Hôm nay, trời có vẻ khá nóng. Mặt trời mới mọc chưa quá nửa mà không khí đã dần oi bức. Gió chẳng có 1 chút xíu nào, cây cứ đứng yên hứng chịu ánh nắng gay gắt.
Tại ngôi biệt thự nọ, trong căn phòng nọ, có 2 người đang ôm nhau ngủ say. Bỗng nhiên người phụ nữ chớp mắt, ngồi dậy nhìn xung quanh. Rồi quay sang nhìn người đàn ông cười nhẹ, vuốt ve má của anh. Cô bước xuống giường, mặc lại chiếc áo ngủ, rồi lay anh :
-Diệp! Anh dậy đi! Hôm nay chúng ta đi sang nhà Thanh Ngân và Hướng Thiên!
-Em ngủ thêm chút nữa đi! Tên đó cứ để hắn chờ! – Minh Diệp ôm lấy Thanh Ngọc, muốn ngủ thêm.
-Không được! Em không biết Hướng Thiên như thế nào, còn Thanh Ngân nữa! Chẳng phải hôm nay ba mẹ Hướng Thiên sẽ từ Mỹ về sao? Cô ấy một mình lóng ngóng, sẽ làm ba mẹ Hướng Thiên không vừa lòng! Em phải giúp cô ấy!
-Em có cần như vậy không? – Minh Diệp mở mắt.
-Nếu anh không dậy, em không để ý đến anh nữa! Em muốn giúp đỡ Ngân! Nếu không phải cô ấy giúp đỡ em, ở bên cạnh em, thậm chí là khuyên em đến đây với anh, thì thử hỏi bây giờ chúng ta có hạnh phúc được như thế này không? – Thanh Ngọc gắt gỏng trả lời.
-Được được! Anh xin lỗi em! Anh sẽ dậy ngay, rồi chúng ta sang nhà Hướng Thiên! Anh sẽ cùng em giúp Thanh Ngân, được không? – Minh Diệp ôm lấy Thanh Ngọc an ủi.
-Vậy anh dậy đi! Chúng ta tắm rửa rồi ăn sáng!
-Ừ! Anh biết rồi!
Thế là 2 người dậy, đánh răng rửa mặt, thay đồ rồi xuống nhà ăn sáng. Khoảng 1 tiếng sau, chiếc xe BMW dừng trước biệt thự Triệu gia! Cánh cổng lớn mở ra, họ chạy thẳng vào sân! Quản gia nhà họ Triệu cung kính cúi đầu chào Minh Diệp và Thanh Ngọc rồi mời 2 người vào bên trong.
Thấy Hướng Thiên mặc bộ đồ phông, quần jean, tóc chải sang 1 bên chỉnh tề! Còn Thanh Ngân mặc bộ váy xanh trắng thắt chiếc nơ màu đỏ! Nhìn họ thật xứng đôi! Thấy Thanh Ngọc đến, Thanh Ngân đi thẳng đến, cười thật tươi với Thanh Ngọc.
Còn Minh Diệp lại ghế lớn, ngồi xuống cùng Hướng Thiên. Hai người phụ nữ xuống bếp, để lại 2 người đàn ông nhìn họ với ánh mắt yêu thương. Bỗng nhiên, Minh Diệp nhìn Hướng Thiên nói nghiêm túc:
-Cậu đối xử với Thanh Ngân tốt chứ?
-Đương nhiên! Tớ thật lòng với cô ấy như cậu thật lòng với Thanh Ngọc vậy! – Hướng Thiên cũng nghiêm túc trả lời.
-Vậy cậu có dự tính gì chưa? Không phải cậu không biết tính ba mẹ cậu! Rất truyền thống!
-Haha từ khi nào Diệp của tớ đã biết lo cho tớ vậy? – Hướng Thiên cười cười.
-Nghiêm túc! Đừng có lảng tránh vấn đề! – Minh Diệp nghiêm mặt.
-Tớ tính toán rồi! Tớ đã nói với ba mẹ về điều kiện của Ngân, nói về công việc của cô ấy! Tớ hi vọng họ đồng ý, không ép tớ lấy người họ chọn, họ nói chờ họ về rồi tính. Tớ nghĩ sẽ không có vấn đề gì đâu! – Hướng Thiên nhìn xa xăm nói.
-Vậy là cậu không chắc chắn!
-Ừ tớ hi vọng họ đồng ý!
-Cậu không phải không hiểu ba cậu! Chú ấy sẽ không làm gì mà không có lợi cho Triệu gia! – Minh Diệp nhìn thẳng vào Hướng Thiên.
-Ừ nhưng bản thân tớ cũng chưa biết làm sao để nói cho Ngân về ba mẹ tớ, hơn nữa còn cái tư duy môn đăng hộ đối của hai người ấy nữa!
-Cậu chưa nói với Thanh Ngân? – Minh Diệp nhìn thấu tâm sự của Hướng Thiên – Nếu vậy cậu có biết, với tính của ba cậu sẽ làm tổn thương Thanh Ngân, mà Thanh Ngọc cũng sẽ tổn thương!
-Nhưng tớ biết phải làm sao bây giờ? Sinh ra ở Triệu gia lại là con độc nhất, tớ từ nhỏ như thế nào, không phải cậu không biết! – Triệu Hướng Thiên cười khổ.
-Tớ nghĩ, tớ có cách! – Nụ cười nửa khóe miệng Minh Diệp nở ra.
