Như Khói Như Cát
Chương 46
Sau khi tập tiếp theo của《Gia Tộc Lâm Khách》phát sóng, chương trình lại lên hot search rồi.
Nhiệt độ cao nhất chính là đoạn video Sở Nghiêm Thư bị phun nước, nhóm anti-fans của cậu ta còn chế thành mấy cái meme thêm dòng chữ “Đừng phun tôi” vào nữa.
Cao trào là ở chỗ, chính Sở Nghiêm Thư cũng repost lại còn đính kèm chú thích “Hahahaha”, động tác này mang lại cho cậu ta không ít nhiệt độ, còn có những bình luận biểu thị “người qua đường chuyển thành fan”, “anti-fan chuyển thành fan”, phần lớn đều cảm thấy cậu ta lần này tuy tự hắc chính mình nhưng tự nhiên lại thành ra hút thêm được fans.
Nhiệt độ lần này còn có Quan Nguyệt, buổi tốm hôm ăn thịt nai nướng chị ấy có hát một bài, hát không cần nhạc, lúc đó Lục Yên Đinh đã uống say trở về rồi nên không được nghe, lúc này cậu đang xem lại video, nhận thấy Thiên hậu của giới ca đàn đúng là tài xứng với danh, bài hát này hình như là bài mới của chị ấy, đã nói trước với bên tổ chương trình muốn nhân cơ hội PR, để đôi bên cùng có lợi.
Dưới bài weibo này còn có bình luận: “Hot search lần này không thấy Thi Nhân nữa rồi.”
Bình luận trả lời phía dưới được nhiều like nhất là: “Lần trước Thi Nhân cũng không lên hot search, cảm ơn.”
Tiếp theo là: “Bây giờ anti Sở Nghiêm Thư còn có ai like cho tôi không?”
Trong phòng nghỉ, Lục Yên Đinh mở phần siêu chủ đề của Thi Nhân ra dạo một vòng, cậu nhìn một chút, cắn đầu ngón tay, có khi còn cười lên hai tiếng.
@Hôm nay Thi Nhân đã công khai chưa: Chào các chị em, bởi vì chị em Thi Từ chúng ta lần này phần lớn đều như mắc phải bệnh tiểu đường, nên mị xin phép được giúp chị em bệnh nặng thêm bằng cách tổng hợp tất cả đường trong lần này nhá! Nhưng mà nhớ kỹ nhớ kỹ, chị em đừng đi đâu bình luận lung tung về Thi Nhân nha!
Cây to đón gió lớn, cụ thể có thế tham khảo nhà hàng xóm. Nhà chúng ta từ sau “bữa tiệc” lần trước, chị em đều có thời gian dài im ắng rồi, nhưng từ tập tuần này có thể thấy —— hai người họ là muốn ở bên nhau đó có biết không! Lần trước đều chỉ quan sát tổng kết về Nhu Nhu, nhưng lần này lão Khúc nhà chúng ta hiển nhiên là đã động! tâm! rồi! Nào nào, để mị tạm tổng kết mấy cục đường to tổ bố như sau:
1. Đầu tiên, lần này gặp nhau, Nhu Nhu của chúng ta vừa đến đã chào thầy Khúc rồi, trong mắt ẻm căn bản là không có ai khác cả [Ảnh][Ảnh], đồng thời có thể nhìn ánh mắt lúc này của thầy Khúc [Ảnh], lại nhìn ánh mắt anh ấy nhìn người khác [Ảnh][Ảnh][Ảnh], ừm, chị em tự hiểu đi nha ~
2. Lần này ánh mắt hai người họ tương tác quá nhiều, mị chỉ ra mấy cái kinh điển nhé, hai người bọn họ có quá nhiều lần đang cùng nhìn về phía nhau rồi lại như lẩn tránh mà nhìn về nơi khác [Ảnh][Ảnh][Ảnh], mẹ ơi hông dám nhìn nữa! Kết hôn tại chỗ đi!
