Nó lạc lối trong đêm mưa rào.. Hạt mưa xối xả vào mặt nó như mắng chửi con người nó quá ngu ngốc làm sao [?] Nó gạt đi nước mắt lẫn nước mưa.. Điều nó cần hiện tại.. là một lời khẳng định.. Nó che mặt, nhíu mày nhìn xoáy vào đêm tối.. Sự thật bây giờ mới đc hé mở..! Đêm lạnh lẽo nó ôm lấy bờ vai trống trải mà rên.. Rên như con mèo lạnh ko có chủở bên vậy.. Nó kéo cái áo khoác sát vào người.. Bước nhẹ từng bước.. Gió mạnh thổi tung mái tóc cột cao của nó.. Nó giữ vững ý chí.. Phải bước tiếp!! Nó nghe tiếng còi inh ỏi bên tai.. Một chiếc xe tải lao vút qua trước mặt nó.. Thở phào nhẹ nhõm nó cười buồn.. Tại sao mình ko tiến thêm một bước n~!? Nhưng ông trời đã định thì ko thể giải thích đc.. Nó đi thẳng về phía trước.. Nó thấy loáng thoáng một bóng người cũng đang lạc lối trong mưa.. Đôi mắt lo lắng dáo dác tìm ai đó.. Khuôn mặt ướt đẫm mưa.. Nhưng bước chân người đó ko dừng.. -Phương!!!!-Hắn giơ tay cao vẫy nó.. Làn môi xanh tái nhoẻn một nụ cười ấm áp… Nó cười nhẹ chào hắn.. Đút tay vào túi nó đi gần lại.. Bỗng chiếc xe tải khi nãy..Vụt qua.. Thẳng tới hắn.. Nó hét gọi tên hắn.. Nó sợ hãi và lo âu.. Rồi cũng quyết định chạy nhanh tới..Nó túm lấy cổ áo hắn kéo sang một bên.. Àoooooo….!!!Tiếng chiếc xe tải chạy qua.. hất nước vào người nó.. Ướt và bẩn.. Hắn ôm đầu.. Đau quá..! -Ah~…..-Nó nhăn mặt.. -Sao vậy? Em bị đau chỗ nào!? Có bị sao ko?-Hắn đứng dậy bế nó lên.. -Chân em..Đau..-Nó tái mặt đi.. Chân nó chẳng còn cảm giác gì ngoài rát bỏng.. -Đi!!Tới bệnh viện!!-Hắn xốc nó lên, chạy đua vs thời gian.. Nó mà làm sao thì hắn sống sao nổi!? Mái tóc dài buông xõa của nó chốc chốc lại bị gió thổi.. Nó như một con búp bê hiền từ đang ngủ trên đôi tay hắn.. Trong cơn mưa tình yêu cóbóng người con trai lay gọi tên người con gái trên tay..Đau khổ lẫn nôn nao cứ xáo trộn vào nhau.. Cảm xúc hỗn độn trong người hắn.. Hắn dừng chân.. Đứng chôn chân tại đó nhìn nó.. Búp bê có đôi môi đỏ máu.. Mái tóc xõa tung bay trong gió dữ.. Váy xinh ướt đẫm mùi nước mắt.. Đôi chân buông thõng lạnh lẽo và đôi mắt nhắm nghiền.. Búp bê lộng lẫy trong im lặng.. Búp bê đáng sợ trong đêm mưa.. Hắn siết chặt nó vào lòng.. Hắn mong níu kéo đc quá khứ.. Những kỉ niệm ùa về cùng một lúc.. Sao.. nhanh quá..!! Nó lạnh ngắt.. Dòng máu đào trào ra khỏi đôi môi, thấm nhẹ vào chiếc áo hắn.. Tiếng khóc nấc của hắn thấu trời.. Không còn tiếng thở nhẹ của nó nữa.. Tất cả chỉ là tiếng khóc ai oán giữa màn đêm mưa.. Lạnh và đau.. Khó chịu quá..!!! -Em đi rồi..-Hắn nâng đầu nó.. nhìn ngọt ngào.. cái nhìn dịu dàng.. yêu thương… Hắn đang rất đau.. Nước mắt lẫn vào nước mưa.. Hắn cắn môi đến bật cả máu.. Đau ko diễn tả nổi.. Đau xé lòng.