Nợ Tình
Chương 6 : Tìm lấy Hơi Ấm
Kha Nhi lúc này tay và chân được thả tự do, mái tóc rối bù dán vào khuôn mặt lấm lem, bên một phần má sưng đỏ, áo quần rách nát cũng may có áo khoác của Tưởng An che lại...
Cô co ro trong một góc xe, hai tay ôm lấy trước ngực..Tưởng An nhìn qua kính có chút thương xót lại liếc mắt qua Lăng Siêu..
Từ lúc lên xe Lăng Siêu không nói gì, dựa vào thành ghế mắt nhắm lại như đang ngủ..Bóng tối sáng thay phiên nhau chập chờn nhìn anh càng trầm lặng thâm sâu đến khó lường.
Từ việc Lăng Siêu muốn đem cô gái kia đi.Tưởng An đã có chút khó hiểu..
Anh ta theo Lăng Siêu hơn mười năm, từ lúc Lăng Siêu còn là người của Ban hội ở Nhật Bản.Dưới Bố Già, Lăng Siêu là người đứng đầu nắm trong tay mọi uy quyền sát phạt.
Anh lạnh lùng tàn nhẫn ra sao không cần nói ai cũng rõ..
Thế lực Lăng Siêu vô cùng mạnh, Bố Già lúc về hưu ông điều đặt tâm tư cho anh.Tâm nguyện muốn anh lên nắm chủ chốt.
Bất ngờ thay Lăng Siêu lại xin rút khỏi Bang Hội.Anh muốn trở về cuộc sống bình thường, sống cuộc sống của chính mình, làm điều mình thích, hưởng lấy tự do của bản thân.
Bố Già đã từng cứu anh một mạng xem như mười mấy năm qua anh đã đổ mồ hôi xương máu, cũng cố thế lực phát triển biết bao là quán bar, sòng bài, các bến tàu...
Đem lại những khoản kếch xù không đếm xuể cho ông.
Đến lúc anh muốn ra đi, được sống cho chính mình.Bố Già cũng đành ngậm ngùi chấp nhận.Lúc Ông lui về ở ẩn đành chia thế lực cho hai người đàn em của Lăng Siêu.
Quách Long và A Tứ.
Nếu A Tứ là người chính trực nóng tính và là một người trung thành với Lăng Siêu dù bây giờ anh có ra khỏi hội nhưng A Tứ và các anh em luôn tôn sùng và kính nể Lăng Siêu hết mực.
Ngược lại Quách Long là tên nham hiểm,tham lam vô cùng.Thế Lực Quách Long không bằng A Tứ.Hắn chỉ cai quản một số sòng bạc và quán bar tại CampuChia..
Địa Bàn không thể so sánh với thế giới ngầm của A Tứ ở Nhật Bản..
Ở Lăng Siêu con người anh luôn toát lên quyền lực mạnh mẽ.Rút khỏi ban hội chưa được năm năm, vừa chuyển qua kinh doanh nhà hàng và khách sạn.Mà anh đã đạt được thành tựu đáng ngưỡng mộ.Do có thể anh đã vốn giỏi kinh doanh từ khi còn ở bang hội..
Các anh em trong hội của A Tứ luôn hay nói đùa với nhau.Số tài sản anh có khi còn ở Nhật Bản.Chỉ cần cưỡi ngựa xem hoa hưởng thú lạc của cuộc đời.Sao phải làm lụng chi cho vất vả mệt óc..
Nhưng sau thời gian dài bọn họ lại ước được đi theo anh để học hỏi.Rời xa bang hội Lăng Siêu chỉ đem theo một người đó là Tưởng An.Khiến nhiều người thất vọng..
Đừng tưởng bây giờ anh rời xa bang hội thế lực sẽ trở nên suy yếu.Chưa nói đến A Tứ luôn âm thầm sau lưng anh.Còn thế lực anh tự gầy dựng riêng cho mình..Bây giờ anh đã trở thành ông chủ lớn, quan hệ với chính phủ các nước là điều tất nhiên..
Mỗi khi răn dạy anh em bố già điều đem Lăng Siêu ra làm gương...
Nói về tên Quách Long dạo rằng đây có nhiều thông tin hắn làm chuyện phi pháp.
