Ninh thư
Chương 326 : Cày cuốc chăm chỉ ở xã hội nguyên thuỷ (3)
Chuyển ngữ: WanhooLần đầu Ninh Thư được tận mắt ngắm nhìn phong cảnh nguyên thuỷ. Rừng nguyên sinh bạt ngàn bao trùm miền đất, các loài chim to đại chao lượn trên bầu trời cao rộng. Cả thế gian chìm trong quang cảnh hoang dã chưa khai hoá nhưng cũng ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm tiềm tàng.
Xung quanh các hang có trẻ con đang chạy nhảy tung tăng, thậm chí còn có cả những đứa trẻ biến thành những con hổ nhỏ mọc cánh trên lưng. Đám trẻ đang chơi với nhau cứ quần quại dưới đất hết cả. Cũng có các thú nhân giống cái nhỏ đang rúc trong lòng mẹ xem các con hổ con chơi đùa.
Ninh Thư cảm thấy tam quan lại sụp đổ rồi.
Cái sự kết hợp lạ kỳ này làm Ninh Thư không thể nào chấp nhận được. Trên tất cả, thú nhân và con người còn cùng nhau pằng chíu. Đã pằng chíu khác giống mà cc cũng khác nữa.
Đã vậy...
Chika còn không chỉ có mỗi một người đàn ông!
Ninh Thư thôi không quan sát mà rải đống cỏ khô ra trước cửa hang để mặt trời hong khô chúng. Mới ngẩng đầu lên mà Ninh Thư đã nhìn thấy có hai mặt trời chói mắt.Ôi cái tam quan của tôi.
Có một thú nhân giống cái thấy Ninh Thư thì vội rời khỏi ghế đá và qua chỗ Ninh Thư, “Cậu dậy làm gì thế Kaya?”
Ninh Thư nhận ra thú nhân giống cái này. Đây là cô gái tên Eda, người đã nhóm thêm củi cho đống lửa trong hang của cô.
Hết Kaya lại đến Eda[1], thân là người tung hoành bao nhiêu thế giới, Ninh Thư không tài nào chấp nhận được cái tên Kaya[2] này.
Eda hỏi Ninh Thư: “Cậu đỡ chưa Kaya?”
Người ta gọi cái tên của mình mới vô tư làm sao, mà bản chất cái tên cũng rất thuần khiết. Vấn đề nằm ở Ninh Thư không thể dừng suy nghĩ lung tung được rằng, sau này khi mình giới thiệu tên sẽ là “Xin chào tôi là Đệch!” thôi.
Ninh Thư nói ngấp ngứ: “Đỡ... đỡ hơn nhiều rồi.” Và cuối cùng vẫn nói ra được.
Eda cao và đen hơn Kaya. Mặt cô ấy cũng mọc lông dài tận năm milimet. Xét theo thẩm mỹ thời này thì cô ấy được coi là một thú nhân giống cái xấu xí.
Thú nhân giống đực có khuôn mặt rất thu hút. Ví dụ như Bộ tộc Hổ có cánh này, thú nhân giống đực có màu mắt màu hổ phách hệt như con hổ. Hay như Bộ tộc Rắn đen có sắc đẹp ma mị hệt như rắn.
Ninh Thư nghi tất cả những sự sắp xếp đó đều để dành cho nữ chính hết. Ta có giống đực quyến rũ, trong khi giống cái lại xấu xí, vậy rõ ràng Chika là cô gái xinh đẹp nhất trong đây rồi.
Xét về ngoại hình thì là thế, mà trong khía cạnh sinh tồn cũng y chang. Khi mùa đông giá lạnh ùa về, thú nhân giống đực có thể biến thân thành con hổ để ủ ấm. Trong khi thú nhân giống cái chỉ biết mọc nhiều lông hơn để chống lại giá rét, đồng thời có làn da ngăm đen sẽ hấp thụ được nhiều nhiệt lượng hơn.
Mà giống cái không muốn đen cũng chẳng được, ai bảo trên trời có tận hai cái mặt trời cơ mà.
Ninh Thư mời Eda, “Hay vào nhà tớ ngồi một lúc đi.” Dù gì đây cũng là người đầu tiên cô gặp ở thế giới này.
Người nguyên thuỷ không hề biết khách sáo, Ninh Thư mời cái là Eda vào trong hang Ninh Thư luôn.
Nhìn cái hang tối om om mà Ninh Thư thấy nản ghê. Eda đã ngồi phệt xuống đất và nhóm thêm củi vào đống lửa hộ Ninh Thư rồi.
Eda tán dóc với Ninh Thư: “Không biết chuyến này đội săn thú có thu hoạch gì không Kaya nhỉ. Trời càng ngày càng lạnh rồi, không biết chúng ta có sống qua được mùa đông năm nay không nữa.”
Ninh Thư hơi ngẩn người, chắc là chuyến này đội săn thú sẽ đưa Chika về rồi. Khi đó cả Bộ tộc Hổ có cánh sẽ có bước vọt cho mà xem.
Ninh Thư không có ác cảm với Chika, xét cho cùng thì cô ta cũng đã thay đổi tình trạng kém phát triển của thú nhân nguyên thuỷ.
Người giỏi giang thì thích nhiều người là chuyện thường.
Thế nhưng để mà tính về lâu về dài thì đó lại là sự bất lợi. Dù có là giống loài nào đi nữa cũng cần tuân theo sự phát triển của quá trình chọn lọc tự nhiên. Chika tìm ra hạt giống, cây lúa mạch, cây ngô và thậm chí là cả hạt thóc. Sau đó thì số đông thú nhân trong Bộ tộc Hổ có cánh đã lựa chọn con đường trồng trọt và chăn nuôi.
