“Em nhanh chóng đi tắm đi.” Tống Thanh Nam theo bản năng muốn trốn tránh vấn đề này, nếu không thừa nhận, chắc chắn là Tống Thanh Vi sẽ khổ sở, bản thân mình lại không muốn làm cho em ấy khổ sở, nhưng thừa nhận thích em ấy lại có điểm ngượng ngùng, vậy chỉ có thể tạm thời lẫn tránh vấn đề này. Tống Thanh Vi đối với sự lãng tránh của Tống Thanh Nam hiển nhiên rất không vui, nhưng cái gì cô cũng không nói, trực tiếp đi vào phòng tắm, cả áo ngủ cũng không lấy. Lúc tắm, đụng đến cảm giác ẩm ướt giữa hai chân, thân thể của cô khát vọng thân cận tỷ tỷ đến mức độ nào, Tống Thanh Vi nhắm mắt ảo tưởng đến chuyện tỷ tỷ chạm vào thân thể mình, hôn lên thân thể mình, điều này càng làm cho giữa hai chân cô thêm ướt, nhớ đến tỷ tỷ còn ở bên ngoài, Tống Thanh Vi vẫn nhịn không được tắm nhanh một chút. Tống Thanh Nam sấy tóc xong nghe tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, biết Tống Thanh Vi đã tắm rửa xong, nàng nhanh chóng chạy đến trêи giường đắp chăn, sau đó giả bộ ngủ. Tống Thanh Vi lau khô thân thể, không mặc gì liền đi ra, thấy Tống Thanh Nam đã trốn vào ổ chăn. Đương nhiên, Tống Thanh Vi không tin tỷ tỷ ngủ nhanh như vậy, bất quá tỷ tỷ chỉ là vùi mặt vào chăn làm đà điểu mà thôi, nghĩ đến đây Tống Thanh Vi khẽ nhếch khóe miệng, cô cũng không mặc thêm áo ngủ mà trực tiếp đi đến, nhấc chăn để bản thân mình tiến vào ổ chăn đã được tỷ tỷ làm ấm, sau đó tắt máy sưởi, ngủ mùa đông không cần điều hòa mới tốt. Tống Thanh Nam giả bộ ngủ, nhưng hành vi của Tống Thanh Vi nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được, nàng biết căn bản là Tống Thanh Vi không có lấy áo ngủ đi vào phòng tắm, đi ra cũng không có mặc mà trực tiếp tiến vào ổ chăn, nghĩ đến Tống Thanh Vi cái gì cũng không có mặc liền chui vào ổ chăn, trong lòng Tống Thanh Nam liền có chút khẩn trương không hiểu rõ, nàng cứ cảm thấy Tống Thanh Vi tuyệt đối không đơn giản là ngủ lõa thể như vậy. Quả nhiên Tống Thanh Nam vừa nghĩ đến như vậy, Tống Thanh Vi đã ôm lấy Tống Thanh Nam từ phía sau. “Tỷ tỷ không cởi áo ngủ ngủ sao?” Sau lưng Tống Thanh Nam truyền đến âm thanh phiêu phiêu của Tống Thanh Vi, Tống Thanh Nam bị Tống Thanh Vi ôm vào trong ngực muốn giả bộ ngủ thêm nữa cũng khó. “Tôi sợ lạnh, không cởi.” Tống Thanh Nam kiên trì nói, nàng không thích mặc quần áo ngủ quá dày, nhưng nếu là cởi ra, bên trong nàng cũng không có mặc cái gì. “Tỷ tỷ sợ lạnh, em cũng sợ lạnh, em nghe nói nhiệt độ cơ thể người là ấm áp nhất…..” Đêm nay Tống Thanh Vi không định buông tha Tống Thanh Nam, nên ngữ khí nói chuyện đặc biệt ái muội, hơn nữa tay cô cũng từ sau lưng lần lên phía trước Tống Thanh Nam, chuẩn bị cởi dây áo ngủ, chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo, cô có