3. Ở tập một, lão Khúc rất là hay nhìn Nhu Nhu nhà chúng ta nhé! Ví dụ như ở đây [Ảnh][Ảnh], còn có đây nữa [Ảnh][Ảnh], ảnh tuy có hơi mờ nhưng chị em cũng có thể thấy khóe mắt của lão Khúc kìa, rồi lại nối qua chỗ này, mà Nhu Nhu lại ở đây [Ảnh][Ảnh][Ảnh][Ảnh]! AAA để mị gào trước đã!
4. Nhu Nhu rất là lo lắng nhé, nhìn ở đây lúc ẻm cầm chai nước suối ngón tay cũng trắng bệch ra kìa [Ảnh][Ảnh].
5. Đường say rượu, đầu tiên là Nhu Nhu uống nhiều rồi bèn đi tìm thầy Khúc giúp đỡ [Ảnh][Ảnh], sau đó chị Hồng nương ở chỗ này nói “thầy Khúc của cậu” [Ảnh][Ảnh]. Cũng ở chỗ này, lão Khúc rõ ràng rất thiên vị, kính rượu mọi người chung quanh ý là anh ấy sẽ uống thay Nhu Nhu, chỗ này đúng là ngầu chết mất [Ảnh][Ảnh][Ảnh][Ảnh].
6. Nhu Nhu đúng thật là say rượu xong sẽ nói lời chân tình đó! Đường “Phỏng vấn của anh em đều xem cả rồi” nè ahihi [Ảnh], Đường “Thầy Khúc thật là đẹp” nè [Ảnh][Ảnh]!
7. Góc bên trái ảnh lúc chị Quan Nguyệt hát, có thể thấy lão Khúc và Nhu Nhu này! Mị đoán lúc này là anh ấy đang đưa Nhu Nhu về lều nghỉ ngơi [Ảnh][Ảnh], hơn nữa sau đó lão Khúc phải rất lâu sau mới quay trở lại khung hình, có lẽ nào hai người họ ở trong lều lén lén lút lút làm chuyện gì ngại ngùng không nhể? Cục đường này đúng là to siêu cấp vô địch!
8. Trong vườn voi thì không cần phải nói nhiều nữa nhỉ, ôi mẹ ơi còn chủ động giúp đỡ cầm hộ vòi nước này [Ảnh][Ảnh], chỗ này ngọt ngào chết đi được [Ảnh][Ảnh].
9. Lão Khúc chủ động gọi Nhu Nhu đến chụp ảnh này [Ảnh][Ảnh], ôi Lâm Khách anh sao phải gọi thêm nhiều người thế để làm gì huhuhu, lại không được đứng bên nhao, nhưng mà không sao đã có người chị em nào đó photoshop cho hai người đứng cạnh nhau, còn chế thành ảnh kết hôn nữa [Ảnh], hihihi ảnh nền điện thoại mới của mị đó!
10. Nói chuyện ngọt ngào không này, hai người này nói chuyện đều có ám hiệu, tôi đoán Nhu Nhu muốn nói hình như là “Chuyện em thích anh, anh không biết”, hihihi [Ảnh][Ảnh] [Ảnh][Ảnh].”
Lục Yên Đinh lại lướt xem vài bài ở dưới nữa, lưu về điện thoại mấy ảnh chung khung hình của cậu và Khúc Như Bình, đồng thời lưu lại tập tuần này.
Cậu cảm thán năng lực suy đoán của fans CP, một tay Lục Yên Đinh vươn ra mò mẫm tìm tập tài liệu, mò nửa ngày cũng không thấy đâu ngược lại mò thấy một quyển sách, cậu rút ra nhìn thì lại là 《Ngôi nhà nhỏ trên biển》.
