Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Chương 41
Nó nhẹ nhàng chải mớ tóc mềm rồi cột qua một bên rất dễ thương, kết hợp với bộ áo thun tay áo rộng sọc đỏ xanh nhưng nổi bật nhất vẫn là trắng thanh khiết, chiếc quần ngắn đen làm điểm nhấn cho sự cá tính. Nó lăng xăng háo hức đến nỗi mới có 5 giờ mà đã kéo hắn ra tới tận cửa ^^~… Hắn đang ngủ ngon trong giấc mơ bánh kẹo thì bị lê tới tận cửa..
-Axxxxxxxxxx……….. Cho tôi ngủ một chút thôi!!
-Thôi mà…. Qua đi kẻo trễ đóooooooo………. Đi màaaaaaaaaa…….-Nó nài nỉ nhìn mà yêu lắm cơ.
-Không!-Cái cửa đóng rầm trước mặt nó. Nó vừa tức vừa dề môi rồi xuống nhà làm bữa sáng trước.. Nhã đang ở dưới chạy qua chạy lại với món ăn nhẹ điểm tâm thì phải?
-Nhã hả em?-Nó ló đầu vào bếp ngó xung quanh
-Hehe.. Không em chứ còn ai!? Chị ngồi vào ăn kẻo nguội nhaz!-Nhã ấn nó ngồi xuống ghế xong đặt một bát phở lên bàn.
-Tèn ten… Món phở gia truyền nhà em!
Nó cầm đũa lên hít hà mùi thơm phở.. Nó mới ngon và thơm làm sao.. Hương phở nồng nhẹ nhàng, bánh phở mềm và dài, nước trong nồng nàn.. Vị phở Việt Nam thật đúng không chê vào đâu được..
Một nhoáng là nó ăn sạch tô phở Nhã tốn công làm cả sáng.. Ngồi dài ra mà nó xoa xoa cái bụng “bầu” thân yêu:
-Làm việc cực nhọc rồi hả?- Làm việc ở đây chỉ ăn Ăn mà cũng gọi là làm ư
Tự dưng.. nó thấy trong người ngà ngà say, ý chí nó mất hết..Nó lên lầu ngã vật ra giường khò khò..
6h45… Hắn đập cửa rầm rầm:
-Đầu Heo!!!!!!!!!!!!!! Có dậy đi không thì bảo!?????
Nó bật dậy chạy ngay ra khỏi phòng, không may.. va phải hắn..
-Ui da.. Đau quá!!-Nó nhăn mặt.. Mắt cá chân nó hơi đau..
-Tại em chứ còn ai nữa.. –Hắn ôm trán nhìn nó bật cười.. Nhìn nó nhăn mặt hài quá
-Ai~….-Nó ôm lấy mắt cá chân.. Đến lúc này hắn không cười đc nữa.. bò lại xem
-Không sao hết.. Chỉ là đau một chút thôi!-hắn nhìn nó trấn an.
-Hức hức… Đau dễ sợ nhun nhá…-Nó mếu máo.
-Biết rồi! Không sao..-Hắn nâng mắt cá chân nó lên thổi thổi..Lại còn đánh vào cái sàn
-Hư này!! Hư này!!! Ai bảo làm đau Phương hả?- Động tác đó làm nó cười nghiêng ngả.. Hắn làm trò nhìn buồn cười lắm
Chợt nhớ ra việc gì nó bất giác đứng dậy kéo tay hắn chạy ngay xuống dưới nhà kéo luôn Nhã rồi ấn hai người lên xe nổ máy đạp ga phóng ào ra cổng.. Muộn rồi!!!
-Phương ah~ chị làm gì mà phóng nhanh vậy!? Còn đón anh Kiệt nữa!-Nhã cuống quýt la hét làm nó sững người
-Nhà ảnh ở đâu!?-Nó bất chợt quẹo vô lề rồi thắng gấp làm hắn và Nhã chưa kịp thắt dây an toàn suýt nữa thì hun cái…cửa kính xe..
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
1088 chương
11 chương
501 chương
12 chương
91 chương
34 chương
42 chương