thể dễ dàng cởi áo ngủ vướng bận trêи người tỷ tỷ xuống rồi. Tống Thanh Nam bắt lấy cái tay có hạnh kiểm xấu của Tống Thanh Vi, không cho cô làm chuyện xấu. “Tỷ tỷ, chị quay qua đây một chút, được không?” Tống Thanh Vi nhẹ giọng khẩn cầu nói. Tống Thanh Nam không muốn xoay qua, nàng tuyệt đối nghĩ nếu quay qua là không có chuyện gì tốt. “Tỷ tỷ….. Tỷ tỷ….” Tống Thanh Vi tiếp tục làm nũng nói. Tống Thanh Nam bị kêu miết không có cách nào, đành phải xoay người, nàng vừa mới quay qua, môi Tống Thanh Vi liền thϊế͙p͙ lên môi nàng, nhẹ nhàng hôn một cái rồi lui ra. Tống Thanh Nam hơi giật mình nhìn gương mặt xinh đẹp của Tống Thanh Vi, mang theo một tia mỉm cười, trừ bỏ dung túng Tống Thanh Vi, thực sự còn không có cách gì khác. “Tỷ tỷ, thân thể em rất khó chịu.” Tống Thanh Vi vẻ mặt còn thực sự nghiêm túc nói với Tống Thanh Nam. “Làm sao vậy, làm sao khó chịu?” Tống Thanh Nam nghĩ đến thân thể Tống Thanh Vi có chút không thoải mái liền khẩn trương hỏi, dù sao ở trong mắt nàng, thân thể Tống Thanh Vi hình như cũng có chút gầy yếu. “Làm sao cũng khó chịu.” Tống Thanh Vi cầm lấy tay Tống Thanh Nam đặt lên trước ngực xích lõa của mình, ngay ở chỗ tim, “Nơi này cực kỳ khó chịu, em nghĩ đến chuyện tỷ tỷ không cần em, tỷ tỷ không thích em, sẽ rất khó chịu….” Tống Thanh Nam nghe Tống Thanh Vi nói khó chịu không phải vấn đề là thân thể, trong lòng còn âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Không phải tôi không thích em, chỉ là…” Chỉ là không biết làm thế nào mới tốt. “Nếu bây giờ người nằm bên cạnh muốn da thịt chi thân với chị là Niên Ấu Dư, chị có từ chối không?” Tống Thanh Vi có chút ghen tị hỏi. “Em ấy sẽ không làm như vậy!” Trong lòng Tống Thanh Nam, Niên Ấu Dư là người thuần khiết, nàng không hề có liên tưởng đến chuyện Niên Ấu Dư sẽ làm như vậy. Có lẽ trong mắt Tống Thanh Nam, Niên Ấu Dư phù hợp với hình tượng thiên sứ trong lòng hơn, cũng không có ý mạo phạm, càng không có ɖu͙ƈ vọng. “Khó trách cô ấy không chọn chị, nếu cô ấy chọn chị, đại khái sẽ sống thanh tâm quả ɖu͙ƈ suốt đời rồi, chị không biết ánh mắt cô ấy nhìn Ninh Dĩ Tầm đặc biệt nhiệt liệt sao? Bên trong đều là ɖu͙ƈ vọng với Ninh Dĩ Tầm….” Tống Thanh Vi đột nhiên có chút hiểu được vì sao Niên Ấu Dư lại không chọn tỷ tỷ, một hình tượng vĩnh viễn sẽ không tan biến, hơn nữa còn là hình tượng tốt đẹp, càng không muốn đi phá hư. Đồng thời nội tâm Niên Ấu Dư hẳn là khát vọng người có tình cảm cuồng nhiệt đi, dù vậy nàng lại là người bị động, nội tâm tỷ tỷ cùng nhiệt độ bình thường giống như nhau, tuy rằng ấm áp, cũng sẽ không tổn thương người khác, nhưng lại không đạt được nhiệt tình và kϊƈɦ thích như Niên Ấu Dư mong muốn, một đoạn tình cảm cần phải có một người đứng ra dẫn dắt, hai