Quyển sách này cậu đã đọc qua loa đôi lần, chỉ tập trung vào những phần Khúc Như Bình đánh dấu lại, bây giờ nếu bỏ sách xuống còn có thể đọc thuộc lòng những đoạn đó. Cậu vuốt ve những trang sách, lần nữa rơi vào những suy nghĩ thống khổ lại ngọt ngào, cậu luôn cảm thấy thầy Khúc không phải trong lúc vô tình mới đưa quyển sách này cho cậu, nhưng nội dung của quyển sách này lại càng khiến cậu cảm thấy giống như một quyển sách tuyên truyền về chủ nghĩa nữ quyền thì đúng hơn, không thấy có chỗ nào liên quan đến tình yêu cả. Cậu cũng không biết có phải mình đã cả nghĩ quá rồi không, không phải mỗi hành động của thầy Khúc đều có ngụ ý nào đó, đều là cậu tự mình đoán mò thôi.
Cậu cứ mải mê nghĩ như thế, cho đến khi có một cuộc điện thoại gọi đến.
Vương Bàn Bàn ở đầu dây bên kia: “Alo, Tiểu Triệu?”
Lục Yên Đinh nói: “Là tôi, cô ấy ra ngoài mua đồ rồi.”
Vương Bàn Bàn nói: “Ờ, cậu cũng được, lát nữa cậu lên weibo đăng một bài đi.”
“Gì cơ? Là vì chuyện fan cuồng sao?”
“Không phải, cậu còn chưa xem hot search à, nhiệt độ càng lúc càng tăng đó, chính là cái chuyện trong chương trình bọn họ muốn cậu uống rượu ấy, bây giờ trên weibo của Quan Nguyệt và Nam Mộng Nhất có rất nhiều người đang làm rối loạn, nói bọn họ ép cậu uống rượu, có rất nhiều anti-fans đang kích war, cậu đăng weibo nói rõ một chút, kiểu như bọn họ chỉ là muốn đùa thôi.”
Lục Yên Đinh: “Được, tôi biết rồi.” rồi cậu lại do dự hỏi: “Đăng như thế liệu có cảm thấy là tôi giấu đầu lòi đuôi không?”
Vương Bàn Bàn: “Làm cái gì mà chả bị nói, nhưng bên quan hệ xã hội cảm thấy vẫn là nên đăng thì tốt hơn, cụ thể không nói rõ với cậu được, cậu cứ đăng đi, tôi e nếu không có động thái gì thì tình hình càng tệ hơn đó.”
Vương Bàn Bàn nói tiếp: “Lát tôi gửi cho cậu mấy câu mẫu, cậu tự mình chọn đi.”
Lục Yên Đinh: “Được.”
Cúp điện thoại, Lục Yên Đinh lại lên weibo, cậu vẫn đang trong siêu chủ đề của Thi Nhân. Cậu lại lướt xuống dưới xem, nhìn thấy một bài weibo. Thi Từ đem chuyện lên hot search lần trước gọi lái đi thành “bữa tiệc”.
@Hôm nay Thi Nhân cũng rất ngọt: “Thật ra chị em không cần quá cảm thấy mất mát, chuyện “bữa tiệc” đó đầu tiên là do trang Giải trí mỗi ngày đưa tin, cái tính chó của bên đấy chị em còn không phải tận mắt chứng kiến rồi sao, so với đám phóng viên bên Hong Kong còn viết lung tung hơn, vì thế nếu chuyện chưa có bằng chứng xác thực chúng ta cũng không cần nghĩ quá nhiều. Tiếp theo là, sau khi chia tay cũng không chắc sẽ thành kiểu đến chết cũng không qua lại nữa, cũng có phải là chụp được ảnh hôn hít gì đâu, vì vậy chị em cũng không cần quá buồn.
