Niên niên hữu dư
Chương 27
Niên Ấu Dư nhìn chằm chằm vào số điện thoại của Ninh Dĩ Tầm trêи màn hình, nàng đúng là thực sự gọi cho Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng còn chút không yên, nhưng khát vọng trong nội tâm vẫn khiến cho nàng không nhịn được mà bấm nút gọi. Nghe nhạc chờ của Ninh Dĩ Tầm chính là bài hát của chính cô, Niên Ấu Dư không khỏi khẽ cười, ngay tại lúc Niên Ấu Dư còn nghe bài hát, Ninh Dĩ Tầm đã bắt điện thoại.
“Ai đấy?” Âm thanh Ninh Dĩ Tầm lộ ra chút cảnh giác, thực ra cô không có ấn tượng với số điện thoại của Niên Ấu Dư, nên lúc nhận điện thoại cũng không biết là ai.
“Là em, Niên Ấu Dư.” Niên Ấu Dư nghe được âm thanh của Ninh Dĩ Tầm trong lòng hơi cứng lại, nhưng rất nhanh cũng trấn định trở lại.
Ninh Dĩ Tầm nghe được giọng nói Niên Ấu Dư nhu hòa bình thản, giọng này rất giống giọng của cô, cực kỳ có lực tương tác.
“À, có chuyện gì không?”
Ninh Dĩ Tầm ra vẻ lãnh đạm, bất quá nhận được điện thoại của Niên Ấu Dư vẫn khiến cho cô có chút bất ngờ nho nhỏ, tâm tình hình như cũng tốt hơn một chút.
“Cuối tuần là sinh nhật của em, em muốn mời chị tham gia, chỉ là một buổi tiệc nhỏ thôi.” Niên Ấu Dư nói xong, trái tim đập thình thịch thình thịch, kỳ thật nàng rất sợ bị từ chối.
“Tôi biết rồi, hôm qua ba em đã nói với tôi, hôm đó tôi sẽ đến đúng giờ.” Ngữ khí Ninh Dĩ Tầm đạm nhạt nói, cảm thấy Niên Ấu Dư đúng là mất bò mới lo làm chuồng, bất quá may mắn là chưa muộn lắm. Nhưng ngữ khí của cô cũng rất đáng ghét, làm ra bộ dạng là ba em lên tiếng tôi mới đi, tôi chỉ nể mặt ba em thôi.
Niên Ấu Dư nghe Ninh Dĩ Tầm nói như vậy, trong lòng có chút đắng, nhưng nghĩ lại thì quan hệ của các nàng vốn là vì cuộc hôn nhân của ba ba mà hình thành, thực chất hai người các nàng không có thân thiết mấy. Chỉ là thời gian gần đây, hành động quá mức thân mật của Ninh Dĩ Tầm khiến cho nàng nghĩ rằng mình đã thân mà thôi, nghĩ đến như vậy, lòng Niên Ấu Dư liền cân bằng hơn rất nhiều. Niên Ấu Dư cũng không muốn cứ như vậy mà tắt điện thoại, mặc dù chỉ cần nói với Ninh Dĩ Tầm nhiều hơn một câu, thì cũng là tốt.
“Có thể giúp em mời Trần tiểu thư một tiếng không?” Niên Ấu Dư hỏi.
“Trần Tinh? Em với chị ấy biết nhau sao?” Ninh Dĩ Tầm không xác định hỏi, cô nhớ rõ Trần Tinh và Niên Ấu Dư chỉ mới gặp mặt một lần đi, Niên Ấu Dư làm sao lại vô duyên vô cớ lại mời Trần Tinh tham gia bữa tiệc đây?
“Vâng, lúc đó phân nửa đều là bạn của em, em nghĩ mời thêm một hai người chị quen thuộc, có lẽ chị sẽ cảm thấy thoải mái hơn.” Niên Ấu Dư giải thích.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy, trong lòng hơi sửng sốt, cảm giác trong lòng lướt qua một tia lo âu, Niên Ấu Dư như vậy khiến cho Ninh Dĩ Tầm lại có tư tưởng muốn nhúng chàm, ý niệm trong đầu này là ma quỷ, cô phải áp chế mới được.
“Sinh nhật em, em thoải mái là tốt rồi, tôi cũng không phải con nít, có cái gì không được tự nhiên.” Ninh Dĩ Tầm làm bộ như không thèm để ý nói.
“Coi như em vẽ rắn thêm chân cũng được, nhưng em thực lòng muốn mời Trần tiểu thư.” Âm thanh Niên Ấu Dư vẫn ôn nhu như trước.
“Được rồi, đến lúc đó tôi hỏi chị ấy một chút.” Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư nói như vậy, cũng không có lý do gì để từ chối nữa.
“Vậy phiền chị.” Niên Ấu Dư lễ phép khách khí nói.
Vốn là nói lời này xong, nên tắt điện thoại, nhưng Ninh Dĩ Tầm giống như cũng không muốn kết thúc cuộc nói chuyện này, cô cảm thấy nghe Niên Ấu Dư nói chuyện có cảm giác rất tốt, ôn nhu mềm mềm giống như kẹo đường, còn có chút ngọt.
“Hiện tại em đang làm gì?” Ninh Dĩ Tầm tự động mở ra đề tài.
Niên Ấu Dư cũng không muốn chấm dứt cuộc nói chuyện này, không nghĩ đến Ninh Dĩ Tầm lại mở ra một câu chuyện khác, điều này làm cho Niên Ấu Dư ngoài bất ngờ, vừa mừng vừa sợ, cũng có chút ý nghĩ quan tâm đến.