người đều là người bị động, dĩ nhiên chỉ có thể bất động tại chỗ rồi. Tuy rằng đã muốn nhận rõ Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm căn bản không liên quan đến nàng nữa, nhưng Tống Thanh Nam nghe Tống Thanh Vi nói như vậy vẫn là có chút không thoải mái. “Nếu Niên Ấu Dư đưa ra yêu cầu như vậy, đương nhiên tôi sẽ không từ chối…….” Tống Thanh Nam nói đến một nửa liền ngừng lại, nàng ý thức được mình nói sai, nàng nhìn Tống Thanh Vi, quan sát phản ứng của Tống Thanh Vi, quả nhiên nhìn đến chút ảm đạm chợt lóe qua trêи mặt Tống Thanh Vi. “Vậy nếu là em đưa ra thì sao?” Ngữ khí Tống Thanh Vi sâu kín hỏi. Tống Thanh Nam cảm thấy bản thân mình giống như rơi vào cạm bẫy của Tống Thanh Vi rồi đi, hiện tại trả lời thế nào hình như cũng không tốt. “Em là con gái của ba ba, trêи danh nghĩa chúng ta vẫn là chị em, nếu ba ba biết…..” Tống Thanh Nam nói, trêи thực tế, đây quả thật cũng là chuyện để ý nhất trong lòng Tống Thanh Nam. “Ông ấy nghĩ thế nào một chút em cũng không để ý, em cũng chỉ để ý có tỷ tỷ.” Tống Thanh Vi nhẹ giọng lên tiếng, nếu không phải có tỷ tỷ, cô mới không muốn nhận Tống Dực làm ba ba. “Nhưng là tôi sẽ để ý.” Tống Thanh Nam cảm thấy bản thân mình không có cách nào không băn khoăn đến ba ba, dù sao nàng với ba ba cũng mới vừa làm lành lại. “Tỷ tỷ yên tâm đi, những chuyện đó em đều đã giải quyết, xin chị hãy tin em.” Trong mắt Tống Thanh Vi, những trở ngại ngăn cách cô và tỷ tỷ, cô đã giải quyết gọn gàng sạch sẽ. “Nhưng mà….” Tống Thanh Nam cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như Tống Thanh Vi nói. “Em hỏi chị, rốt cục chị có thích em chút nào không?” Tống Thanh Vi lại đem đề tài quay về chuyện vừa rồi, vừa rồi tỷ tỷ vẫn còn chưa trả lời vấn đề của mình đây. Lần này Tống Thanh Nam không lấy cớ trốn tránh, ánh mắt nàng chống lại tầm mắt cực kỳ mong mỏi nóng bỏng của Tống Thanh Vi, khiến cho nàng không thể nói ra lời phủ nhận. “Có thể là tôi có thích em một chút, nhưng so với tình cảm của em giành cho tôi còn kém rất nhiều, rất nhiều, tôi sợ tôi không có cách nào đáp trả lại tình cảm đồng dạng như vậy cho em….” Tống Thanh Nam nói ra suy nghĩ của chính mình. “Chỉ cần tỷ tỷ thích em, em đã muốn thực thỏa mãn!” Tống Thanh Vi dùng sức ôm lấy Tống Thanh Nam, cảm xúc có chút kϊƈɦ động rõ ràng, cô không sợ tình cảm của tỷ tỷ không bằng cô, vì bản thân có đủ nhiệt tình để bù lại. (Bất chợt nghĩ đến câu, “Nếu em không yêu tôi, tôi sẽ yêu em nhiều hơn, để đủ cho cả hai”). Nghĩ đến tỷ tỷ rốt cục cũng có chút thích mình, tâm tình Tống Thanh Vi liền nhộn nhạo không thể bình phục. Tống Thanh Nam nhìn Tống Thanh Vi vì chút thích của mình mà biểu tình mừng như điên, loại vui sướиɠ này tựa hồ cũng cuốn hút bản thân nàng, tay