A Tứ với hắn như nước với lửa.Bố Già đành gọi điện nhờ Lăng Siêu lên tiếng.Xem như lời nhắc nhở, nếu hắn không nghe thì chỉ con xét theo luật của bang hội mà xử lý, tiếc là chưa có bằng chứng rõ ràng..
Lần này cô gái mà họ đem về là bằng chứng xác thật nhưng Lăng Siêu lại cắt đi suy nghĩ đó..Khiến cho Tưởng An có chút khó hiểu..
Xe chạy vào một khu nhà biệt thự gần hồ nước lớn.
Kha Nhi lúc này đã thiếp đi.Lăng Siêu đưa mắt nhìn khuôn mặt non nớt tái nhợt của cô.Tưởng An mở cửa đứng chờ chỉ thấy Lăng Siêu chăm chú nhìn Kha Nhi.Qua một lúc thấy anh dịch người.Ôm lấy Kha Nhi xuống xe .
-" Gọi bác sĩ đến phòng tôi"
-" Vâng.."
Tưởng An nhìn theo vóc dáng lạnh lùng cao ngất của Lăng Siêu đi phía trước.Cũng không suy nghĩ gì nhìu liền tìm cách liên hệ bác sĩ..
Lăng Siêu mạnh mẽ tiến về cầu thang, mi mắt cụp xuống nhìn người trong lòng, cô rất nhẹ thân thể vô cùng mềm mại như bông.
Muốn mạnh tay cũng không nỡ..
Nhớ lại đôi mắt hoảng hốt vẻ bất lực yếu đuối của cô khi ở chỗ Quách Long.Lúc đó cô dùng ánh mắt trong vắt đẹp đến mê hồn của mình, đặt kỳ vọng vào anh.Sự tuyệt vọng khi bị kéo vào căn phòng khác.Khuôn mặt đẫm nước mắt như liễu rũ dưới màn mưa..
Khiến anh cầm lòng muốn làm ngơ cũng khó..Chỉ cần nhìn sơ anh có thể đón ra cô gái này là con nhà khá giả, nhìn bàn tay ngoan ngoãn đặt trước ngực anh non mềm trơn bóng..Khuôn mặt tuy vây bẩn vẫn xinh đẹp đến kiều diễm.Nhất là đôi mắt long lanh ấy, anh chưa bao giờ gặp người con gái nào có đôi mắt đẹp đến vậy..
Thật lòng mà nói lúc xuống xe anh chỉ muốn vứt bỏ cô cho Tưởng An muốn làm gì thì làm..Khi dưới ánh đèn đường, anh thấy sắc mặt cô tái nhợt, không đành lòng muốn sờ xem sao..Không ngờ cô nhóc này lại nóng đến kinh hồn.Dĩ nhiên cô đã bị sốt, chắc chắn cô gái nhóc này chưa từng trãi qua cực khổ bao giờ..
Đặt cô lên giường mình, kéo chăn lại.Lăng Siêu xoay người bấm điện thoại..
-" Gọi thêm hộ tá.Còn nữa mua vài bộ quần áo của phụ nữ "
Ném điện thoại lên sopha.Anh đi đến quầy rượu rót một ly rượu, bước đến bên cửa sổ nhìn cảnh về đêm, ly rượu đỏ hòa vào đèn đường mờ ảo.....
-" Mẹ...mẹ...mẹ ơi..hức..."
Tiếng Kha Nhi nức nở, đánh thức sự im lặng của căn phòng.
Lăng Siêu đưa mắt nhìn cô gái trên giường, chân mày cô cau chặt, hai tay víu lấy chăn, cái miệng nhỏ nhắn có chút khô khốc lẫm bẫm..
Giọt nước mắt lặng lẽ rơi bên khóe mi..
Dường như cô rất khó chịu..
Trầm ngâm giây lát, anh sải bước chân tiến đến chiếc giường.
Đặt mu bàn tay lên trán cô, nhiệt độ làm mài anh càng nhíu chặt..
-" Mẹ..mẹ ơi.."
Giọng nỉ non nhu thuận yếu ớt vô cùng đáng thương, khuôn mặt vì sốt trở nên đỏ bừng..
Bàn tay Lăng Siêu từ từ dời xuống mặt cô vuốt nhẹ..Da thịt trơn bóng mềm mại như lụa, cảm giác vô cùng dễ chịu như cảm nhận hơi ấm, Kha Nhi dụi dụi mặt mình vào tay anh như con mèo nhỏ làm nũng với chủ...
