo biểu.”
“ Ngoài ra, kiếm này có băng thuộc tính. Tấn công gây cho đối phương bị hạn chế về khá nhiều mặt từ tấn công cho đến di chuyển, có thể đóng băng một dặm đổ lại nếu áp chế một kích trước khi phóng thích kỹ năng.”
Cho dù đã phân loại ra khá nhiều, nhưng trước mặt Sesshoumaru cũng còn khoảng bảy thanh vũ khí.
Tính chất, bề ngoài hay năng lực tăng thêm đều làm Sesshoumaru yêu thích khó lựa chọn.
Đắn đo một chút, Sesshoumaru cầm lấy thanh kiếm mang phong thuộc tính.
Là loại kiếm Chokuto một lưỡi thẳng, thân kiếm mỏng nhưng thắng ở độ sắc bén. Giữa thân kiếm là những bản khắc tăng thêm thuộc tính phá kích và tốc độ ra đòn. Nếu dùng loại kiếm này, chiêu kiếm chú trọng tốc độ đâm và yêu cầu có kĩ thuật chém đặc biệt.
Nhất kích tất sát.
Lần đầu tiên tiếp xúc kiếm này, Sesshoumaru có thể ngửi thấy mùi máu tươi thoáng qua trong không khí. Thân kiếm rung động phát ra âm rung tầng suất kéo dài, mạnh mẽ.
Như đạt được sự tán thành từ thanh kiếm, Sesshoumaru nhẹ vung kiếm xung quanh.
Mặt đất mắt thường không nhìn thấy được từng vết chém sâu xuất hiện. Trên thân cây, xuất hiện những vết chém nhỏ.
Đặc biệt là gió, Sesshoumaru cảm nhận được rất rõ tâm điểm hướng gió. Và có thể điều khiển được chúng.
Tuy chỉ trong chốc lát, nhưng thanh kiếm này Sesshoumaru cực kỳ yêu thích nó.
Nó không có sự công phá, bộc phát hay tính sát thương mạnh. Nhưng nó có sự xuyên phá lại gây sát thương vô hình là đòn sát thủ cực mạnh. Quan trọng là tốc độ, thanh kiếm này có sự ban phúc chuyên về tốc độ của người sử dụng nó, là điều mà Sesshoumaru ưa thích.
Hai mắt vui vẻ nhìn lên thanh kiếm, Sesshoumaru thở ra nhẹ nhàng.
Thật là một thanh kiếm tốt.
Phải trả lại nó sau này, là một điều đáng tiếc.
“ Cậu nên dành thêm thời gian để tìm hiểu về nó. Với sức mạnh hiện tại của cậu, cậu vẫn chưa thể phát huy ra 50% sức mạnh thật sự của thanh kiếm này.” Shin đưa ra ý kiến cho Sesshoumaru, nên nhiều giao lưu với kiếm của mình.
“ Thanh kiếm này có tên chứ?”
“ Có nha. Mỗi thanh kiếm ta làm ra điều có tên riêng của nó….nó tên là Phong Xuyên kiếm.”
“ Phong Xuyên!! Một cái tên hay…cảm ơn.”
Yêu thích toát ra từ mắt, Sesshoumaru hai cái chữ cuối phát ra rất nhỏ gần như khó nghe thấy được, nhưng với người như Shin thì không khó nghe được hai chữ đó.
“ Không có gì.”
Trở lại với đám Inuyasha, nhóm người hoàn toàn phòng bị lên khi Sesshoumaru và Shin quay trở về.
“ Jaken đi thôi.”
Mục đích đã đạt thành phần nào, Sesshoumaru cũng không dây dưa với đám Inuyasha mà nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
“ Shin ngươi bất công, ta cũng muốn có vũ khí mới!!!” Inuyasha chờ cho Sesshoumaru đi mất, lon ton chạy tới bên Shin kêu khóc đòi vũ khí mới.
“ Ấy người trẻ tuổi, mấy cái vũ khí kia là ngươi làm à??? He he he, cho ta vài thanh nghiên cứu được hông??” Toutousai cũng không lạc hậu, tí ta tí rỡn giơ tay đòi...kiếm.
Một yêu cầu nối tiếp một yêu cầu càng trở nên quá phận, Shin coi như không quen biết hai tên ngốc này.
“ Nhưng hình như Sesshoumaru cũng có kiếm rồi mà, sao lại cần thêm nữa?” Kagome lại tương đối thắc mắc một chuyện khác.