Tống Thanh Nam nhẹ nhàng sờ soạn hai má của Tống Thanh Vi một chút, nói cho cô biết, không cần kϊƈɦ động như vậy. Đã ở chung một năm, nàng biết nhất cử nhất động của mình đều rất dễ dàng ảnh hưởng đến cảm xúc của Tống Thanh Vi, em ấy sẽ vì một câu nói của mình mà vui vẻ, mà khổ sở, sẽ bởi vì bản thân mình ăn đồ ăn sáng em ấy làm mà vui sướиɠ cả ngày, em ấy làm rất nhiều chuyện tốt điều vì chính mình, thế giới của em ấy hình như chỉ xoay chuyển xung quanh mình, loại cuồng nhiệt này trong mắt Tống Thanh Nam thực sự như có chút bệnh trạng. Nàng nghĩ có lẽ chỉ cần qua một đoạn thời gian thì tốt rồi, nhưng Tống Thanh Vi lại nói cho nàng biết, em ấy cuồng nhiệt với mình như vậy đã hơn mười mấy năm, tuy rằng rất nhiều lúc Tống Thanh Nam không hiểu tình cảm kia, nhưng ít nhiều nàng vẫn sẽ cảm động vì những chuyện Tống Thanh Vi làm. “Tỷ tỷ, em rất vui vẻ, tâm tình không thể ổn định được luôn…. Tỷ tỷ, chị ngắt em một cái, nói cho em biết có phải là đang mơ hay không…. Tỷ tỷ….” Tống Thanh Vi kêu tỷ tỷ không biết bao nhiêu lần, mới hơi hơi bình phục lại tâm tình của mình. Lần đầu tiên Tống Thanh Nam cảm thấy xưng hô tỷ tỷ thật sự có chút ái muội cấm kỵ, làm cho lòng nàng có chút nhảy lên. “Tỷ tỷ, chị sờ em một cái được không? Em muốn chị sờ em, vừa rồi chị không chạm vào em, làm cho em nghĩ chị không thích em.” Tống Thanh Vi lại cầm tay Tống Thanh Nam đặt đến nơi mềm mại của mình, tỷ tỷ thích mình, vậy mình càng muốn dùng tâm động để chứng minh. Tống Thanh Nam lại đụng đến nơi mềm mại của Tống Thanh Vi, cảm giác đi một vòng lớn nàng vẫn dừng ở vị trí này, Tống Thanh Vi đối với chuyện tiếp xúc thân mật của cơ thể hình như đặc biệt chấp nhất, chỉ là cảm xúc kia quả thật quá mềm mại, khiến cho Tống Thanh Nam có cảm giác thẹn thùng. Tống Thanh Vi nhìn bộ dáng xấu hổ của Tống Thanh Nam, liền biết, nếu đợi tỷ tỷ chủ động, không biết phải chờ đến năm tháng nào, nhưng bản thân cô đã khẩn cấp lắm rồi. Lần này cô thừa cơ kéo dây trêи người Tống Thanh Nam xuống, nhẹ nhàng một cái, áo ngủ đã bị rớt ra. Tống Thanh Nam vẫn chưa thôi giãy dụa, muốn kéo lại áo ngủ bị Tống Thanh Vi kéo đi, bên trong nàng thực sự không có mặc gì cả. Tống Thanh Vi cũng không vì Tống Thanh Nam chống cự mà buông tha cho, môi cô lại hôn lên môi Tống Thanh Nam, so với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước vừa rồi thì nụ hôn này lại giống như nụ hôn đầu tiên, cực kỳ nóng bỏng, đầu lưỡi cô nhanh chóng tham nhập vào miệng Tống Thanh Nam. Lần này Tống Thanh Nam bị nụ hôn này phân tán, trong sự chống cự yếu ớt của nàng, Tống Thanh Vi hơi dùng sức một chút, liền đem áo ngủ trêи người Tống Thanh Nam cởi xuống, trong lúc Tống Thanh Nam nhận ra, nàng đã không thể quay đầu lại được.