Buổi tối đầu tiên ngủ với ông anh quả là cực hình.Vừa chợp mắt được lúc thì như bị gì đó đè ngang người.Tưởng là bị bóng đè nên em vã cả mồ hôi ( Sợ ma có gia phả ).Vừa mở mắt ra thì thấy nguyên cái chân to tướng đặt ngang ngực.Bức xúc vì bị đánh thức,em lấy tay hất mạnh cái chân toàn lông hôi hám ra.Tưởng chừng đã yên vị,ai ngờ vừa nhắm mắt được tí thì đã có tiếng kéo gỗ đâu đây.Bực mình,em co chân lên cho ông anh một cước lăn xuống giường luôn.Đạp như thế mà vẫn ngáy o o,phục ông anh mình sát đất. Ngày 29 (âm),cả đêm đã khó ngủ,thế mà mới tờ mờ sáng ông anh đã bắt dậy tập thể dục. -Dậy vận động cho giãn gân cốt đi mày.Nằm nhiều nó ươn ra đấy! – Ông anh lôi cả chăn làm em co ro đành phải bật dậy. -Đến tết rồi,để em thoải mái đi!Mới sáng ra đã phá đám giấc mơ rồi.Hừ! – Em vẫn ngáp ngắn ngáp dài. Hai thằng chạy bộ quanh xóm 3 thì về nhà ăn sáng.Công nhận ông anh em dai sức thật,chạy mãi mà không thấy thở dốc kêu mệt.Em phải gắng sức lắm mới đuổi kịp ông anh,chạy bền mà như thi chạy nhanh vậy. Ăn uống no say,hai anh em được giao nhiệm vụ đi sắm đồ phụ kiện cho ngày tết.Hai thằng úp hai cái nồi cơm điện trên đầu rồi rồ ga thẳng tiến.Hôm nay đường xá đông đúc hẳn lên,hiện trạng tác đường là không tránh khỏi.Đi xe máy mà như kiểu đi bộ vậy.Hai bên đường những cây đào,cây mai,cây quýt cảnh được bày bán rất nhiều.Một buổi sáng đi theo ông anh mà phải rinh bao nhiêu là đồ.Tay chân muốn rã rời luôn,còn ông anh thì mặt vẫn hớn hở nhìn đểu em.Đồ thì rinh cũng nhiều,nhưng ngắm gái cũng quên đi mệt nhọc phần nào.Em thì chỉ biết ngắm,còn ông anh thì cứ lân la tán tỉnh.Phải công nhận khoản làm quen thì ông anh tôi là trùm sò luôn.Nhìn cái miệng dẻo như kẹo kéo của ổng làm em cũng thèm được như ổng. Đang quay ngược quay xuôi ngắm gái thì chạm ngay mặt Nhật Linh.Định tảng lờ đi,nhưng cô nàng đã thấy mặt em rồi.Cô nàng nở nụ cười rồi tiến đến phía em. -Đi sắm đồ tết à? -Ừ,thế Linh cũng vậy à? -Ừ,hi!D đi có một mình à?Đồ đạc lỉnh kỉnh nhỉ? -Không,D đi với anh Dzai! – Em nhìn về hướng ông anh quỷ sứ. -Chào em!bồ mày hả D? – Ông anh chạy lại phía hai đứa,trên tay cầm thêm 2 túi đồ nữa. -Không,bạn em thôi.Anh đừng đoán bừa – Em cau có với ông anh,nhưng lại quay sang cô nàng nhăn răng cười chữa ngượng. -Em học cùng lớp với D à? – Thấy gái đẹp lại nổi máu cua gái lên. -Dạ không!Em học cùng lớp học thêm với D thôi. -Gặp lại sau nhé!Anh em mình về trước đây! - Kéo tay ổng đi,cười chào tạm biệt cô nàng. -Ấy ấy!Từ từ thôi mày. Hai anh em ra bãi xe,ông anh vẫn còn cau mày trách em. -Không phải bồ mày thì để tao cưa.Mày không cưa được thì để anh mày cưa dùm cho. -Anh có người yêu rồi còn gì?Lém xém là em méc chị dâu. -Tao thách mày đấy!Hừ - Ông anh giơ tay doạ dẫm,nhưng vẻ mặt thì lo lắng. Lúc nãy mà để ông anh nói lung tung thì không biết em dấu mặt vào đâu.Hoặc là làm Linh ngại thì em cũng thấy ngại lây,nên té lẹ là tốt hơn.Hai anh em về đến nhà thì cũng đến bữa trưa luôn. -Lúc nãy đi mua đồ!Thằng này lo đứng nói chuyện với người yêu,con bắt quả tang tại trận. - Ông anh đá đểu em. -Yêu với đương cái gì?Lo mà học hành đi! – Bố vẻ mặt nghiêm túc. -Anh đừng có nói bừa,bạn em thôi – Đạp vào chân ông anh một cái,mặt em cau có. -Mà con bé có xinh không?Xấu là bố không chấp nhận con dâu đâu.