Ninh thư

Chương 324 : Cày cuốc chăm chỉ ở xã hội nguyên thuỷ (1)

Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư thấy linh hồn mình hơi mờ ảo thì tu luyện một lúc đã, sau khi linh hồn không còn mờ quá nữa cô mới nói với 2333: “Xem kinh nghiệm nhiệm vụ này của tôi cái đi.” “Có ngay đây.” Giao diện thuộc tính xuất hiện trước mặt Ninh Thư. Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh ThưTuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 40.000 (+60.000)Điểm linh hồn: 200 Điểm sinh mệnh: 66Điểm trí tuệ: 90Điểm hấp dẫn: 3Điểm may mắn: 52Sức mạnh tinh thần: 120Điểm vũ lực: 22Tư chất: 26Công đức: 15Kỹ năng: Kỹ thuật bắn súng vòng số năm, Kỹ thuật đánh đấm vớ vẩn, Nhập môn Tuyệt Thế Võ CôngDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nươngHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc)Hoàn thành 90% tiến độ nhiệm vụ, nhận được 20 điểm thuộc tính. Ninh Thư khá bất ngờ khi chỉ hoàn thành 90% tiến độ mà lại được sáu mươi nghìn kinh nghiệm liền. Đã vậy còn có hai mươi điểm thuộc tính và hào quang Chị công nhân kiểu mẫu xịn con nhà bà xò nữa.2333 giải thích: “Hào quang này là người uỷ thác Trần Hy cho cô. Chắc do cô đã xử lý công việc êm đẹp nên cô ấy cho cô hào quang đấy.” Ninh Thư gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, tóm lại là Trần Hy quan tâm đến công việc của cô ấy nhất. Nhận được tận hai mươi điểm thuộc tính nên Ninh Thư đã cộng vào điểm vũ lực và tư chất, có sức mạnh là có tất cả. Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Sơ cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 100.000 Điểm linh hồn: 200 Điểm sinh mệnh: 66Điểm trí tuệ: 90Điểm hấp dẫn: 3Điểm may mắn: 52Sức mạnh tinh thần: 120Điểm vũ lực: 22 (+15)Tư chất: 26 (+5)Công đức: 15Kỹ năng: Kỹ thuật bắn súng vòng số năm, Kỹ thuật đánh đấm vớ vẩn, Nhập môn Tuyệt Thế Võ CôngDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nươngHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc)2333 đến cạn lời khi trông thấy Ninh Thư cộng hẳn mười lăm điểm vào vũ lực. Có vẻ như chuyện người thực thi nhiệm vụ kia đã làm cô ấy sợ, nên được đà là bà cô này tính làm lực sĩ Kim cang luôn đây mà.2333 mở lời: “Ê này, tôi thấy cô nên cộng cả vào trí tuệ nữa, cứ dốt cũng không hay đâu.” Ninh Thư trả lời qua loa: “Vậy à, thế lần tới tôi cộng cả vào trí tuệ nữa vậy.”2333: … Ninh Thư ngồi xuống ghế dạo cửa hàng giao dịch. Thấy cái gì là cô cũng chọn hết, nhưng rồi thấy kinh nghiệm của mình sắp bốc khói đến nơi thì tự cảm thán rằng chẳng bao nhiêu kinh nghiệm cho đủ cả.2333 nhắc nhở Ninh Thư: “Hãy hoàn tất giao dịch trước khi dịch chuyển đến thế giới nhiệm vụ nhé. Sau khi dịch chuyển đến thế giới nhiệm vụ thì cửa hàng giao dịch không cho mua nữa đâu. Mà mua đồ cũng còn phải xem cô có may mắn không nữa, có khi mua mà chẳng dùng đến đấy.” Ninh Thư thắc mắc: “Cái cửa hàng này không thuộc bộ phận cậu quản lý à?”2333 tỏ vẻ chán chường: “Cái cửa hàng như thế thì lấy đâu ra đến lượt một cái hệ thống sơ cấp như tôi quản lý. Cái mạng lưới cửa hàng này kết nối với tất cả các người thực thi nhiệm vụ, thống kê được tất cả số liệu của các người thực thi nhiệm vụ, thế nên tôi không có quyền hạn quản lý cửa hàng giao dịch đâu.” Ninh Thư là người thực thi nhiệm vụ sơ cấp, và nó cũng là một bộ máy hệ thống sơ cấp thôi à. “À há, hoá ra cậu cũng là sơ cấp à.” Đột nhiên Ninh Thư nhớ ra chuyện này, cô hỏi 2333: “Lỡ như có người bị xoá sổ, vậy thì hệ thống thiết lập với người đó sẽ thế nào? Cả hai cùng bị xoá sổ à?” Dễ thấy chủ đề này không hay ho cho lắm, dù 2333 chỉ là một đống số liệu cũng không thích, cậu ta bảo: “Nếu như cô bị xoá sổ vậy thì tôi sẽ bị tống vào thùng rác để khôi phục định dạng ngay. Sau khi khôi phục định dạng, sẽ cho ra một hệ thống khác tôi bây giờ. Tóm lại là cũng tương đương với xoá sổ đấy.”