Niên niên hữu dư
Chương 12
Vài trưởng bối nói chuyện hôn lễ, Niên Ấu Dư chỉ là vãn bối, cũng là im lặng lắng nghe, thật ra nàng muốn tìm cớ rời đi, nhưng vì muốn để lại ấn tượng tốt với cha mẹ của Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư vẫn là ngoan ngoãn tiếp khách, mà điều quan trọng nhất là Ninh Dĩ Tầm cũng ở đây!
“Phù dâu con chọn người nào?” Ninh mẫu hỏi Ninh Dĩ Tầm, bà còn tưởng một ngày nào đó con gái mình kết hôn, phù dâu nhất định là Hàn Hân, dù sao hai người cũng đã quen nhau mười năm, nghĩ đến hai người ở cùng nhau, tình sâu như vậy, trong lòng Ninh mẫu cũng cứng lại, mệt cho bà năm đó còn cảm thấy Hàn Hân chơi với con gái mình thật tội cho nàng, tuy rằng sự thật cũng đã rồi, nhưng nghĩ đến liền muốn phát điên.
Chuyện này lại làm khó Ninh Dĩ Tầm, cô cũng quen biết nhiều bạn nữ, nhưng thân thiết một tí thì lại không có, quan hệ cá nhân còn đặc biệt không tốt, chỉ toàn nể mặt cô thôi, dù sao Đại minh tinh Ninh Dĩ Tầm vẫn có phân lượng, chỉ cần mở miệng tuyệt đối không có người từ chối, nhưng là cô không muốn thiếu nợ nhân tình, vạn nhất đến lúc nào đó các nàng kết hôn kêu mình đi làm phù dâu thì cũng không tốt lắm. Bạn thân mười năm trừ bỏ Hàn Hân, cuộc sống Ninh Dĩ Tầm thực sự cũng không có ai. Hơn nữa, Ninh Dĩ Tầm cũng không phải thực sự muốn kết hôn, nên cô chỉ muốn tìm đại một người, không suy nghĩ nhiều.
“Ấu Dư.” Ninh Dĩ Tầm đột nhiên kêu tên Niên Ấu Dư.
“Vâng?” Đột nhiên bị điểm danh Niên Ấu Dư nhìn về phía Ninh Dĩ Tầm, mọi người không phải đang chọn phù dâu sao, tự dưng kêu nàng làm cái gì?
“Em làm phù dâu cho tôi được chứ?” Ngữ khí Ninh Dĩ Tầm ôn nhu hỏi, tầm mắt nhìn Niên Ấu Dư như diễn viên chuyên nghiệp thâm thúy mà tràn ngập nhu tình, quả thực giống như đang nhìn nhân vật nam chính trong phim điện ảnh.
Ninh Dĩ Tầm nhu tình như vậy làm cho Niên Ấu Dư có cảm giác thực không đúng, nhưng dù vậy, Niên Ấu Dư vẫn cảm giác tim mình sắp bị Ninh Dĩ Tầm nung cho chảy ra, nếu giờ phút này Ninh Dĩ Tầm kêu nàng đi chết, nàng cũng không do dự mà bước đi, huống chi chỉ là làm phù dâu, quả thực không thể không vui, chuyện này đối với Niên Ấu Dư mà nói, quả thực giống như tiên rơi xuống trần gian, mà lại rơi vào đám vàng ròng.
“Là vinh hạnh của em.” Niên Ấu Dư lập tức trả lời.
Ninh Dĩ Tầm nhìn ánh mắt lóe sáng của Niên Ấu Dư, thầm nghĩ, có fan cuồng thực đúng là cũng tốt lắm.
Ninh mẫu nhìn Niên Ấu Dư thực phối hợp, con gái và tiểu kế nữ nhìn như rất hợp nhau, sau này có thể ở chung được với Dĩ Tầm, nếu Niên Tông Hán có thể trẻ thêm 10 tuổi thì tốt rồi, Ninh mẫu âm thầm nghĩ.
Ninh phụ nhìn con gái mình thi triển mỹ nhân kế với Niên Ấu Dư, lại nhìn gương mặt xinh đẹp của Niên Ấu Dư không che dấu được vui mừng, trong lòng lại cả kinh, Dĩ Tầm sẽ không phải lại muốn vươn ma trảo đi, thực sự muốn kết hôn là vì tiểu kế nữ trẻ tuổi mĩ mạo này đi, mượn chuyện mẹ kế đi thông đồng, Ninh phụ đã sắp mê man bất lực, mà cũng không thể không nói trí tưởng tượng của Ninh phụ quá lớn, lại còn vượt mức như vậy. Nhưng theo một cách nhìn khác cũng khẳng định, ông đối với con gái mình đúng thật là không có chút tin tưởng nào.
Niên Tông Hán chỉ cảm thấy vui mừng, thê tử tương lai với con gái mình tình cảm thực tốt, đây là cảnh tượng vui vẻ nhất mà hắn mong ước.
Tối đó, hai nhà cùng nhau ăn tối, bữa ăn chuẩn bị thực sự rất phong phú.
Hai phụ huynh và Ninh Dĩ Tầm ngồi cùng nhau, Niên Ấu Dư và Niên Tông Hán ngối đối diện, vừa lúc Ninh Dĩ Tầm đối diện Niên Ấu Dư.
“Dĩ Tầm rất gầy, ăn nhiều một chút.” Niên Tông Hán vô cùng chăm sóc hiền thê tương lai, vừa lúc hắn vừa gắp tôm lên, cẩn thận lột vỏ, để vào chén Ninh Dĩ Tầm.
