Nô Thê Muốn Xoay Người
Chương 122 : Tâm động xốn xang (ba)
Mẹ nó ngươi mới là heo! Mẹ nó cả nhà ngươi mới là heo! Tổ tông mười tám đời nhà ngươi đều là heo!
La Chu không nói được một lời chỉ trừng trừng mắt nhìn Thích Ca Thát Tu, trong lòng thì hung hăng ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời nhà hắn. Cánh môi mím thật chặt, nước mắt nóng hổi cuối cùng cũng tràn ra từ hốc mắt, từng viên trong suốt giống như những hạt trân châu thủy tinh tinh thuần.
Từ ngày hôm qua nàng nằm úp sấp trong lòng mãnh thú khóc lớn một hồi, hưởng thụ sự đối đãi ôn nhu hiếm thấy của hắn, cho dù ở sâu trong nội tâm không ngừng chính mình ân cần dạy bảo, luôn tự nhủ phải cảnh giác nhưng nó vẫn dần mỏng đi. Nàng là kẻ đến cả có cha mẹ cũng như không có, nàng côđộc thật vất vả gặp được gia đình Trát Tây Lãng Thố, mới trải qua thời gian nửa năm ấm áp, rồi lại bị bắt đi, bị làm nhục trở thành nô lệ đê tiện. Nàng chỉ muốn tìm một nơi xinh đẹp ấm áp, không cần phải tìm người mà nàng thật thích, chỉ cầu được ở cùng một nam nhân bình thường kiên định mà sống qua ngày. Nhưng tựa hồ giấc mộng nho nhỏ đó càng ngày càng cách xa. Nhìn giấc mộng đã bay xa, trong lòng bỗng nhiên bỗng nhiên trở nên mơ hồ, nó như biến thành mạng nhện dính chặt không tha, toàn sựmệt mỏi cùng cô tịch tràn đầy trong lòng. Mỗi khi gặp tình cảnh đó, nàng sẽ lựa chọn đi ngủ, ngủ cho đến khi trời muốn tối đen kịt mới tỉnh, lúc đó mông lung trong lòng cũng không còn thấy tăm hơi. Rốt cuộc là không thấy nữa hay vẫn là hòa tan thành nước thấm vào trong tim, nàng cũng không muốn miệt mài theo đuổi nó làm gì chỉ cần biết lấy lại tinh thần là được rồi.
Thích Ca Thát Tu ôn nhu giống như một cái động cắn nuốt hết thảy hắc ám, làm cho nàng sợ hãi khôngthôi, làm cho nàng vội vàng muốn bỏ chạy. Nhưng là trải qua hơn một tháng bị tra tấn làm nhục, hắn tỏ thái độ thích thú còn từng nhiều lần giúp đỡ nàng, mọi khi nàng đã quen nhìn thấy hắn khủng bố, hắncầm thú, giờ lại lộ ra biểu tình ôn nhu thế này đối với nàng mà nói giống như loại thuốc phiện yêu kiều hoa mỹ vậy. Biết rõ một khi mê đắm chính là kịch độc vạn kiếp bất phục, nhưng vẫn là nhịn khôngmuốn xa rời dù chỉ một chút. Nàng nói với chính mình rằng chỉ cần hưởng thụ một chút ôn nhu nhưng mà nội tâm của nàng cũng biết nó giống như lần đầu tiếp xúc với thuốc phiện vậy. một lần sẽ có lần hai và cuối cùng sa vào nó không bao giwof thoát ra được nữa.
Nàng mâu thuẫn, rối rắm, do dự, khủng hoảng, sợ hãi, cuối cùng lại không cản được bản năng khát cầu từ sâu bên trong linh hồn mình, không thể hoàn toàn kháng cự sự ôn nhu của mãnh thú.
Cánh môi non mềm kiên cường mím môi, nội tâm heo nhỏ tức giận cùng ủy khuất, rối rắm cùng giãy dụa, không yên cùng e ngại, toàn bộ đều lộ ra trên đôi mắt tròn to long lánh của nàng. Nàng giống mộtcon thú nhỏ bé hoảng sợ, đối mặt với sự thân mật ôn nhu thì sâu trong đáy lòng có khát vọng muốn tới gần nhưng vì sợ bị tổn thượng mà trù trừ không bước tới.