Ở đây tôi còn muốn nói, sau nhiều ngày trải qua chuyện này, tôi đã phát hiện ra rất nhiều nội dung mới trong quyển sách《Ngôi nhà nhỏ trên biển》 mà thầy Khúc đã đưa:
Câu chuyện trong quyển sách này thiết nghĩ chắc chị em cũng đã biết, chính là một cô con gái của người bắt cá được gả cho thanh mai trúc mã của mình, một anh chàng đánh cá, cuộc sống sau hôn nhân cũng không phải mỹ mãn, cô gái là người rất có chính kiến vào niên đại đó đã có can đảm để ly hôn, đồng thời cuối cùng thực hiện được giấc mộng của mình bằng cách dựa vào chính năng lực của bản thân xây nên một ngôi nhà nhỏ đẹp đẽ trên bờ biển.
Đại đa số phân tích đều là: Lão Khúc ngụ ý mình đã không còn thích người trong quá khứ nữa, hy vọng có thể cùng Nhu Nhu trải qua một cuộc sống hoàn toàn mới, đó mới là cuộc sống hàng ngày mà anh ấy muốn trải qua.
Thế nhưng tôi cảm thấy ý nghĩ này chỉ là ở mặt bên ngoài, bởi chị em cũng biết lão Khúc đã quay rất nhiều các bộ phim truyền hình và điện ảnh, nhân sinh từng trải cũng tương đối phong phú, ở đây tôi có một ít các kiến giải vụng về muốn nói rõ như sau:
Trong sách, thật ra ngay từ đầu cũng không có nói đến việc cô gái có thích chàng trai hay không, đây cũng chỉ là mai mối của cha mẹ mà thôi vì vậy mới gả cho người kia, chỗ này cùng đoạn tình cảm kia của lão Khúc không phù hợp lắm, anh ấy và người kia dù sao cũng là đã từng yêu nhau thật lòng, hơn nữa lão Khúc theo tôi nghĩ cũng không phải là kiểu người sẽ ám thị đến người cũ như thế, cái cách đó thật không hay chút nào, dù sao chàng trai trong này lại là kẻ ham ăn lười làm còn đánh vợ mình, là một tên đàn ông nhu nhược nhưng lại thích dùng bạo lực, không nói những cái khác, nhân duyên của Thi Tiêm Hồng trong cái giới này mọi người đều phải thừa nhận đi, anh ta không phải người như vậy.
Vậy thì sự thất bại trong hôn nhân của cô gái, đối với lão Khúc là có ý gì? Tôi là hiểu như thế này: Những chuyện khi còn trẻ của lão Khúc chắc mọi người ít nhiều cũng đã biết, tôi cảm thấy đây là một đoạn cảm nghĩ của anh ấy, kết hợp với rất nhiều chi tiết nhỏ trong quyển sách này, chúng ta có thể thấy được, cách nhìn của cô gái này đối với người kia đã có sự thay đổi, cô ấy lúc mới bắt đầu thì là “tuy không đủ yêu thích, nhưng cảm thấy rất ngầu”, đến đoạn giữa lại cảm thấy “tựa hồ như không đẹp đẽ như vẻ bề ngoài của anh ta”, đến cuối cùng là hoàn toàn tỉnh ngộ: “người đàn ông này cả đời sống trong thanh xuân, không biết thế nào là trách nhiệm và việc mình phải gánh vác”, kết luận là, tôi cảm thấy lão Khúc đang ám chỉ người đàn ông kia là anh ấy khi còn trẻ.
Có rất nhiều người có thể sẽ hỏi, lão Khúc đâu có đánh phụ nữ, hơn nữa rất rõ ràng là anh ấy khi còn trẻ còn tệ hơn chàng trai kia nhiều lắm, thật ra ở đây không phù hợp với tác phong làm việc nhất quán của lão Khúc, anh ấy chính là rất thích tự làm xấu hình ảnh của mình, hơn nữa còn đặt bản thân ở vị trí thấp, mọi người còn thể xem các phỏng vấn của anh ấy thì sẽ biết sao tôi lại nói như vậy. Cộng thêm, một ít ngụ ý sẽ không hoàn toàn phù hợp với bản thể, ý tứ đến đây là cũng đại khái rồi.