“ Vì thanh Thiên Sinh Nha của Sesshoumaru, không dùng để tấn công. Nó cũng chém không được ai à.” Shin nhìn về phía Toutousai cười, chớp chớp mắt nói.
“ Kiếm chém không được!!!” Đám Inuyasha cùng cứng lưỡi há to mồm.
“ Ra thế, hèm chi Sesshoumaru muốn tìm một thanh kiếm mới. Với tính cách của hắn, thanh kiếm không thể tấn công thì làm ăn được gì.” Inuyasha xoa xoa cằm gật gù nói.
“ Đúng vậy, nhưng Thiên Sinh Nha lại là một thanh kiếm cứu người. Người có tấm lòng nhân hậu, một kiếm vung lên lại có thể cứu được hàng trăm sinh mạng a.” Toutousai thở dài nói.
“ Đúng rồi ông Toutousai, Inuyasha đã có thể sử dụng được tuyệt chiêu Phong Thương của Thiết Toái Nha rồi. Phiền ông mài lại thanh Thiết Toái Nha dùm Inuyasha chút xíu đi.” Shin uống lên ngụm nước nói.
“ Sao cậu không tự mài kiếm cho Inuyasha, mà phải nhờ ta? Từ từ, hình như cậu vừa nói...Thằng nhóc này lại có thể sử dụng được kĩ năng Phong Thương của Thiết Toái Nha?” Miệng có thể nhét vừa quả trứng gà Toutousai lắp bắp.
“ Ta cũng muốn mài kiếm cho tên này lắm, nhưng hiện tại...ta mà chạm vô Thiết Toái Nha là nó báo hỏng mất…” Shin buồn buồn lẩm bẩm nói khẽ.
“ Hi hi, Inuyasha ngày nào cũng bị Shin hành hạ một trận. Thậm chí còn bị bắt bịt mắt lại chiến đấu, kết quả hầu hết toàn là bị đánh nằm bẹp trên đất, rồi ngày hôm sau tiếp tục bị tấu một đốn đến hoài nghi nhân sinh không.” Một bên hòa thượng Miroku cười khúc khích, không chút do dự kể ra lịch sử đen tối của Inuyasha.
Trừng mắt nhìn Miroku, Inuyasha lơ đãng ngó qua Shin...không cấm cách xa một đoạn với tên ôn thần này.
-----
“ Phong Thương!!”
Hét lên một tiếng Inuyasha thi triển tuyệt kỹ Phong Thương cho Toutousai xem xét.
Đầu tiên tụ hợp yêu khí của mình vào thanh đao, Inuyasha sẽ tạo ra những đợt sóng qua lỗ hổng của gió. Tuyệt chiêu này làm cho Inuyasha thấy được lỗ hổng của gió và cảm nhận được nó mà tạo thành đợt sóng phá hoại cực mạnh.
“ Cũng không quá tệ, bước đầu cơ sở tụ tập yêu khí khá ổn định. Như vậy sẽ gây sát thương trong tầm mà ngươi muốn khống chế.” Toutousai vuốt râu, rung đùi tán thưởng.
“ Ha ha ha, không có gì. Ai biểu ta là thiên tài cơ chứ!! Nga Ha ha ha.” Inuyasha toe toét cười thấy hết đám răng sáng bóng, lóe mù mắt đám người Kagome. (^0^)
“ A phi!!” x3
Đám Kagome khinh bỉ, phun tào Inuyasha.
Hình như tên nào đó, ngày nào cũng nằm úp sấp trên đất lại mặt mũi bầm giập ấy nhỉ??
Shin một bên buồn cười nhìn một đám người lẫn nhau cho nhau hành hung Inuyasha một đốn.
Bỗng nhiên như cảm ứng được chuyện gì, Shin ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía một hướng.
“ Sao vậy Shin?” Sango để ý Shin ánh mắt là lạ hỏi.
“ A, không có gì...chắc là nhìn nhầm rồi.” Shin vẫn nhìn về phía hướng đó lắc lắc đầu, ánh mắt hơi nheo lại nghi hoặc.
Làm sao có thể là người đó có thể xuất hiện tại đây cơ chứ.
Không thể nào đâu.
Truyện khác cùng thể loại
815 chương
12 chương
13 chương
12 chương
1 chương
29 chương
72 chương