ít nhất cũng phải được như mẹ mày - Bố hớn hở,quay sang nịnh bợ mẹ. -Quá xinh luôn,trắng trẻo,cũng cao ráo.Tiêu chuẩn luôn bố! - Ông anh tấm tắc. - Con đã bảo không phải rồi mà. - Em sôi máu. -Thôi được rồi,thằng Hải đừng trêu em nó nữa – Mẹ biết ý. Ăn cơm xong hai thằng lại lăn quay ra ngủ.Đúng là ngày tết được cái ngủ đã,thích ngủ lúc nào cũng được.Buổi chiều,em với Sơn cá trê,Mậm én cày Liên Minh cả buổi chiều.Em bắt đầu yêu tết rồi,thích ngủ thì ngủ,thích chơi thì chơi.Chẳng bị ai bắt ép học hành,thoải con gài mái quớ! Cuối cùng thì cũng đến ngày 30 (âm lịch),tối nay cả bọn sẽ đón năm mới cùng nhau.Nhưng hơi tủi là vì em sẽ đón năm mới vẫn cái mác F.A.Còn lũ chiến hữu chắc có gấu cả rồi,không biết thằng Bằng với Cường Quạ đã tìm được gấu chưa nữa.Tối nay mà mình em F.A thì vừa nhục lại vừa mất tiền khao cả bọn có mà bể nợ.Có tính nước chuồn cũng không xong với bọn này.Tối đến,mãi mới mượn được con xe của ông anh.Nhưng lại phải đổi cái giá quá đắt,rửa bát thay cho ông anh cho đến khi ông biến luôn. Chỉn chu lại nhan sắc,thủ sẵn bạc lỡ tí bể nợ thì nhục như con cá nục.Gọi điện cho lũ cờ hó thì bọn nó đã đi với gấu đến nơi từ lâu rồi.Đậu phộng,em đành ngậm ngùi một mình lạnh lẽo ra quảng trường vậy. Vừa gửi xe xong em té đến điểm hẹn ngay và luôn.Đến nơi thì chẳng thấy mống nào cả,bọn cờ hó cho em leo cây.Gọi điện thì bọn nó đã đi xó khác,bảo em đứng chờ lẻ loi một mình ở đây.Chán nản,em đành lượn lờ ngắm cảnh đêm tết một mình vậy.Cảnh phố xá đêm nay thật đông đúc và huyên náo.Từng đôi từng cặp đi với nhau,miệng nở nụ cười ấp áp với nhau lại khiến em nhớ đến ẻm.Mới có mấy ngày xa cách mà tưởng chừng như rất lâu rồi.Vẫn cứ giữ mãi hình bóng ấy trong suy nghĩ,dù em biết sẽ phải cố xoá nó đi bằng mọi cách. -D!!!Phải D không vậy? – Có tiếng gọi em từ phía xa. -Ơ?Linh cũng đi xem bắn pháo hoa à? – Em bất ngờ vì gặp cô nàng ở đây. -Ừ,hi!Mà D đi một mình à? -Không!D đang chờ bạn,tại đến sớm quá! - Em nói bừa cho đỡ nhục - Thế Linh đi một mình à? -Ừ!Tại nhà Linh gần đây.Nên đi dạo chờ xem pháo hoa luôn. -Sao D không biết nhà Linh ở đây nhỉ?Mà nhà ở gần đây thì thích lắm ha? -D có hỏi đâu mà biết!Quan tâm bạn bè quá ha? – Cô nàng có vẻ hờn trách. -Hì!hay Linh đi chung với D luôn cho vui. - Đi một mình buồn và cô đơn nên em rủ cô nàng đi chung cho vui.Nhưng thực chất là cho đỡ nhuc. -Được thôi – Cô nàng lại mở miệng cười khoe răng nanh. Cô nàng kéo tay em đi xem những thứ thú vị và đẹp nhất ở gần quảng trường.Vì nhà ở gần đây nên cô nàng thông thạo địa bàn trong lòng bàn tay.Em cảm thấy vui hơn phần nào và cách kéo tay của cô nàng có phần khiến em gợi nhớ đến Ngọc.Hai đứa đang tươi cười nói chuyện thì đụng mặt phải Hùng và N. -Chào D! – Hùng cận có vẻ khó chịu. -Chào!Hai người cũng đi dạo chờ ngắm pháo hoa à? - Em hỏi xã dao. -Ừ,hai người nhìn vui vẻ quá ha!Lâu chưa vậy? - Hùng cận thăm dò.