Cho nên cô con gái của người bắt cá kia đã bỏ anh ta, tương ứng với việc buông bỏ anh ấy. Lão Khúc ở đây ám thị, là biểu thị rõ ràng anh ấy tán thành hành vi của Thi, đồng thời ngôi nhà nhỏ cuối cùng kia là lời chúc phúc của lão Khúc, cũng là điều anh ấy cho rằng khi Thi rời xa anh ấy sẽ càng tốt đẹp hơn.
Còn về chuyện “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”, càng giống như sự trói buộc của công chúng đối với cp Quốc Dân, cũng là sự trói buộc chính bản thân họ. Sẽ có người hỏi, sao lão Khúc lại tặng quyển sách này cho Nhu Nhu?
Thật ra đạo lý rất đơn giản, anh ấy muốn nói với Nhu Nhu rằng, quá khứ đã qua này anh ấy đã buông tay rồi, đó là “ngôi nhà nhỏ” của Thi, cũng sẽ là “ngôi nhà nhỏ” của lão Khúc và Nhu Nhu, anh ấy biết ba người bọn họ đến cuối cùng đều sẽ có được hạnh phúc, thông suốt mọi chuyện như vậy tôi mới thấy hợp với phong cách của lão Khúc.
Cuối cùng lại nói đến hàm nghĩa của ngôi nhà nhỏ, trong quyển sách, đây chỉ là một ngôi nhà nhỏ trên bờ biển, được viết thế này:
Là một ngôi nhà nhỏ, một ngôi nhà nhỏ xinh đẹp trên bờ biển, thuộc về cô, là một ngôi nhà nhỏ chân chính có lẽ rồi sẽ có một người cùng cô bầu bạn, đó có thể là tình yêu của cô, cũng có thể không, lần này cô, đến cuối cùng đã nắm giữ được giấc mơ của mình một cách hoàn chỉnh, ngôi nhà nhỏ này so với những mong ước ban đầu của cô có chút sai lệch, nhưng lại mang đến cho cô niềm vui sướng còn cao xa hơn nhiều so với tưởng tượng, rồi cô sẽ không chỉ có những thứ này, dù lúc này cô chỉ vẻn vẹn nắm giữ được những thứ này mà thôi.
Câu nói này sau khi tổng hợp lại và đọc tiếp, tôi cho rằng lão Khúc đã đem ngôi nhà nhỏ định nghĩa thành giấc mơ, tình yêu, cùng với cuộc sống phiêu bạt trên biển xem như là bến đỗ của đời mình, là nơi tránh đi giông bão của tâm hồn anh ấy, nhưng lúc này anh ấy đối với kỳ vọng về ngôi nhà nhỏ cũng không nỡ lòng nào mơ cao xa như vậy, bởi anh ấy đã phải trải qua quá nhiều quá nhiều sự thất vọng, nên đã đặt tâm tình của mình vào trạng thái bình yên, nhưng Nhu Nhu lại là cuộc gặp gỡ bất ngờ anh ấy không ngờ đến mà nhân sinh đã sắp đặt, điều này đã khiến cho anh ấy đối với việc có được tình yêu đã nhen lên chút hy vọng.
Mà anh ấy bây giờ đối với sự xuất hiện của Nhu Nhu là cảm thấy vui mừng, cũng hy vọng Nhu Nhu đến cuối cùng sẽ là chốn về của anh ấy. Đồng thời, anh ấy cũng chúc phúc cho Thi cũng có thể có được nơi chốn thuộc về riêng mình.
Trên đây là kiến giải vụng về của cá nhân tôi, hoan nghênh các bạn cùng trao đổi cách nhìn về vấn đề này.”
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
66 chương
193 chương
16 chương