Nợ em một thanh xuân
Chương 14
\#14
Mỹ Linh vì tức giận mà ánh mắt đỏ ngầu cô giáo không tin cô cũng được , người nhà họ đổ oan cho cô cũng được không sao cả .. nhưng điều làm cô thất vọng là Thiên Phong chưa từng tin cô dù một chút
" Điều đó bây giờ quan trọng sao ? Chỉ một câu xin lỗi là giải quyết xong mày xin lỗi Trúc đi " Mỹ Linh nghe vậy cười khẩy đúng là nực cười , không quan trọng ? Đúng vậy chuyện gì liên quan đến cô thì làm sao mà quan trọng được ?
Bây giờ cô chẳng còn đặt niềm tin vào người đàn ông đang đối diện rồi , vì yêu mà Thiên Phong không cần nghe cô giải thích đổi trắng thay đen .. đúng là một sự sai lầm mà , tình bạn này từ giờ xem như không còn gì để cứu vãn rồi
" Các người nghe cho rõ đây dù hôm nay có sống chết ở đây , Mỹ Linh tôi tuyên bố nhất quyết không xin lỗi " Mỹ Linh nói với giọng điệu chắc chắn cô giáo cũng bất lực , cô không phải là không tin Mỹ Linh nhưng gia đình Ngọc Trúc có gia thế sẽ gây khó dễ .. hai chữ xin lỗi không quá khó tại Mỹ Linh quá cứng đầu
" Hừ,.. không xin lỗi sao ? Mày chờ ngày cút khỏi cái trường này đi " Ngọc Trúc nghe mẹ mình nói vậy khẽ hốt hoảng bàn tay nắm chặt váy , ánh mắt chỉ biết cúi xuống chẳng dám ngước nhìn Mỹ Linh .. nếu trách thì trách Mỹ Linh thôi cô ta không thể để mẹ mình mất mặt , để từ từ sẽ tìm cách giúp lại cô sau
" Được tôi sẽ nhìn xem các người đuổi cậu ấy bằng cách nào " lúc này Thiện Minh không ngồi im nữa mà đứng lên kéo Mỹ Linh về cạnh mình , ánh mắt hình viên đạn bắn qua phía người phụ nữ bên kia
" Mày là cái gì mà xen vào hả ? Có tin mày cũng giống nó không " Thiện Minh nghe mặt lập tức tỏ vẻ mặt khinh thường , mấy cái trò đe doạ con nít này
" Đúng là cùng một chỗ mẹ không hiểu chuyện lên con cũng chẳng ra gì , người ta quả nói không sai nuôi gà thì gà mổ mắt .. nuôi chó thì chó liếm mặt , con chó người ta cứu nó mà nó còn chẳng vô ơn .. đây con người có não mà lại chẳng hơn được con vật " Thiện Minh nói như thế này đủ hiểu là đang ám chỉ ai , Ngọc Trúc nghe vậy nắm chặt bàn tay nhưng đến cuối vẫn chẳng nói gì .. mẹ Ngọc Trúc bị một phen dậy đời liền trở lên tức giận
" Đúng là một lũ vô học chơi chung với nhau .. ăn nói đều chẳng biết ra gì " Thiện Minh nghe vậy nắm chặt bàn tay nhìn thẳng người phụ nữ kia , vô học ? Để thằng vô học này nói cho nghe
" Để tôi nói cho bà nghe này vô học nhưng nó biết lý lẽ còn hơn cho đi ăn học mà nói ngu , lớn rồi chứ đâu phải con nít mà làm chẳng dám nhận ? Mấy cái thứ đó còn thua cục ship của xã hội , tôi nói cho bà nghe vô học cũng chưa đến nhà bà ăn xin .. khi nào bà bố thí được thì hãy lên tiếng dạy đời " Mỹ Linh thấy mọi chuyện càng đi xa thì khẽ nắm vạch áo Thiện Minh , chuyện này không liên quan đến cậu ấy cô không thể lôi cậu ấy vào
Cô thật sự rất biết ơn vì ít ra vẫn có người chịu lắng nghe cô nói , đúng là 10 năm chẳng bằng 1 giờ lòng người là vậy đó .. có nhiều người lương tâm còn bị chó tha mất
Thiện Minh nắm lấy bàn tay của cô để xuống bàn , anh biết cô đang lo sợ điều gì chứ nhưng rất tiếc là anh không sợ .. nếu đã nói bảo vệ cô thì dù thế nào đi nữa anh vẫn sẽ bảo vệ , cái bọn này chỉ ỷ có tý tiền thì lên giọng làm ông bà nội sao ? Xin lỗi cái đó không nằm trong từ điển nên không hà cớ gì phải nhịn
" Các em dừng lại ngồi xuống chúng ta giải quyết " Mỹ Linh và Thiện Minh nghe vậy chẳng nói gì mà ngồi xuống , muốn đấu thì đấu đến cùng chẳng có gì phải sợ hết
" Bây giờ như thế này trong chuyện này không thể đổ lỗi cho ai hết , người này một câu người kia một câu sẽ không thể kết thúc .. bây giờ các em mỗi người nói một câu xin lỗi " Mỹ Linh nghe như không nghe cô đã nói rồi không xin lỗi là không xin lỗi , vì họ không xứng để nghe cô nói như vậy
Nếu đã nói thì cô sẽ không nhượng bộ muốn xin nói sao ? dù cho một ngàn năm nữa cũng đừng mơ
" Không có gì phải xin lỗi cả nó sai thì một mình nó tự xin lỗi .. con gái tôi không làm gì cả " Mỹ Linh nghe vậy cười khẩy nhẹ nhàng đứng lên cúi mắt nhìn người phụ nữ kia , lúc nào cũng cho con mình tốt đẹp nhỉ ? Được cần thì cô cho sáng mặt ra :
" Bà nói con gái bà không làm làm gì ? Xem ra còn gái tốt lành nhỉ ? Được lắm nếu bây giờ tôi đưa ra bằng chứng bà liền quỳ gối xuống xin lỗi tôi .. không chỉ vậy mà còn phải vả vào cái bản mặt mình "
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
43 chương
11 chương
40 chương
17 chương
77 chương
44 chương
447 chương