Thích Ca Thát Tu không một chút tiếng động cười nhẽ, duỗi ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt của nàng. Những giọt nước mắt trong suốt mất đi nhiệt độ làm ướt ngón tay hắn, làm cho của tâm của hắnnổi có chút ê ẩm đau đớn. Cũng không quá mạnh mẽ mà giống như sợi tơ tinh tế chầm chậm tiến vào trái tim hắn. Thanh âm thô mãng trầm thấp không tự chủ được mềm mại như nước: “Heo nhỏ, đừng khóc.” hắn duỗi cánh tay ôm cả người cả đệm chăn từ trên giường ôm lấy. Hôn hai gò má ướt đẫm của nàng cam đoan nói: “Khi dễ nàng là ta không đúng, ta xin lỗi. Sau này chỉ cần nàng ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ không khi dễ nàng nữa.” Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, hắn hướng một nữ nhân mà thực sự xin lỗi, hắn muốn loại trừ sợ hãi của nàng đối với hắn, làm cho nàng không còn sợ hãi hắn nữa. So với việc nàng ở trong lòng hắn khóc rống, hắn càng thích nàng trong lòng hắn làm càn cười đùa, tùy hứng làm nũng. Bất quá, hắn sẽ không nói cho heo nhỏ biết, hắn cảm thấy chính mình đã làm được chuyện rất tốt đó chính là bắt được nàng, cũng tự tay hạ nô ấn lên nàng.
La Chu trừng lớn hai mắt đẫm lệ đầy sương mù, lộ ra bộ dáng ngây ngốc không thể tưởng tượng nổi. Nàng biết mãnh thú thích nàng, cũng không nghĩ tới hắn thích nàng đến mức khác thường như thế này. Từ cử chỉ ôn nhu, ngôn ngữ ôn hòa, đến trìu mến thâm tình là một chuyện, hướng một nữ nô đê tiện xin lỗi lại là chuyện khác a. Từ hiểu biết của nàng về tính nết mãnh thú mà nói, hắn mà hướng nữ nô mở miệng xin lỗi không khác nói nhảm là mấy. Nhưng mà sự thật lại xảy ra trước mắt mình, chân thậtđến đáng tin. thật không khoa học! Này… Này hiện tượng cực kỳ không khoa học a!
“Vui mừng đến choáng luổn rồi sao?” Thích Ca Thát Tu vô cùng thân thiết dùng cái trán cọ cọ cái trán của nàng, đôi mày ma mị, giọng nói thản nhiên thản nhiên, “Heo nhỏ đừng quên nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời, ta mới không khi dễ nàng nha.” hắn ôm nàng tiến vào bên cạnh phòng tắm của tẩm cung.
Cung nô sớm đem nước ấm ôn tuyền pha cùng với hỗn hợp trà xanh nấu cùng sữa đổ đầy mộc thùng ngâm mình, giờ phút này bọn họ đang quấy nước trong thùng như quấy nước thuốc, màu nước trắng bạc dần dần biến thành màu nâu. Mùi hương của trà xanh thoang thoảng vị ngọt cùng vị thuốc bốc lên theo hơi nước nóng tràn ngập từng góc trong phòng tắm. không chịu bị khi dễ làm nhục liền là muốn ngoan ngoãn nghe lời.
Cầm thú Vương nói như vậy, mãnh thú cũng nói như vậy, này hai nam nhân không hổ là cầm thú, súc vật. La Chu ủy khuất, kinh hãi khủng hoảng chậm rãi bình tĩnh lại, dùng sức lau đi nước mắt, lặng yên thở ra phiền muộn tích tụ bao lâu. Nàng có thể nhìn thẳng vào việc nàng cũng có đôi chút khát cầu tham luyến với sự ôn nhu mãnh thú, có chút ảo não chính mình đột nhiên lộ ra yếu ớt.