Ninh Dĩ Tầm nhìn con tôm trong chén, cảm thấy Niên Tông Hán thiệt nhiều chuyện, nhưng cô còn chưa kịp mở miệng, Niên Ấu Dư đối diện cô đã lên tiếng.
“Ba ba, Dĩ Tầm không ăn hải sản, nàng dị ứng với hải sản.” Là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm, những chuyện liên quan đến Ninh Dĩ Tầm tất nhiên là nàng cũng biết, cũng biết chuyện chỉ cần Dĩ Tầm ăn một chút hải sản là đã dị ứng.
Niên Tông Hán nghe Niên Ấu Dư nói xong trong lòng có chút xấu hổ, là hôn phu nhưng không biết sở thích của thê tử tương lai, còn để con gái nhắc nhở, thật sự là nịnh không đúng chỗ rồi.
“Cảm ơn, em thật sự không ăn được hải sản.” Ninh Dĩ Tầm gắp tôm trong chén mình để vào chén Niên Ấu Dư, động tác thực sự rất tự nhiên, bất quá kỹ năng diễn xuất của cô có ai bì kịp, bình thường cô lười diễn mà thôi, làm người biết thời thế có thể nhiều công sức, nhưng muốn mọi người vui vẻ, làm mẹ kế tuyệt nhất Trung Quốc cô tuyệt đối có thể làm được.
“Cảm ơn!” Niên Ấu Dư cảm thấy hôm nay nữ thần ban đặc ân cho mình quá nhiều, thực sự là ‘thụ sủng nhược kinh’, quả thật là hạnh phúc, sau đó lẳng lặng ăn tôm Ninh Dĩ Tầm gắp cho, cảm thấy tôm hôm nay ăn cũng đặc biệt ngon.
Hai vị phụ huynh nhìn một màn này, cả nhà làm ra bộ dáng tương thân tương ái, cực kỳ hài hòa, chỉ là trong lòng hai vị phụ huynh lại có cảm giác lộp bộp, đặc biệt là Ninh phụ, trong đầu luôn quanh quẩn một âm thanh, con gái mình thích nữ nhân, con gái mình thích nữ nhân…..
Ninh Dĩ Tầm bình thường cử chỉ tùy hứng, không có tính người hôm nay lại bày ra tư thế tao nhã chăm sóc người ta làm hai vị phụ huynh nhà cô ăn bữa cơm này cũng thấy không vô rồi.Ăn cơm chiều xong, Ninh phụ vụng trộm kéo Ninh Dĩ Tầm lại nói nhỏ.
“Dĩ Tầm, con thành thật nói với ba, không phải là con thích con gái Niên gia chứ?” Ninh phụ thực sự cảm thấy chuyện bạn bè của Ninh Dĩ Tầm làm người khác lo lắng mà.
“Tự nhiên có một đứa con gái nhu thuận, đương nhiên là thích rồi.” Ninh Dĩ Tầm không quan tâm nói, Niên Ấu Dư hả, bộ dáng còn trẻ, lại còn xinh đẹp, còn không mắc bệnh công chúa mà còn là fan cuồng nhiệt của mình, đương nhiên mình thích người như vậy là kế nữ của mình rồi.
“Thật sự chỉ là kế nữ?” Ninh phụ lo lắng hỏi.
“Nếu không thì là gì ba?” Ninh Dĩ Tầm cảm thấy lão ba nhà mình thực khó hiểu, tuy rằng cô thích nữ nhân, nhưng cũng chỉ giới hạn là Hàn Hân, cũng không phải nữ nhân nào cũng thích, cô cũng đâu phải là loại đói bụng ăn quàng.
“Tôi cảm thấy nha đầu kia giống như mẫu người mà cô thích thôi.” Ninh phụ có quan sát mấy bạn học Ninh Dĩ Tầm đưa về nhà, đúc kết được mẫu người mà Ninh Dĩ Tầm thích.
“Mẫu người thế nào?” Ninh Dĩ Tầm cũng không biết bản thân mình cũng có mẫu người thích, từ đầu đến cuối cô chỉ thích mỗi mình Hàn Hân. Về phần đưa bạn học về nhà, chỉ có thể đếm trêи đầu ngón tay, thực sự chỉ là bạn học có quan hệ hơi thân một chút mà thôi. Những người có quan hệ tốt với Ninh Dĩ Tầm đều là người có tính cách tốt hoặc nhan sắc tốt, nếu không tính cách khiếm khuyết như Ninh Dĩ Tầm căn bản không xem ai là bạn được.
“Ôn nhu săn sóc, dễ gần, dễ sai bảo, bộ dạng còn phải đẹp mắt.” Hừ, con gái mình đúng là nông cạn, trông mặt mà bắt hình dong. Về phần Hàn Hân, tuy rằng không dễ gần, nhưng đặc tính rõ ràng cũng là ôn nhu săn sóc, nhan sắc cũng ở mức cao cấp. So với chuyện Hàn Hân không dễ gần, Ninh phụ càng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm khó gần, bởi vì Ninh Dĩ Tầm và mẹ nàng giống nhau, đối với người của mình có một ɖu͙ƈ vọng muốn giữ lấy cực lớn.
“…..” Ninh Dĩ Tầm thực sự không biết nói gì để chống đỡ. Đây đều là đặc tính của Hàn Hân, qua mười năm, ngoài mặt đều đối với mình ưng thuận, nhưng Hàn Hân là loại thuộc chỉ số thông minh cao, nói dễ sai cái gì, thực tế đều là mình bị Hàn Hân dắt mũi không.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
439 chương
11 chương