Làn môi mỏng Lăng Siêu nhếch nhẹ..
Kha Nhi như chưa thấy đủ cô quơ quàng níu lấy tay anh nắm chặt trong bàn tay bé nhỏ của mình thều thào..
-" Mẹ..mẹ..."
Hai sự đối lập rõ ràng, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt bàn tay to lớn của anh tạo nên hai màu da, trắng đen rõ ràng.Một yếu ớt cần sự che chở, một mạnh mẽ cường thế đầy áp bức..
Anh cứ thế ngồi yên để cho cô nắm tay mình..
Đến khi cửa phòng gõ nhẹ..Tưởng An xách một túi đồ lớn, cùng bác sĩ và hộ tá đi theo sau..
-" Anh Siêu.Bác sĩ đến rồi.."
Tưởng An nhìn Kha Nhi đang nắm tay Lăng Siêu, ánh mắt anh ta lóe lên rồi chấn tỉnh rất nhanh..
Lăng Siêu gật đầu nhưng không có ý đứng dậy..
Bác sĩ hiểu ý, tuy không biết anh là ai.
Nhưng vẻ ngoài nổi bật, sắc mặt âm trầm của anh..Ông ta liền hiểu người đàn ông này không hề tầm thường..
Sau khi khám cho Kha Nhi..Vì sức khỏe Kha nhi khá yếu nên phải truyền nước cho cô mau lợi sức..
-" Tôi đã truyền nước cho cô ấy.Do sức khỏe suy yếu, cộng thêm sốt nên cô ấy mới hôn mê..Tôi mới vừa chích thuốc ngày mai sẽ tốt thôi.."
Lăng Siêu quay mặt nhìn cô hộ tá..
-" Cô vệ sinh thay quần áo cho cô ấy đi.."
Cô gái hộ tá gật đầu nhanh chóng làm chuyện của mình..
Lăng Siêu nhẹ nhàng nắm bàn tay Kha Nhi gỡ ra khỏi tay mình..Rồi đứng dậy đi ra ngoài...
Tưởng An cũng đi theo sau, anh ta bước đến nhìn Lăng Siêu ngồi trên ghế đang hút thuốc..
-" Anh Siêu có cần em điều tra thông tin về cô ấy không?"
Anh ngả người ra sau dựa vào thành ghế, ngón cái xoa nhẹ ngon trỏ đây là thói quen của Lăng Siêu khi anh suy nghĩ về điều gì đó..Qua một lúc anh mới ngẩng đầu..
-" Ngoài thông tin.Tôi cần biết rõ vì sao Quách Long có được cô ấy."
-" Anh Siêu, anh muốn giúp A Tứ.."
Lăng Siêu thả làn khói trắng, nhẹ lắc đầu..
-" Cậu sai rồi.Tôi chỉ đang tự giúp bản thân mình thôi.Quách Long bây giờ như chó điên đang phát dại.Không biết khi nào nó sẽ cắn chúng ta."
Nên chuyện này anh không nhập cuộc không được, giúp ai cũng được, xem như ai gây nghiệp phải trả giá...
Tưởng An liền gật đầu xem như đã hiểu.Cô gái bên căn phòng kia có thể xem là bằng chứng giúp A Tứ loại trừ Quách Long.Nhưng xem thái độ, Lăng Siêu không có ý đưa cô gái nhỏ kia nhập cuộc vào chiến tranh của bang hội.
Tưởng An cũng không quan tâm vì sao Lăng Siêu muốn bảo vệ cô gái kia.
Thật ra nếu suy nghĩ kĩ một chút, nếu đưa cô ta ra chưa chắc đó là bằng chứng xác đáng.Với một người mưu mô như Quách Long.Hắn cũng sẽ có cách chạy tội nhanh chóng.
Từ xưa giờ Lăng Siêu dù làm việc gì, nếu không nắm chặt được kết quả anh sẽ không làm.
Nên dù Lăng Siêu quyết định như thế nào.Tưởng An điều nghe theo và tín nhiệm tuyệt đối.
Lăng Siêu đưa mắt nhìn căn phòng đang đóng kính trầm tư không nói gì nữa..
Đề nghị hãy là bạn đọc văn mình.Vào đọc thì vote.Ko copy, edit dùm ơnnnnnn.
Truyện khác cùng thể loại
146 chương
27 chương
38 chương
252 chương
42 chương
45 chương
10 chương
22 chương