"Trong nhà cậu không còn người nào khác à?" Diệp Minh Xuyên buông bát sứ Thanh Hoa trong tay xuống, nhìn Đường Dật, hỏi. "Không." "Thật không?" Diệp Minh Xuyên cúi đầu, nửa ngày cũng không nói thêm gì khác, hôm nay hắn đưa Đường Dật về nhà, tuy không thể nói là đã dự mưu từ lâu, nhưng quả thực tồn tại mục đích khác. Đoạn thời gian trước, trợ lý Tiểu Tào từng nói với hắn địa chỉ IP lần cuối Không về đăng nhập là tại nhà Đường Dật. Nhưng giờ Đường Dật lại nói trong nhà y không còn ai khác, Diệp Minh Xuyên trầm mặc giây lát, lại nhịn không được hỏi một câu, "Từ trước đến giờ đều chỉ có một mình cậu ở đây à?" Từ lúc Diệp Minh Xuyên hỏi câu đầu tiên, Đường Dật đã cảm thấy có vấn đề, dù sao hai người họ cũng từng ở chung với nhau một thời gian dài, cho dù Diệp Minh Xuyên đã không còn nhớ gì hết, nhưng một vài thói quen từ hồi còn sống chung với Diệp An vẫn chưa từng thay đổi. Đường Dật vươn tay cầm bát sứ Thanh Hoa trước mặt Diệp Minh Xuyên lên, nhếch miệng đáp, "Diệp ảnh đế hỏi như vậy là muốn biết cái gì? Không bằng cứ hỏi thẳng ra đi?" Diệp Minh Xuyên cứng người, trong lòng hơi xấu hổ, nhưng ngoài mặt lại không biểu hiện gì, chỉ lắc lắc đầu, nói, "Không có gì, chỉ tiện miệng hỏi một chút thôi." Đường Dật tuy không tin câu trả lời của Diệp Minh Xuyên, nhưng cũng không tiếp tục truy vấn. Nếu Diệp Minh Xuyên thản nhiên hỏi thẳng ra miệng vấn đề mình muốn biết, thì y hơn phân nửa sẽ trả lời hắn. Nhưng nếu Diệp Minh Xuyên không muốn cho y biết, thì y cũng chẳng hứng thú tìm hiểu. Diệp Minh Xuyên cũng biết hôm nay sẽ không hỏi ra được gì từ chỗ Đường Dật, chỉ đành ngóng trông trợ lý Tiểu Tào mau mau điều tra ra thân phận thực sự của Không về. Hắn đợi bộ "Luồng gió ấm" này đã lâu lắm rồi, quyển sách này có ý nghĩa quá quan trọng với hắn, ngày hắn nhập thế vừa vặn là ngày "Luồng gió ấm" bắt đầu đăng tải, mà bên trong "Luồng gió ấm" còn ngầm ẩn chứa rất nhiều hướng dẫn sinh tồn ở thế giới này dành cho hắn. Có lẽ duyên phận chính là như vậy, cho dù Diệp An đã không còn ở bên cạnh Diệp Minh Xuyên nữa, nhưng vẫn có thể giống như trước đây, từng bước dẫn dắt hắn trưởng thành. Đáng tiếc, đến cuối cùng hắn trưởng thành rồi, lại yêu một người khác. Phải chăng đây là ý trời. Diệp Minh Xuyên đứng lên, hắn cao hơn Đường Dật nửa cái đầu, lúc này hơi cúi nhìn Đường Dật, nói với y, "Tôi phải đi đây, cảm ơn cháo đậu đỏ của cậu, nghỉ ngơi cẩn thận, đừng để bị cảm." Đường Dật cảm thấy Diệp Minh Xuyên có hơi dài dòng, nhưng cũng chỉ gật đầu, tỏ ý đã biết. Đường Dật tiễn Diệp Minh Xuyên tới cửa, vốn y định tiễn hắn đến cửa tiểu khu, nhưng đi đến cửa Diệp Minh Xuyên đã cười khuyên Đường Dật quay vào. Hắn nói, "Cậu mà tiễn tôi đến cửa tiểu khu thật thì lúc cậu quay về tôi sẽ lại không yên tâm, có khi sẽ lại muốn đưa cậu về, cứ thế tối nay cả hai chúng ta ai cũng đừng mong ngủ." Đường Dật đương nhiên biết lời này của Diệp Minh Xuyên chỉ là vui đùa thôi, quan hệ của hai người họ còn chưa thân mật đến trình độ ấy, nhưng nếu Diệp Minh Xuyên đã không cần tiễn, y cũng thuận theo dừng ở cửa, nhìn theo bóng dáng hắn khuất dần trong màn mưa tầm tã. Diệp Minh Xuyên che một cái ô màu đen bước đi trong mưa, bóng hắn dưới ánh đèn đường mờ nhạt tựa như kéo dài vô tận. Hắn đi không nhanh, vẫn luôn cúi đầu, như đang tự hỏi gì đó. Thẳng đến cửa tiểu khu, Diệp Minh Xuyên thu ô lại, bước lên xe mới nhẹ nhàng thở phào một hơi, nhìn vô lăng trong tay, trầm mặc thất thần. Hắn vốn tưởng rằng lời mình vừa nói với Đường Dật chẳng qua chỉ là mấy câu khách sáo thông thường, nhưng bây giờ ngẫm lại, nếu Đường Dật tiễn hắn tới cửa tiểu khu, có lẽ hắn thật sự sẽ không yên tâm, sẽ muốn đưa y về. Này thật không giống hắn chút nào, Diệp Minh Xuyên