Niên niên hữu dư
Chương 120
“Tôn Lê!” Trần Tinh thấp giọng cảnh cáo kêu tên Tôn Lê.
“Xúc cảm không tốt sao?” Tôn Lê cũng không bỏ qua chút đỏ ửng chợt lóe trêи mặt Trần Tinh, chỉ cần Trần Tinh không phải bất sở vi động là tốt rồi, bởi vậy Tôn Lê đối với chuyện thấp giọng cảnh cáo của Trần Tinh cũng không lùi lại, ngược lại càng thêm đùa giỡn với Trần Tinh, cô đưa môi lên tai Trần Tinh ái muội hỏi, môi cô còn cố ý như có như không quét qua lỗ tai Trần Tinh.
Trần Tinh cảm giác lỗ tai mình có điểm tê dại, nàng thầm nghĩ nếu là cá tính của mình, chắc chắn mỹ nhân kế của Tôn Lê đã có tác dụng, chỉ là loại trạng thái không rõ ràng của nàng bây giờ, nàng lại không muốn phát sinh quan hệ với Tôn Lê.
“Em nên trở về phòng ngủ.” Trần Tinh nói xong, liền ôm lấy Tôn Lê, mỗi ngày Trần Tinh đều có tập thể ɖu͙ƈ, ôm lấy Tôn Lê cũng không quá khó khăn.
Tôn Lê không nghĩ đến Trần Tinh có thể ôm mình lên được, tư thế bị Trần Tinh ôm lấy cực kỳ ái muội, bất quá cô biết hiện tại Trần Tinh không có tâm tư này, nhưng có thể được Trần Tinh ôm như vậy, Tôn Lê cũng cảm thấy ngọt ngào.
Trần Tinh ôm Tôn Lê đến bên giường ở phòng khách, muốn rời đi, nhưng Tôn Lê sao có thể để nàng rời đi được, ôm cổ Trần Tinh không buông.
“Em buông ra!” Trần Tinh cảm thấy bây giờ Tôn Lê giống như bạch tuột, để nàng muốn thoát cũng không thoát được.
“Đêm nay chị ngủ với em được chứ?” Tôn Lê liền đưa ra lời mời gọi.
“Quá nhanh!” Trong mắt Trần Tinh, quả thật là quá nhanh, có trời biết tối hôm qua nàng mới bắt đầu mềm lòng với Tôn Lê, hôm nay liền phát sinh quan hệ không khỏi là quá nhanh, cho dù có muốn tiến thêm một bước với Tôn Lê, Trần Tinh vẫn hy vọng là từ từ sẽ đến, dù sao ngày hôm qua nàng với Tôn Lê mới có một chút thay đổi, hôm nay trong trạng thái này Trần Tinh cũng đã xem như là quá nhanh rồi, mà giờ còn tính đến chuyện lên giường, Trần Tinh không có khả năng nhìn nhận.
Mà Tôn Lê đã thích Trần Tinh vài tháng rồi, bây giờ biết Trần Tinh có xu thế ỡm ở, lại chậm chạp không quyết định, nếu cứ theo tính tình của Trần Tinh, chắc chắn cô sẽ nghẹn chết, nghẹn chết không biết Trần Tinh đã suy nghĩ xong chưa, có khi nghĩ lại lại không thích mình nữa thì làm sao bây giờ? Muốn thừa lúc Trần Tinh còn trong trạng thái không rõ ràng, gạo nấu thành cơm. Tôn Lê tập gym cường độ cao hơn Trần Tinh rất nhiều, cô cũng có sức hơn Trần Tinh, chỉ một cái ôm ngược, đã áp Trần Tinh đến trêи giường.
Trần Tinh giãy dụa, lại phát hiện bản thân mình bị ép đến mức không thể động đậy.
“Tôn Lê!” Ngữ khí Trần Tinh có chút nghiêm khắc, nếu Tôn Lê còn tiếp tục quá đáng nàng sẽ tức giận thật.
“Trần Tinh, chị không cần tức giận, cái gì em cũng không làm, chỉ là đơn thuần ôm chị ngủ được không? Em chỉ là nhịn không được muốn ở gần chị…” Thấy Trần Tinh có dấu hiệu tức giận, Tôn Lê liền không dám làm càn, ngữ khí lại mang vài phần khẩn cầu lấy lòng, còn có một chút cẩn trọng.
Trần Tinh nhìn Tôn Lê ngồi dậy theo mình, nhưng vẫn còn cầm lấy tay mình không buông, bộ dáng lại thật cẩn thận, Trần Tinh vốn muốn đứng dậy thở dài một hơi lại không dậy, nhớ đến tài liệu, máy tính của mình ở thư phòng còn chưa có dẹp, bất quá chắc lát cũng tự tắt, có làm thì cũng không xong, quên đi, chờ đêm mai tiếp tục…..
Tôn Lê ngoan ngoãn nằm bên cạnh Trần Tinh, cảm giác Trần Tinh lại mềm xuống, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, Bá Vương ngạnh thượng cung xem ra là không được, chỉ có thể chầm chậm như tằm nhả tơ, bất quá có thể để Trần Tinh ở lại bồi mình ngủ, vẫn là làm cho Tôn Lê rất vui vẻ, cô không tự giác đem thân thể mình hướng đến gần Trần Tinh hơn, càng chặt chẽ tiếp hợp với thân thể Trần Tinh, nghe hơi thở trêи người Trần Tinh, không hiểu sao lại có cảm giác rất vui mừng.