“Không có làm gì cả, tùy tiện xem diễn đàn hay lên mạng chút thôi.” Niên Ấu Dư thành thật trả lời.
“Không phải em lại đang nhìn hình chụp của tôi đi?” Ngữ khí Ninh Dĩ Tầm xác thực mang theo chút trêu ghẹo hỏi, cô chính là giễu cợt Niên Ấu Dư lần trước xem hình của mình bị mình bắt gặp, nhưng cô cũng là đoán bậy trúng thật rồi.
Niên Ấu Dư cứng người, quả nhiên trêи máy tính còn dừng lại hình ảnh Ninh Dĩ Tầm đứng trêи sân khấu, cảm giác mình lại bị tóm mất, trêи mặt quả thật nóng đến đỏ lên, cực kỳ chột dạ.
“Không có…. Chỉ là tình cờ nhìn thấy…” Niên Ấu Dư vì chột dạ mà âm thanh nhỏ hơn một chút.
Nghề nghiệp của Ninh Dĩ Tầm là diễn viễn, đối với phương diện diễn xuất, hay cảm xúc biến hóa của người khác cô rất mẫn cảm, chỉ cần thay đổi một chút cô sẽ lập tức biết được, ê, Niên Ấu Dư không phải đang nhìn mình thật đi, nghĩ như vậy Ninh Dĩ Tầm không tự giác nhếch khóe miệng.
“Nếu em muốn nhìn chỉ cần nói một tiếng, tôi có thể trở về cho em nhìn đủ.” Ninh Dĩ Tầm trêu chọc nói, nói xong rồi mới cảm thấy bản thân mình nói rất ái muội, cô giống như không tự giác muốn đi câu dẫn Niên Ấu Dư, không xong rồi, cô không thể kháng cự loại cảm giác này được.
Rõ ràng Ninh Dĩ Tầm không nhìn thấy, nhưng Niên Ấu Dư vẫn cảm giác được mặt mình hồng đến bên tai, tâm tình giống như bãi biển, vì Ninh Dĩ Tầm mà khơi lên sóng triều. Đương nhiên, Niên Ấu Dư lại cảm thấy cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm quá dễ thay đổi, lúc nóng lúc lạnh, nàng không biết Ninh Dĩ Tầm lại duy trì trận lạnh nhạt này bao lâu, có khi lại là nhất thời đùa vui chính mình.
“Thật sự có thể chứ?” Khó có khi Niên Ấu Dư mặt dày hùa theo đùa giỡn với Ninh Dĩ Tầm, kỳ thật khi nàng nói những lời này, trong lòng nàng cũng thập phần không yên, nàng cảm giác Ninh Dĩ Tầm nghe những lời này xong, hơi ngừng một chút, cũng không lập tức nói cái gì, nàng như ngừng thở đợi phản ứng của Ninh Dĩ Tầm.
Lúc này Ninh Dĩ Tại lại tự thấy xấu hổ, sao cô lại cảm thấy lời nói của Niên Ấu Dư như có ý khác, bất quá cũng nói lại, lời nói này không khỏi quá ái muội đi, còn có kế nữ này, không phải là tôi lạnh lùng em cũng lạnh nhạt lui binh sao, hôm nay chỉ mới chọc có một chút mà lại dễ dàng tán gẫu thêm rồi? Da mặt mỏng đâu rồi, dám can đảm nói chuyện này với mình sao, hừ, để xem ai sợ ai nè?
“Em thật muốn xem?” Ninh Dĩ Tầm nheo mắt hỏi.
“Uhm.” Kỳ thật Niên Ấu Dư cảm thấy mình xấu hổ đến sắp búng ra nước, hơn nữa cũng nghĩ là mình không nên như vậy, nhưng nàng thực sự nhịn không được cứ làm tiếp, Niên Ấu Dư cảm thấy chính mình đúng là điên rồi.
“Vậy đi, có cơ hội tôi nhất định sẽ cho em xem đầy đủ.” Ninh Dĩ Tầm nhếch khóe miệng lên, lúc đó chỉ sợ em không dám nhìn, giờ phút này Ninh Dĩ Tầm đã đem chuyện không thể dính đến Niên Ấu Dư quăng ra sau đầu, giống như Trần Tinh nói, định lực của Ninh Dĩ Tầm a, bị cẩu ăn mất rồi.
“Vâng, em sẽ chờ.” Đối với lần sau gặp mặt, Niên Ấu Dư có chút chờ mong không hiểu, Ninh Dĩ Tầm hẳn là không lạnh nhạt như trước đó đi, bất quá đối với tính tình lúc nóng lúc lạnh của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư cũng không dám chắc chắn.
“Uhm, khuya rồi, đi ngủ đi.” Sáng mai Ninh Dĩ Tầm còn có một buổi tuyên truyền, phải dậy sớm.
“Ngủ ngon.” Ngữ khí Niên Ấu Dư ôn nhu chúc Ninh Dĩ Tầm.
“Ngủ ngon.” Ninh Dĩ Tầm nói xong tắt di động, cô nằm ở trêи giường, trong lòng có cảm giác rất nôn nóng.
Niên Ấu Dư tắt điện thoại, lại nhìn thoáng qua ảnh Ninh Dĩ Tầm trêи sân khấu, trong lòng cứng lại một cái, trong tai vẫn vang lên lời nói ái muội vừa rồi của Ninh Dĩ Tầm, giống như bình thường cô vẫn hay nói bên tai mình, làm cho lòng nàng có chút bối rối.
Truyện khác cùng thể loại
139 chương
174 chương
452 chương
128 chương
119 chương
67 chương