Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Chương 38
Một lát sau Kun quay trở lại với hộp thuốc toàn kim tiêm với ống thuốc làm nó rùng mình nhảy phắt lên giường
-Tiêm..tiêm áh!? Không chịu đâu..!-Nó lẩm bẩm rồi lắc đầu nguầy nguậy. Kun bật cười rút ống xi lanh ra
-Thế cô bé muốn chêt rũ vì đói à!?
-Không.. Anh không lấy cho tôi tô phở được sao?- Ánh mắt nó long lanh nhìn anh..
-Haha.. Cô bé này thật.. Sao lại đòi ăn sang thế?
-Thế ở đây có gì? Tôi ăn tất!-Nó thở dài, chớp chớp đôi mắt búp bê nhìn anh van nài
-Có mỗi cái này.. Hehe-Kun búng vào ống tiêm nhìn nó cười gian
-Không!!! Không!!-Nó lắc đầu bắt đầu mếu máo.
-Không sao đâu cô bé.. Không đau đâu!-Kun mỉm cười nhìn nó.. Nụ cười đó làm nó lơ lửng một lúc.. Bỗng dưng nó hơi gật nhẹ đầu..Nó tin anh..!
Kun rút đầu kim ra cắm vào ống, anh nâng cánh tay vẫn còn sưng của nó lên xem qua cẩn thận.. Lòng anh hơi nhói..
Ống tiêm đã xuyên qua làn da mỏng..Nó nhắm mắt cắn răng nén đau.. Thế mà sao anh ta lại nói là ko đau nhỉ!? Hức hức..
-Đừng sợ.. cô bé!-Kun nắm lấy bàn tay nhỏ nói khẽ.. nó không thấy đau nữa.. mà thay vào đó là một cảm giác ấm nóng ở bàn tay đầy thương tích của nó.. Nó thấy sao giây phút đó rất lạ.. rất bình yên,rất đáng tin.. rất nhẹ lòng.. không đau thêm một chút nào nữa..
-Xong rồi!-Kun rút nhanh ống xi lanh nhìn nó cười, nó cũng lớ ngớ cười lại xong tự dưng lăn đùng ra ngủ!?
-Ngủ chút đi! Sáng mai sẽ là một ngày tốt đẹp.. cô bé!
Sáng.. Không một ánh mặt trời.. Sáng..Không một tia nắng.. Sáng.. Không có một tiếng chim.. Sáng.. cô đơn và lạnh lẽo..
Nó tỉnh giấc trong căn phòng tối,vội co rụt người lại sợ sệt.. Không hiểu nó đang ở đâu?
Bóng người con trai tháong bước ra từ nhà tắm.. Lưng trần khoẻ mạnh.. Bộ ngực vạm vỡ vẫn còn nhiễu những giọt nước.. Nó chợt đỏ mặt lấy chiếc gối che mặt.
-Cô bé sao thế?-Kun nghiêng đầu nhìn nó
-À không.. Anh.. mặc áo vào đi!
Kun chợt cười.. Dễ thương thật!!
Kun lấy chiếc áo trắng mặc vào,khoác ngoài một cái áo đen dày.. Chiếc quần jeans anh đang mặc cũng là màu đen..Kun kéo tay nó đứng dậy vừa lấy chiếc mũ lưỡi trai đội vào:
-Đi! Tôi và em..
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
1088 chương
11 chương
501 chương
12 chương
91 chương
34 chương
42 chương