Trần Tinh cảm giác thân thể Tôn Lê còn dính sát vào người mình, cảm xúc kia quá sức mềm mại, nhiệt độ cơ thể ấm áp, còn có hương thơm nữ nhân trêи người Tôn Lê làm cho ổ chăn mùa đông này không hiểu sao lại cảm thấy rất thoải mái, nàng đại khái cũng hiểu được vì sao nhiều người lại tìm người bầu bạn, vì có đôi khi hai người cảm giác tốt hơn một người rất nhiều.
“Trần Tinh, đây xem như là quen em đúng không?” Tôn Lê hỏi, trong lòng cô vẫn có chút không tin được, tuy rằng thái độ Trần Tinh ái muội, nhưng nữ nhân thân mật với nhau cũng là chuyện bình thường.
Kỳ thật Trần Tinh cảm thấy bản thân mình giống như bị Tôn Lê ‘không trâu dắt chó đi cày’, ỡm ờ một chút liền lên thuyền giặc, đương nhiên, nội tâm nàng cũng có chút xôn xao, ví như bị Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư ân ân ái ái trước mặt cảm thấy nên tìm một người yêu cũng là đúng rồi, vừa lúc Tôn Lê lại xuất hiện, phát hiện Tôn Lê lại không đáng ghét như trước đó, lúc này Tôn Lê là xuất hiện một cách rất đúng lúc.
“Đại khái là như vậy đi.” Đã đều đồng ý nằm chung một giường, nếu nói không phải thì có phải là làm giá không, Trần Tinh âm thầm nghĩ đến.
Tôn Lê nhấc nửa người trêи mỉm cười nhìn chăm chăm Trần Tinh, giống như xác nhận lời Trần Tinh nói có phải là thật không, trêи thực tế, cô biết Trần Tinh không phải là người ăn nói lung tung, nếu nàng nói như vậy đã là đáp ứng sự theo đuổi của mình. Vậy điều này chẳng phải đại biểu cho chuyện mình và Trần Tinh xem như là đang quen nhau sao, nghĩ đến mình và Trần Tinh đã xem như là tình nhân, tâm tình Tôn Lê liền cực kỳ vui sướиɠ, cô cảm giác hai ngày này, bản thân mình quả thật giống như từ địa ngục lên thiên đường. Trần Tinh tuyệt đối là người đầu tiên có ảnh hưởng đến tâm tình của cô như vậy, cô nhìn Trần Tinh, cảm thấy Trần Tinh thực sự càng nhìn càng đẹp, trong ánh mắt nóng bỏng của cô, ý cười càng nồng đậm thêm vài phần.
Bởi vì chỉ dùng khuỷu tay để chống đỡ nửa người trêи, cho nên áo sơ mi rộng thùng thùng của Tôn Lê vì thế mà trễ xuống, để lộ nơi mềm mại đầy dặn của Tôn Lê dưới tầm mắt Trần Tinh. Trần Tinh thề nàng tuyệt đối không cố ý nhìn lén, nhưng là nàng nhìn về phía Tôn Lê liền thấy được, bất quá còn thấy Tôn Lê dậy thì thật tốt, ngực to tròn no đủ, đầu ngực còn hồng hào đứng thẳng, khiến Trần Tinh không dám nhìn nhiều, nhanh chóng thu tầm mắt trở về. Nói thật ra, nàng là người đại diện kiêm bảo mẫu của Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm khỏa thân nàng cũng thấy qua rất nhiều lần, mỗi lần đều nhìn rất tự nhiên, ngẫu nhiên còn có thể chụp ảnh ʍôиɠ ngực Ninh Dĩ Tầm, vui đùa với Ninh Dĩ Tầm. Chỉ là nàng nhìn thấy thân thể của Tôn Lê, lại cảm thấy không giống như vậy, đặc biệt ngượng ngùng, có lẽ là do thân phận không giống nhau đi.Ánh mắt né tránh của Trần Tinh làm cho Tôn Lê rất nhanh ý thức được tầm mắt của Trần Tinh vừa rồi nhìn ở đâu, Tôn Lê cúi đầu nhìn, trước ngực mình quả nhiên một mảnh xuân sắc, Tôn Lê cũng tự cảm thấy mình đẹp, cô thấy là ngực hay là dáng người mình đều rất tốt, Trần Tinh lại không liếc không xem, thực sự là khiến người ta tức giận.
“Em muốn nhìn đến khi nào?” Cảm giác được Tôn Lê vẫn còn nhìn chằm chằm vào mình, Trần Tinh rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi.
“Nhìn đến lúc chị không nhịn được mở miệng hỏi, giống như bây giờ nè.” Tôn Lê nói xong mới một lần nữa nằm xuống, cô cảm giác cánh tay chống đỡ quá lâu, có chút run lên.
Trần Tinh không nói gì, đã lâu lắm rồi nàng không nói chuyện yêu đương, hơn nữa nàng yêu đương cũng không giống những người khác, cho nên không hiểu người ta khi yêu đương có phải như vậy hay không, dù sao nàng cũng không có thói quen “tư tưởng” kiểu này.
“Trần Tinh, cánh tay em đã tê rần….” Ngữ khí Tôn Lê đáng thương nói.
“Đáng đời, ai bảo em nhàm chán!” Tuy rằng Trần Tinh nói như vậy, nhưng nàng vẫn nắm lấy cánh tay Tôn Lê, xoa xoa tay cho cô.
Cánh tay tê dại nhanh chóng được Trần Tinh xoa bóp, dần dần hết tê, tuy rằng lời nói Trần Tinh không một chút quan tâm, nhưng hành động của nàng lại là ôn nhu săn sóc, thật sự là nữ nhân khẩu thị tâm phi, nghĩ đến đây trong lòng Tôn Lê đều đã ngọt thành mật.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
15 chương
156 chương
48 chương
1360 chương
5 chương