Răng trắng nho nhỏ cắn môi dưới, lặng yên cụp mắt, không tính để ý tới Thích Ca Thát Tu. hắn thích nóichuyện thì để cho hắn một người tự nói đi, dù sao nàng đã muốn vui mừng đến choáng váng luôn rồi. Nàng dưới đáy lòng oán thầm cười lạnh.
Thích Ca Thát Tu lúc này đối với sự cố chấp bướng bỉnh lặng yên của La Chu có chút khoanh tay. Nếu như trước kia, hắn có trăm loại biện pháp bức nàng phải mở miệng, nhưng là hiện tại muốn dùng biện pháp làm nhục nàng cũng không dùng được. Chỉ vì hắn luyến tiếc, dùng hình với nàng càng khiến tâm của hắn đau hơn. Nhưng heo nhỏ chỉ sợ là không tin đi .
Cúi đầu yêu thương nhìn nữ nhân đáng yêu trong lòng, thỏa thích mà hít vào một ngụm hương vị trà xanh ngọt ngào mê hoặc của nàng. Chậm rãi bỏ ra lớp chăn đệm bên ngoài, một tầng nội y mỏng manh trên người heo nhỏ sớm bị mồ hôi lạnh làm ướt hết, cả người đều lạnh lẽo đến tận xương. Mảnh vải giữa hai chân đã thấm được đỏ sậm, hiển nhiên là do máu kinh nguyệt nhuộm màu. Vết máu giống như đóa hồng mai đặt ở giữa mảnh tuyết trắng xóa, như một loại dụ hoặc thuần khiết.
Đôi mắt híp lại, hắn buộc chính mình mở to mắt. Động tác nhanh nhẹn bỏ đi quần áo, thoát đi dây lưng kinh nguyệt của nàng, nhanh chóng ôm vào trong ngực cẩn thận đánh giá. không ngoài tính toán của hắn, hôm qua thân thể da thịt mới một chút giờ hơn nửa lại bị che kín bởi vết bầm tím cùng dấu răng, hai nụ hoa xinh đẹp bị sưng đỏ ứ máu đọng, trên đỉnh toàn là vết răng. Da thịt mềm mại bên trong đùi cũng cực kỳ đáng thương, hầu hết đều bị cọ đến trầy da, toàn thân cao thấp cơ hồ không có mấy chỗ là không bị chà đạp qua, xem ra tối hôm qua Vương lại không khống chế được lực rồi.
Bàn tay thô ráp ngăm đen thương tiếc khẽ vuốt phần da trong đùi, môi nhẹ nhàng ngậm lấy một nụ hoa bị chà đạp qua, dùng lưỡi cẩn thận liếm mút. Thân thể cô nàng trong lòng hắn đang co rúm lại run rẩy vặn vẹo muốn tránh né âu yếm của hắn. Heo nhỏ không phải thẹn thùng cũng không phải động tình, mà là do bị đau mới vậy. hắn lập tức nhả ra nụ hoa trong miệng, giống như nâng bảo bối thật cẩn thận đem nàng bỏ vào trong thùng. hắn có thể hiểu được vì sao hôm nay Vương đặc biệt cho phép hắn thân cận heo nhỏ, không chỉ bởi vì hắn là người Vương cực kỳ tín nhiệm, là người cận vệ bên cạnh, còn bởi vì hắn thông hiểu về y học, có thể nắm điều khiển lực đạo trong tay, vì heo nhỏ chữa thương. Tâm tư của Vương hắn có thể đoán được, chỉ cần hắn tuyệt đối trung thành, Vương cũng không ngại cho hắn hưởng dụng nữ nô này vài lần đưa.
Cho dù nữ nô này rất được Vương yêu thích nhưng trong cảm nhận của Vương, nàng cũng gần như vật trân quý có thể cho mượn cũng có thể chia sẻ. Có lẽ hắn nên cảm tạ Vương đã bị lây nhiễm tình yêunhân gian.
Truyện khác cùng thể loại
158 chương
45 chương
3 chương
112 chương