Ôi cha mẹ ơi, Ninh Thư cảm thấy quay hoang mang ghê, tự nhiên lại gánh trên vai hai tính mạng vậy này. Cô không chỉ phải có trách nhiệm với tính mạng của mình, mà còn không để cho hệ thống bị khôi phục định dạng nữa. Tóm lại là cô phải cố gắng lên, cố hết mình vào! Ninh Thư lại ngả lưng ra giường định bụng đánh một giấc no say rồi mới dịch chuyển đến nhiệm vụ. Cô cần ổn định tâm trạng mỗi khi trải qua một thế giới, không được để tâm trạng bất ổn làm ảnh hưởng khi bước vào thế giới nhiệm vụ tiếp theo. Sống nhiều thế giới khác nhau đến vậy, giao tiếp với biết bao kiểu người làm Ninh Thư có hơi mệt mỏi. Có một số thế giới mới hoàn thành nhiệm vụ cái đã rời khỏi thế giới ngay làm cô không thích nghi được. Dù mệt mỏi là vậy, nhưng điều đó cũng thôi thúc tâm trí cô ngày càng kiên cường hơn. Ninh Thư học hỏi được rất nhiều từ các nhiệm vụ, như có những nguyên tắc không được phép phá vỡ, có những sự kiên trì khá là có giá trị cho đến hiện tại. Ninh Thư mua tích cốc đan, nước khoáng và một số thuốc men ở cửa hàng giao dịch. Đây đều là các nhu yếu phẩm của con người, có chúng thì luôn gắng gượng được dù có sống ở bất cứ hoàn cảnh nào. “2333 ơi, chúng ta đi làm nhiệm vụ đi. Một ngày nào đó, tôi cũng sẽ bước vào thế giới cao cấp, sẽ quen biết rất nhiều người thực thi nhiệm vụ khác, tôi sẽ...” cho cậu trang bị để cậu thăng cấp. Ninh Thư chưa cả nói hết câu mà đã mất ý thức và dịch chuyển trong nháy mắt rồi. Phắc diu! Đợi đến lúc linh hồn đã hoàn toàn sáp nhập vào cơ thể Ninh Thư mới mở mắt ra. Đập vào mắt cô là cái hang tối om, nhìn xung quanh trong sự hoang mang thì đúng là một cái hang thật. Hiện cô đang nằm trên đống cỏ khô trong một cái hang trên mặt đất, trong hang còn có cả một đống lửa nữa. Cô còn thấy có cả con giun đen thui to bằng ngón chân cái đang bò qua mắt cô ấy. Ninh Thư sởn gai ốc, cô ngồi bật dậy, mò mẫm kiếm cái hòn đá rồi đập cái con giun đó. Con giun đó kêu e é rồi bắn tung toé chất lỏng màu xanh lá ra xung quanh. Tởm thật sự. Cô bịt mồm lại thì nhận ra tay mình bẩn và có mùi lạ thôi rồi, đã vậy mu bàn tay còn khá là nhiều lông hơn mức bình thường. Ninh Thư giật nảy mình, cô sờ soạng bộ ngực theo bản năng và cũng thấy người mình nhiều lông khó hiểu. May mà sờ xuống dưới không phải cái đó, dù có hơi dính và bẩn nhưng vẫn may là mình không phải đàn ông nữa. Ninh Thư nhận thấy mình bẩn cực kỳ. Người ngợm bốc mùi, lông lá trên người thì dính đầy đất, mái tóc xoã ra bết thành cục làm Ninh Thư không chấp nhận được. Mặt khác, người cô cũng đang rất mỏi mệt, đầu thì đau và cứ ho khù khụ. Từ biểu hiện có thể thấy cô đang bị cúm và còn sốt nữa. Một cô gái mặc một thứ có vẻ như là quần áo bước vào, cô gái thấy Ninh Thư ngồi ngẩn người thì đặt vội chỗ củi trong tay xuống, gọi: “Cậu tỉnh rồi à Kaya.” “Cậu tỉnh thật rồi à Kaya? Pháp sư bảo rằng có thể cậu sẽ chết, không ngờ cậu đã tỉnh lại rồi đấy.” Cô gái lại gần Ninh Thư, Ninh Thư ngửi ngay thấy mùi mồ hôi chua loét từ người cô ấy. Hình như cái mùi chua này đã chữa khỏi cơn tắc mũi do bị cảm cúm của Ninh Thư rồi. Cô gái thấy Ninh Thư cứ ngẩn ngơ thì ghé khuôn mặt lo lắng lại gần Ninh Thư, hỏi: “Cậu sao thế Kaya? Này Kaya, cậu nói chuyện đi chứ.”