Chỉ còn một số ít thú nhân giống đực là vẫn giữ nề nếp săn thú hoang trong các sắc tộc thôi.
Thế giới này là xã hội nguyên thuỷ nguy cơ rình rập tứ phía. Năng lực biến thân của thú nhân là để đi săn, để bảo vệ bản thân mình. Ấy vậy mà giờ tất cả đều quay sang làm ruộng hết do nghề nông đã thoả mãn được nhu cầu thiết yếu. Vậy thì năng lực biến thân cũng sẽ từ từ thoái hoá.
Trong khi đó, thế giới này vẫn có động vật hung hãn, vẫn là một nơi đầy rẫy nguy hiểm và chưa bắt đầu bước vào thời kỳ cày cấy. Sự thay đổi này sẽ làm các thú nhân càng bị dồn vào thế hiểm. Sự lựa chọn ấy có khả năng sẽ làm thú nhân bị đào thải trong quá trình chọn lọc tự nhiên ở tương lai.
Việc gì cũng có hai mặt lợi và hại, thế giới nguyên thuỷ đầy nguy hiểm và chết chóc nên tất cả sinh vật ở đây đều tiến hoá gen của mình để thích nghi với hoàn cảnh là điều hiển nhiên.
Nhảy xa quá thì dễ ngã đau lắm.
Ninh Thư lại thấy mình nghĩ xa quá rồi. Cô ngồi xuống bên cạnh Eda và bảo: “Chắc là họ sắp về rồi.”
Eda nhóm lửa rồi lại ngoảnh sang ngạc nhiên không thể tin nổi với Ninh Thư: “Pháp sư bảo cậu không tỉnh lại nữa đâu, thế mà cậu đã tỉnh lại rồi đấy.”
Ninh Thư nhe răng híp mắt cười hì hì làm khuôn mặt cô trông xấu tệ. Ninh Thư cảm thấy may mà trước mặt mình không có cái gương.
Ninh Thư nói câu được câu không với Eda, cứ mơi mà cũng hóng được khá nhiều chuyện của Bộ tộc Hổ có cánh. Ví dụ như là cơ thể này có một bạn đời tương lai khá mạnh, được xếp vào tốp đầu ở sắc tộc chẳng hạn.
Ninh Thư biết được từ trong cốt truyện rằng, người cứu Chika khi ấy là con trai Mizu của tộc trưởng. Và Mizu đã coi Chika chính là bạn đời của mình luôn rồi.
Bấy giờ, chợt có tiếng hoan hô hò hới bên ngoài.
Eda mỉm cười tươi tắn ngay, “Đội săn thú về rồi đấy.” Nói rồi kéo Ninh Thư ra ngoài hang.
Ninh Thư ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một hàng dài các con hổ đang đập cánh phần phật trên cao. Bao nhiêu là hổ như thế tạo cảm giác đã che khuất cả bầu trời.
Các con hổ này đều ngoạm con mồi đã chết trong miệng. Ninh Thư đã tinh mắt nhìn thấy có một người ngồi trên lưng một con hổ lớn màu vàng óng.
Các con hổ có cánh đáp xuống đất và biến thành hình đàn ông cởi trần trong nháy mắt. Họ đều có lớp da quây ở nơi riêng tư hệt như cái váy.
Thú nhân giống đực nào cũng to cao vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, múi nào ra múi đấy vô cùng gợi cảm, vô cùng quyến rũ một cách hoang dã.
Thú nhân giống đực nào cũng là hàng hot, đây hệt như một đống mỹ nam.
Eda đẩy Ninh Thư: “Mình qua kia đi, Kai của cậu cũng về rồi đấy.”
Kai của cậu? Chẳng mấy nữa đó không còn là của tôi đâu.
Ninh Thư đi qua đó, các con mồi luôn thu hút người trong tộc hơn cả, họ đang bắt đầu hỏi thăm thành quả lần này.
Thú nhân vây quanh Chika, Chika trườn xuống khỏi lưng hổ rồi bị bao nhiêu người túm tụm lại nhìn ngó thì hãi hùng ra mặt.
Chika đến một nơi xa lạ và không hiểu nổi cớ sao mình lại đến cái nơi hoang dã chưa được khai hoá này.
Thấy giống cái nhỏ nhắn này sợ hãi thì có một vài giống đực định an ủi cô. Mizu vẫn đứng cạnh cô ta, xem chừng là đã xác định chiếm giống cái này cho riêng mình.
Chika theo sát Mizu, rất ỷ lại vào người đàn ông đã cứu mình này.
Ninh Thư quan sát Chika từ trên xuống dưới. Cô ta mặc áo phông cộc tay, quần bò và đeo balo. Da dẻ trắng hồng, khuôn mặt thanh tú, cũng được gọi là một cô em xinh xắn đấy.
Đặt trong thú nhân giống cái thì rõ ràng là càng tôn lên sắc đẹp của cô ta, biến cô ta thành mỹ nữ xinh đẹp nhất thế gian rồi._Chú thích1. Kaya (草) nghĩa là cỏ, Eda (枝) nghĩa là cành. Ý ở đây là hết tên là cỏ rồi lại đến cành.2. Kaya (草): Cũng có nghĩa theo tiếng lóng là “Đệch”.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
173 chương
163 chương
82 chương
60 chương
201 chương