-Cách gì? – Hướng Thiên giật mình.
Anh không phải không biết là mỗi khi Minh Diệp cười, thì chắc chắn cậu ta đã lo liệu mọi sự. Chưa bao giờ thất bại ngoài dự đoán của cậu ta. Mặc dù ba anh là đàn em thân cận của ba Minh Diệp, và nể nang cậu ta nhưng chỉ cần ý kiến của Minh Diệp, ba anh sẽ như cận thần, ít nhất không phản đối. Chính vì quan hệ của Thanh Ngân và Thanh Ngọc, mà Thanh Ngọc sẽ không để yên cho Thanh Ngân tổn thương, Minh Diệp cũng không khoanh tay đứng nhìn nên anh mới gọi họ sang đây! Anh biết Minh Diệp thông minh, chắc chắn sẽ biết mục đích của anh. Vậy cậu ta có kế hoạch gì?
-Cổ phần! Tôi sẽ chuyển 7% cổ phần của tôi cho Thanh Ngân! Lúc đó, Thanh Ngân và gia đình cô ấy sẽ có cổ phần tương đương với gia đình cậu trong tập đoàn! Chính vì vậy, tôi nghĩ ba cậu chắc chắn sẽ không phản đối!
-Nhưng tại sao lại làm thế? 7% cổ phần của tập đoàn không phải nhỏ! – Hướng Thiên há hốc miệng ngạc nhiên.
-Chính vì thế, ba cậu sẽ vì 7% đó, có nghĩa sẽ có ích cho vị trí của chú ấy trong tập đoàn! Chú ấy chắc chắn không phản đối việc 2 người đến với nhau! – nụ cười của Minh Diệp vẫn ngự trị.
-Tại sao cậu lại hi sinh như vậy? – Hướng Thiên hỏi anh.
-Tôi chỉ muốn trả ơn Thanh Ngân vì đã giúp đỡ Thanh Ngọc thôi! Hơn nữa nó cũng là của cậu, tôi đâu có sợ số cổ phần này chạy đi đâu!
-Cậu thật là! Tớ phục cậu luôn! Cạn ly! Cảm ơn đã nghĩ kế giúp tớ!
-Không có gì! – Minh Diệp lắc đầu, uống 1 hớp rượu.
Sau đó, anh gọi cho Vũ, lập tức chuyển 7% này qua mang tên Thanh Ngân! Hai người đàn ông vui vẻ uống rượu.
Ở dưới bếp, Thanh Ngân lúng túng nhìn Thanh Ngọc, trên người rõ ràng lo sợ. Cô nắm tay Thanh Ngọc, run run nói:
-Tớ không biết ba mẹ Hương Thiên thích ăn gì! Cậu giúp tớ nghĩ một chút!
-Họ lớn tuổi! tớ nghĩ cậu nên kêu đầu bếp nấu những món thanh đạm ít dầu mỡ nhưng mang hương vị dân tộc! Họ đi du lịch nước ngoài, có lẽ sẽ rất ít được ăn món ăn quê hương.
-Ừ tớ kêu người làm ngay! – Thanh Ngân quay người dặn dò đầu bếp.
-Mà cậu nên nấu 1 món gì đó, đưa cho họ thưởng thức. Họ sẽ biết con dâu tương lai như cậu nấu ăn cũng khá ngon! – Thanh Ngọc nói, trêu ghẹo Thanh Ngân.
-Cậu đừng có ghẹo tớ! Cậu thì tốt rồi! Được gặp hết gia đình bên đó, đi đâu cũng được mọi người quý mến! Tớ quen Thiên cả gần 1 năm mà giờ mới gặp được ba mẹ anh ấy! Tớ lo muốn chết! – Thanh Ngân than thở.
-Cậu yên tâm! Hai bác ấy sẽ quý cậu thôi! Ngân của tớ dễ thương vậy mà! – cô nịnh Thanh Ngân không tiếc lời.
-Cậu đừng trêu tớ! Đáng ghét! – Thanh Ngân cù vào hông cô.
-Ai ui! Haha cậu tha cho tớ đi! Tớ sai rồi! – Thanh Ngọc vừa khóc vừa cười cực kì đau khổ.
-Hứ tha cho cậu, tớ đi nấu lẩu hải sản cho họ!
-Ai dza! Nấu món tủ luôn! Tớ ở với cậu mấy năm nay mà số lần ăn lẩu hải sản đếm trên đầu ngón tay, xem ra yêu quá rồi!
-Cậu đừng có mà ghẹo tớ!
-Không phải sao? Tớ nhớ mấy ngày đầu cậu còn nói Hướng Thiên là kẻ biến thái gì đó! Bây giờ cậu lại đi yêu biến thái! Hay là cậu cũng biến thái mất rồi! – Thanh Ngọc thấy Thanh Ngân đỏ mặt, tiếp tục trêu thêm.
-Không thèm nói với cậu! Cậu ngồi yên, tớ bỏ tôm ra, nếu không cậu lại bị dị ứng! – Thanh Ngân nạt Thanh Ngọc!
-Ừ bỏ tôm ra đi, rồi tớ giúp cậu lọc hải sản.
-Ok!
Thế là hai cô gái, vừa nói vừa làm, lâu lâu trêu ghẹo nhau, làm nhà bếp náo nhiệt một phen.
- Siro -
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
131 chương
366 chương
145 chương
88 chương