nhất thời nửa khắc cũng nghĩ không ra vì sao mình lại đối đãi khác biệt với Đường Dật như thế, bất quá nếu nghĩ không ra thì không nghĩ nữa là được, dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn tới hắn, có khi hắn chỉ nhất thời mềm lòng, động lòng trắc ẩn thôi. - ---- Chu Dao biết Đường Dật quay xong hết các cảnh trong "Từ kính" sớm hơn dự kiến thì có vẻ đặc biệt cao hứng, cô rất không yên tâm để Đường Dật ở trong đoàn phim "Từ kính", trước chưa nói đến Diệp Minh Xuyên vốn không để Đường Dật vào mắt, còn có một Diệp An không khác gì quả bom hẹn giờ, không biết khi nào phát nổ nữa. Như bây giờ, Chu Dao rốt cuộc cũng có thể yên lòng. Vừa lúc diễn viên được chọn vào vai nam thứ ba bên chỗ Phùng đạo gặp chút vấn đề, cô có thể mang Đường Dật qua thử một lần. Đường Dật cũng không ngờ mình lại nhận được việc mới nhanh như vậy, y còn tưởng mình đắc tội Diệp An xong sẽ phải nghỉ ngơi một thời gian dài chứ. Dù gì tổng giám đốc Đình Vũ cũng là hậu trường mạnh nhất của Diệp An mà. Phùng đạo tên gọi Phùng Chính Luân, nổi tiếng nhờ quay các thể loại phim kịch tình cẩu huyết, tác phẩm tiêu biểu có thể kể đến như "Đêm qua ai đứng trước cửa sổ nhà em", "Xưa đúng nay sai", "Tình yêu không sắp đặt", đủ loại tình tiết cẩu huyết ngược tâm đang lưu hành. Tuy nói thể loại phim này trên các diễn đàn cho điểm không cao, nhưng cố tình người cầm điều khiển chọn kênh lại không phải cái đám cho điểm trên mấy diễn đàn kia, ratings phim truyền hình của Phùng đạo trước giờ đều một mảnh bạo hồng*, chưa từng có thời điểm xuống thấp. *ý chỉ phim hot, ratings cao Mà giờ Phùng đạo đang muốn quay một bộ phim chiếu mạng khoảng mười hai, mười ba tập, không yêu cầu diễn viên phải nổi tiếng, cũng không yêu cầu kỹ xảo diễn xuất phải quá tốt, chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là giá trị nhan sắc phải cao. Lúc bấy giờ phim chiếu mạng còn chưa quá thịnh hành, phần lớn minh tinh có chút danh khí đều khinh thường đóng thể loại phim này, mà diễn viên vốn được chọn vào vai nam thứ ba của bộ phim này cũng vì có được tài nguyên tốt hơn nên trước khi khởi động máy một ngày mới rút khỏi đoàn. Nghe nói Phùng đạo lúc ấy tức đến mức thiếu chút nữa ném thẳng kịch bản vào giữa mặt diễn viên đóng nam thứ ba, cuối cùng đối phương vẫn thanh toán tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rồi đi. Bất quá con đường của vị diễn viên này ngày sau chắc sẽ rất khó đi, trừ phi được nhân vật lớn nào che chở. Lúc cậu ta lựa chọn rời khỏi đoàn chỉ suy xét đến tài nguyên sắp tới tay, mà không hề nghĩ qua Phùng đạo lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy, nhân mạch tích lũy được nhất định hơn xa những gì cậu ta có thể tưởng tượng, bây giờ cậu ta đắc tội Phùng đạo khác gì tự nâng độ khó cho con đường phát triển sau này từ cấp thường lên cấp khó chứ. Nhưng có khi người ta lại thích khiêu chiến với những thứ có độ khó cao thì sao! Phùng đạo đối với Đường Dật đến thử vai hết sức hài lòng, vốn chỉ muốn tìm một người ưa nhìn chút thôi, kết quả chọn được một người có cả vẻ ngoài lẫn kỹ năng diễn xuất, Phùng đạo đương nhiên cao hứng rồi. Phùng đạo đưa kịch bản cho Đường Dật, nói với y ngày mai khởi động máy, kêu y chuẩn bị cẩn thận. Bộ phim chiếu mạng này có tên "Gió nam thổi đến phương nào", tuy tên gọi nghe có vẻ rất nghệ thuật, nhưng nội dung vừa đơn giản lại thô bạo, kết hợp đầy đủ các tình tiết cẩu huyết thịnh hành, nam chính, nam thứ hai, nam thứ ba, nhân vật phản diện tùy cơ tổ hợp, thời khắc bán hủ, nữ chính bàn tay vàng, gặp ma giết ma, gặp phật giết phật, thiên hạ vô địch. Đường Dật xem xong kịch bản trong tay, xoa xoa trán, bỗng có chút hối hận vì đã nhận bộ "Gió nam thổi đến phương nào" này..